Ngay khi Thẩm An Kỳ nói ra điều này, hàng chục con mắt lập tức đổ dồn vào cô, cả Diệp Thiên cũng hoài nghi nhìn cô.
“An Kỳ, người này khuôn mặt như thế nào, sao vừa nhìn thấy hần em lại sợ hãi như vậy?” - Diệp Thiên hoang mang hỏi.
Nghe vậy, Thần An Kỳ sợ hãi trong lòng tiêu tan rất nhiều, mới nhận ra mình đang kích động, có Diệp Thiên ở bên cạnh cô sẽ không sợ gì cả.
"Hắn là cổ vương Assam!” - An Kỳ đáp.
"Cái gill??
Lời vừa thốt ra, tất cả mọi người đều thất kinh.
Ngay cả hai vị trưởng lão đứng cạnh Choi Hyun-in cũng vô cùng bất ngờ.
Uy danh của cổ vương giống như sấm sét, tất cả các võ sĩ và pháp sư nhất định đều đã từng nghe đến uy danh của Assam.
Đó là sự tồn tại oanh liệt nhất trong huyết thống của vu cổ.
Đương nhiên một người ngoại đạo như Diệp Thiên sẽ không biết về Assam.
“Vị tiểu thư này, cô biết cổ vương Assam?” - Choi Hyun-in hỏi.
Thẩm An Kỳ lắc đầu nói: "Tôi không biết hắn ta, tôi chỉ nhìn thấy một bức ảnh của anh ta, nên vừa nhìn thoáng qua là có thể nhận ra hắn ta ngay
Choi Hyun-in gật đầu hỏi lại: "Vậy thì cô có biết tại sao trên người con gái tôi lại xuất hiện khuôn mặt của Assam không?" “Cô ấy đã đến Myanmar?" - Thẩm An Kỳ hỏi.
“Con gái tôi đã đến Myanmar vào nửa năm trước." - Choi Hyun-in gật đầu.
"Vậy thiđ." Thẩm An Kỳ nói: "Nếu tôi đoán không sai, con gái của ngài hắn là đã trúng phải cổ độc phân thân." “Phân thân cổ sao?" - Hai vị trưởng lão cạnh Choi Hyun-in lại kinh ngạc.
“Đúng vậy." - Thẩm An Kỳ chắc nịch: thân cổ đã bị thất truyền hàng trăm năm.
Tôi cũng không biết Assam đã học nó ở đầu.
Ngay từ mười năm trước, anh ta đã dùng ba linh hồn của mình để tạo ra ba phân thân của mình trong vòng một tháng.
Một tháng trước, hắn đã luyện năm phách phân thân thành bảy phách.
Cổ độc thân trên cơ thể con gái ngài không phải phách thứ sáu thì cũng là thứ bảy của Assam.
Sau khi hoàn thành hết phần thân của ba hồn bảy phách đã có thể nghịch thiên phản địa, triệu hồi được mười phân thân lợi hại giống như hắn, hơn nữa mười thân này có thể kết hợp lại thành một, đến lúc đó sức mạnh của hắn là đệ nhất thiên hạ.
Cho dù có là đệ nhất cao thủ đi nữa, chỉ e cũng bị hắn giết gọn." Hai trưởng lão cạnh Choi Hyun-in, cũng như toàn bộ thuật sĩ tại đó đều thở dài.
Nếu có thể giết chết cao thủ võ lâm thì ưuar thật vô cùng đáng sợ.
Cổ vương đúng là cổ vương! "Vậy tại sao hắn lại hạ cổ lên con gái tôi?" - Choi Hyun-in ai oán.
Trên đời có nhiều người như vậy, hắn có thể luyện mười phân thân, sao không tìm người khác mà lại nhắm đến con gái của ta, thật đáng hận! "Bởi vì phân thân cổ chỉ có thể được đặt trên người phụ nữ
Huyền m Thánh Thể, cơ thể của những người khác không luyện được loại cổ này." - Thẩm An Kỳ giải thích.
“Nói như thế, con gái của ông ấy chính là Huyền m Thánh Thế?" - Hai Diệp Thiên sáng lên.
“Ừ, có chuyện gì vậy?" - Thẩm An Kỳ nhíu mày nghi hoặc.
Diệp Thiên chỉ cười không nói.
"Chẳng trách ngài đã mời không biết bao nhiêu thuật sĩ đến chữa bệnh cho tiểu thư đều không được, hoá ra đây là tác phẩm của cổ vương Assam.
Xem ra tiểu thư cũng chỉ có thể " - Một lão già bên cạnh Choi Hyun-in thở dài.
Nghe đến đây, vẻ mặt của Choi Hyun-in trở nên buồn bã.
Ông ấy hiển nhiên có thể hiểu ý nghĩa của câu này.
Chỉ có thể chờ chết.
Nhưng vào lúc này, Diệp Thiên bồng lên tiếng: "Tôi có thể cứu con gái của ngài, nhưng tôi có một điều kiện"
Dứt lời, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Diệp Thiên.
Hần ta thật sự có thể sao? Hầu hết đều lộ vẻ khó tin trên khuôn mặt.
Muto Shinaki còn chế nhạo: "Chỉ dựa vào mày á? Tao ăn nhiều muối hơn mày ăn cơm, còn bị thương thế này.
Nếu mày dám qua đó, nói không chừng là đầu lìa khỏi cổ luôn chứ chẳng chơi" “Đã nói rồi, của máy chỉ là mấy kỹ năng cỏn con, không đủ tư cách so với tao.
- Diệp Thiên liếc Muto Shinaki một cái rồi nói.
“Haha!” - Muto Shinaki tức giận cười đáp lại- “Vậy thì đi đi, tao muốn xem mày lợi hại như thế nào, đừng làm tao thất vọng đó.
Những người khác cũng tỏ vẻ chế nhạo
Nhiều người như vậy cũng không khống chế được Choi Yoon-xi, tên oắt con này sẽ làm được gì chứ, chẳng khác nào đi nộp mạng mà
Nhưng Choi Hyun-in không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để cứu con gái của mình, ông ta nói: "Tôi biết cậu muốn nói đến số tiền một tỷ đô la.
Dù sao thì đó cũng là cổ độc của Assam, như vậy đi, tôi nâng phần thưởng lên thành ba tỷ đô la Mỹ.
Cậu cứ cố gắng chữa trị, chỉ cần cứu được con gái tôi, số tiền đó nhất định đến tay cậu ngay" Ông ta vốn không quan tâm đến tính mạng của Diệp Thiên, có thể trị khỏi thì tốt rồi, trị không khỏi mà ngược lại bị đánh bị bắt cũng không liên can gì đến ông ta.
Lỡ đầu tên này chữa được bệnh cho con mình thì sao, liều một phen vậy.
Khi nghe giải thưởng từ một tỷ đô lên đến ba tỷ đô, mọi người đều háo hức muốn thử lại lần nữa, nhưng đứng trước uy lực cao cường của cổ vương, bọn họ chỉ đành đánh trống lại binh.
Diệp Thiên lúc này lắc đầu nói: "Tôi không muốn lấy tiền" Cái gì! Hãn ta không muốn tiền?
Mọi người đều kinh ngạc nhìn Diệp Thiên.
Đó là ba tỷ đô la, là ba tỷ đô la!
Chẳng lẽ.
Thứ hắn muốn là tiểu thư Choi à? “Vậy thì cậu muốn thế nào?" - Choi Hyun-in cau mày, ông cũng cảm thấy thằng nhóc này nhất định sẽ nói muốn con gái mình, bởi vì con gái ông là đệ nhất mỹ nữ ở Seoul trước khi bị hạ không nghĩ tới Diệp Thiên lại nói: "Tôi muốn Long Hoàng Huyết Sâm!" Choi Hyun-in sửng sốt một lúc, sau đó nói: "Long