"A lô, Lão Hàn, mới đây mà đã đến Triều Tiên rồi sao?" Diệp Thiên bắt máy, chợt nhận ra cuộc gọi trước chỉ cách đây ba tiếng đồng hồ, không thể nhanh như vậy.
Hàn Minh Chương nói: "Không phải đầu thấy Diệp, tôi lo lắng Choi Hyun-in sẽ bán cây nhân sâm đi, hoặc lấy hầm ăn, cho nên tôi nhanh chóng gọi điện thoại liên lạc với hắn trước.
Nhưng vừa nghe tôi nói muốn mua lại Long Hoàng Huyết Sâm, tên này lập tức nói không nói, bất kể là ai cũng không bán, sau đó cúp máy ngang, xém làm tôi tức chết.
Thế nên tôi chỉ còn cách gọi điện cho anh." “Ra vậy, tên Choi Hyun-in này lai lịch ra sao?” - Diệp Thiên hỏi lại.
“Trong top 10 tài phiệt ở Hàn Quốc, hắn ta xếp thứ bảy, là chủ tịch của tập đoàn Cao Năng với tài sản cá nhân hơn 30 tỷ đô la Mỹ, rất có danh tiếng ở Hàn." - Hàn Minh Trang nói.
“Được, tôi sẽ tới Hàn Quốc gặp mặt hắn trong hai ngày tới." -
Diệp Thiên nói xong liền cúp điện thoại.
“Anh phải đi Hàn Quốc à?" - Diệp Thiên vừa cúp máy, Tân Liên Tâm đã lo lắng hỏi.
Diệp Thiên gật đầu, mỉm cười nói: "Một người tên là Choi Hyun-in ở Hàn Quốc có trong tay Long Hoàng Huyết Sâm.
Anh muốn đi lấy nhân sâm trước, đợi khi lấy được cỏ Thất Tinh Liên Châu nữa thì có thể trị được mặt của em rồi."
Tần Liên Tâm lẽ ra phải rất vui, nhưng cô không thể vui nổi, thay vào đó vô cùng lo lắng: "Nhưng đám người Thiết Chưởng Minh cũng ở Hàn Quốc, em sợ rằng anh sẽ xung đột với bọn họ Hay là anh đừng đi nữa, Diệp Thiên, chỉ cần anh không chê bai, em cảm thấy đeo mặt nạ như thế này cũng không sao cả.
"Cô vợ ngốc này” - Diệp Thiên ôm Tần Liên Tâm vào lòng, nói - "Anh biết là em lo lắng cho anh.
Kỳ thật chồng em lợi hại hơn em nghĩ đó, đám tạp chủng Thiết Chưởng Minh đó anh không sợ đâu.
Lần này anh quyết tâm đi lấy Long Hoàng Huyết Sâm về cho em, anh muốn vợ anh có thể thảo chiếc mặt nạ này xuống, bất luận ở trước mặt bất kỳ ai đều tự tin phô diễn nét đẹp của mình, chứ không phải sợ sệt bị người ta chất vấn tại sao lại phải đeo mặt nạ.
Anh nghĩ em như thế này sẽ cả, thấy rất túi thân, anh nhìn thôi cũng thấy đau lòng" “Diệp Thiên, anh đối với em thật tốt”.
Tần Liên Tâm cảm thấy thật hạnh phúc, cô nói trong nước mắt - “Nhưng em vẫn rất lo lắng, anh phải hứa với em không được gây chiến với đám người Thiết Chưởng Minh, có biết không? Còn một chuyện nữa, nếu có thể thương lượng bằng tiền thì tuyệt đối đừng động thủ có nhớ chưa? Ở nơi đất khách quê người, em sợ nhất là anh đánh nhau cùng người khác đó." “Anh nghe lời bà xã của anh mà!" - Diệp Thiên nhẹ nhàng vuốt chiếc mũi cao cao của Tần Liên Tâm, chỉ cảm thấy được VỢ mình quan tâm, anh cảm thấy vô cùng vui vẻ.
“Vậy thì tốt." - Tân Liên Tâm lúc này cảm thấy nhẹ lòng hơn, cười hỏi - "Khi nào thì anh xuất phát?” “Nội trong hai ngày mai hoặc mốt thôi." - Diệp Thiên trả lời.
Khuôn mặt của Tần Liên Tâm đột nhiên đỏ bừng, cô ngại ngùng nói: "Vậy thì đêm nay có phải vẫn có thể.
“Đương nhiên có thể." - Diệp Thiên nhếch mép cười, hiểu ý của Tần Liên Tâm, nói - "Bây giờ anh đi tắm ngay.
Diệp Thiên buông một câu rồi nhanh chóng chạy vào phòng tắm, làm Tân Liê Tâm che miệng cười một hơi.
Ngày hôm sau vốn dĩ Diệp Thiên sẽ lên đường đến Hàn Quốc, nhưng xét đến sự an toàn của Tần Liên Tâm và ba đứa trẻ trong bụng cô, hắn cảm thấy cần phải sắp xếp biện pháp bảo vệ mẹ con cô.
Vì vậy, hắn quyết định thành lập một trận pháp trong nhà, chỉ cần gặp nguy hiểm liền có thể kích hoạt ngay trận pháp, giam kẻ xấu trong đó, như vậy có thể tránh trường hợp bị kẻ xấu bắt đi như lần trước.
Nghĩ vậy, hắn liền bắt tay vào việc thiết lập trận pháp với sự giúp đỡ của Ngô Nguyên Thanh và Shinaki Sato, bọn họ mất hết một ngày rưỡi mới hoàn thiện pháp trận này.
Hơn nữa, Diệp Thiên cũng nói cho bọn họ biết cách kích hoạt trận pháp, dạy cho bọn họ khẩu quyết để sau khi kích hoạt ma pháp trận, bọn họ đọc thầm khẩu quyết sẽ không bị ảo giác, dễ dàng rời khỏi Tần gia.
Đồng thời, hắn cũng gọi bọn người Triệu Cửu Linh, Mã Thiên Kiêu, Vân Thế Long, Hoặc Cảnh Long cùng với Vương Thiên Hoá đến nhà họ Tần làm khách, trực tiếp truyền công lực cho bọn họ, để bọn họ có thể hấp thụ linh khí và nâng cao cảnh giới tu luyện, cả đám người bọn họ vốn chỉ có cảnh giới tu luyện ở mức cơ bản nay đã trở nên vô cùng lợi hại.
Như vậy, việc bảo vệ an toàn cho mẹ con Tần Liên Tâm chắc không có gì trở ngại.
Hàn không muốn chuyện lần trước tái diễn, dù là Tần Liên Tâm hay ba đứa con trong bụng của cô, hắn không muốn bọn họ phải chịu bất cứ tổn thương nào nữa.
Đây chính là trách nhiệm của một người chồng, một người cha phải làm.
Sau khi sắp xếp bên phía Tân Liên Tâm đầy đủ rồi, đêm hôm ấy hằn cùng với Thẩm An Kỳ đến sân bay quốc tế Nam Hải bay đến Seoul, thủ đô của Hàn Quốc.
Trên máy bay, các quý bà đang cùng nhau nhận xét về các loại mặt nạ trên thị trường.
"Gần đây tập đoàn Đệ Nhất ở Giang Thành đã cho ra mắt ba loại mặt nạ dưỡng da mọi người đã thử chưa, thực sự rất hiệu quả đó! Tôi đã mua một hộp mười hai miếng và dùng chúng trong suốt mười hai ngày, chẳng những mấy vết tàn nhang trên mặt mất sạch mà da còn đẹp hơn so với lúc trước khi sinh con nữa.
Thực sự rất đáng giá tiền." - Một quý phụ ăn mặc như người Nam Việt đang nói với các quý bà khác trong đoàn du lịch Hàn Quốc.
“Tôi cũng dùng thử rồi, đúng là tốt thật, xem nẻ da của tôi có độ đàn hồi lắm luôn đó.
Tiếc là cửa hàng giới hạn mỗi người chỉ được mua tối đa hai hộp, nếu không tôi đã mua mười hộp, hai mươi hộp làm quà tặng người thân làm đồng áng ở nước ngoài rồi, so với loại sản xuất ở Hàn Quốc mà tôi dùng trước đây tốt hơn mấy trăm lần.
Mấy bà bạn của tôi, ngày trước hay dùng mặt nạ Hàn Quốc, giờ đây đều chuyển sang dùng mặt nạ của Thần
Liên Tâm do tập đoàn Đệ Nhất sản xuất hết rồi." - Một phụ nữ phồn thực nói hết một hơi.
Sau đó, chủ đề bàn tán sôi nổi của mấy người phụ nữ đó hoàn toàn là về loại mặt nạ này.
“Nghe thấy không Diệp Thiên, bọn họ đều đang nói về mặt nạ đó." - Thẩm An Kỳ cười nói.
“Rất tốt, điều này cho thấy mặt nạ rất thành công!" - Diệp
Thiên hài lòng đáp.
Nhưng vào lúc này,