**********
Châu Đan Phong hung hằng nuốt nước bọt, chỉ cảm thấy sống lưng toát mồ hôi lạnh.
Đương nhiên anh ta đã từng nghe qua đại sư Diệp và biết Tần Liên Tâm, mỹ nhân số một Giang Thành là vợ của đại sư Diệp, anh ta cũng biết đại sư Diệp rất yêu vợ mình, nếu không hàn cũng không ở rể.
Kết quả là anh ta đã vô tình xúc phạm đến vợ của đại sư Diệp, nhớ lại những vụ giết người đẫm máu mà hắn đã gây ra, anh ta biết đó không phải là giả.
“Đan Phong, đại sư Diệp là ai?” Triệu Đông Cương hỏi, anh ta chỉ mới đến phàm trần có mấy ngày nên hoàn toàn không biết đại sư Diệp này là ai.
Châu Đan Phong đau khổ nói: "Anh Cương có điều không biết.
Đại sư Diệp này tên là Diệp Bắc Minh, cũng có người gọi là Diệp Thiên, hắn chính là cao thủ võ đạo số một, thực lực vô cùng mạnh mẽ, trên thế giới này không có ai có thể đánh bại được hắn và đại sư Diệp này chính là chồng của người đẹp này.
“Anh Cương, nếu không chúng ta đừng nhìn vẻ đẹp của cô ấy sau khi tháo mặt nạ”
Anh ta rất sợ, sợ bị dẫn lửa thiêu thân.
"Ha ha! "
Kết quả là sau khi Triệu Đông Cương nghe xong không nhịn được cười.
“Tôi nói này Đan Phong, lá gan của anh cũng có nhỏ rồi, vậy mà lại bị một thổ dân võ sĩ dọa cho sự thành như vậy, có điều là anh cũng là thổ dân nên tôi cũng có thể hiểu được.
“Chỉ có điều tôi muốn nói cho anh biết là kể từ lúc nhà họ Châu của anh ôm đùi chúng tôi thì anh đã không còn là thổ dân nữ mà anh chính là người hầu của Huyền Thanh Tông chúng tôi.
Vì thế nên là nếu anh có thể khoe khoang chính mình thì đồng nghĩa với việc anh đang tôn trọng chúng tôi.
Sau này anh không cần phải cho bất kỳ thổ dân nào mặt mũi bởi vì anh đã không còn là thổ dân nữa rồi."
Những người có mặt đều sững sờ.
Cái gì là thổ dân, cái gì là Huyền Thanh Tông, bọn họ không hiểu gì cả.
Có điều là bọn họ vô cùng khó chịu vì Triệu Đông Cương coi họ là thổ dân.
nhưng hiện tại họ vẫn không biết về lai lịch của Triệu Đông Cương nên cũng không dám manh động, chỉ có thể nuốt tức giận vào trong.
“Anh Cương, anh có thể nói rõ hơn cho tôi được không, tôi có chút mờ mịt” Châu Đan Phong yếu ớt nói.
“Vậy thì tôi sẽ nói cho anh nghe." Triệu Đông Cương chỉ vào mình và nói: “Tôi và những người trong tông môn của tôi đều là những chủng tộc cao cấp nhất trên trái đất.
Vốn dĩ chúng tôi xem thường việc làm bạn với hàng tỷ người trong thế giới phàm trần, nhưng vì một số nguyên nhân nên chúng tôi vẫn phải làm điều đó.
“Cho nên trong mắt của những chủng tộc cao cấp như chúng tôi thì người phàm trần chỉ là thổ dân.
Cho dù anh nói đại sư Diệp rất lợi hại nhưng ở trong mắt chúng tôi thì hắn chính là đồ bỏ đi, chỉ cần một cái tát của tôi là có thể đánh bay hãn.
Đừng nói đến sự thúc Lỗ và sư phụ của tôi, nếu họ thật sự ra tay thì chỉ cần dùng một ánh mắt là có thể giết chết tên đại sư Diệp đó rồi.
Ngay khi câu nói này phát ra, tất cả mọi người đều không thể bình tĩnh.
“Ngông cuồng! Thắng nhãi này thật ngông cuồng!” “Anh ta mắng chúng ta là thổ dân thì cũng thôi đi, lại còn dám mằng đại sư Diệp không ra gì, quả thực là đáng chết mà!" “Cũng không biết thắng nhãi này trốn từ bệnh viện tâm thần nào ra.
Một người mắc bệnh tâm thần cấp độ cao như thế này thì nên bị giam cả đời cho đỡ ô nhiễm không khí l “Thật sao!” Nhưng Châu Đan Phong lại cực kỳ vui mừng: “Một cái tát của anh Cương là có thể giết chết đại sư Diệp sao?" “Không phải anh chưa từng thấy thực lực của tôi, một chưởng đánh chết một thổ dân cũng không phải là việc khó gì!” Triệu Đông Cương ngạo nghễ nói, vẻ mặt khinh thường.
Châu Đan Phong nghe vậy thì lá gan đột nhiên lớn hơn.
Quả thật là anh ta đã nhìn thấy thực lực cường đại của Triệu Đông Cương, anh ta có khả năng dẫn sét và điện, vung ra một ngón tay là có thể nổ tung sư tử đá, nếu anh ta nói rằng chỉ cần dùng một chưởng là có thể tát chết đại sư Diệp thì chắc hẳn sẽ có thể, cho dù không thì sư thúc và sư phụ của anh ta cũng chắc chắn có thể.
Nghĩ đến đây, sự tự tin của Châu Đan Phong lập tức tăng lên, anh ta nhìn Tần Liên Tâm rồi giả vờ nói: “Chúng tôi rất coi trọng mảnh đất này, khi cô tăng giá vô hình trung lại làm giá đất tăng lên mấy trăm triệu USD vì lẽ đó tôi hy vọng cô sẽ ngừng đấu giá, dám bắt tôi tiêu thêm một xu nữa thì tôi sẽ bảo anh Cương đập chết chồng cô!”
Nói xong anh ta lớn tiếng hét giá: “2,1 tỷ và 1 USD” Mức giá suýt chút nữa đã khiến người chủ trì cuộc đấu giá sặc máu.
Chỉ hơn 1 USD so với giá mà Tần Liên Tâm yêu cầu Nhất thời toàn trường giận dữ “Uy hiếp! Anh ta đang uy hiếp một cách trắng trợn!” “Làm sao có thể đấu giả như vậy chứ? Anh ta đang phá ngoại quy tắc!” “Còn dám nói dùng một tất đánh chết đại sư Diệp, đúng là ăn gan hùm mật gấu mà!” Tần Liên Tâm cũng tức giận năm chặt tay, lồng ngực run lên, cảm thấy quá ghê tởm 3 tỷ
Cô tức không nhịn nổi, lớn tiếng kêu ra một cái giá.
Châu Đan Phong đột nhiên có ý nghĩ muốn bóp chết Tân
Liên Tâm.
Huyền Thanh Tông muốn xây dựng tông môn nên tìm đến nhà họ Châu của anh ta, họ đồng ý cho tất cả người nhà họ Châu không bệnh tật suốt đời và sống lâu trăm tuổi làm điều kiện để nhà họ Châu đứng ra hỗ trợ.
Nhà họ Châu của anh ta đương nhiên vô cùng sẵn lòng ra sức, vì lẽ đó cho dù như thế nào thì nhà họ Châu cũng phải lấy mảnh đất này.
Kết quả là Tần Liên Tâm này lại gây sự, anh ta có cảm giác mình sắp xuất huyết đến nơi rồi, vốn dĩ vừa nãy chỉ cần dùng 2 tỷ USD là có thể lấy được rồi, bây giờ cô ta lại nâng giá lên thêm 1 tỷ, nếu anh ta không ngăn cản thì mà để cô ta tiếp tục thì nói không chừng còn phải tốn thêm 1 đến 2 tỷ nữa mới có thể lấy được.
Đây đều là tiền đó!
Vô duyên vô cớ mất đi 4 - 5 tỷ USD ai mà không cảm thấy đau lòng cơ chứ?
Dù sao thì tiền này cũng không phải do chính anh ta in “3 tỷ lẻ 1 USD!” ra!
Châu Đan Phong kêu ra một cái giá, lập tức nói với Triệu Đông Cương: “Anh Cương, mau ngăn cô ấy lại, nếu không cô ấy sẽ lại tăng giả!"
Quả nhiên, tính khí bướng bỉnh của Tân Liên Tâm nổi lên không sợ ai cả, cô mở miệng muốn tăng giá
Vút!
Đúng lúc này, một tia sáng bản về phía đùi đang bị vảy che đi của Tần Liên Tâm.
"Phu nhân, cẩn thận!"
Bắt được tín hiệu nguy hiểm, Triệu Cửu Linh lập tức đứng dậy bảo vệ Tần Liên Tâm, sau đó phóng ra chân khí của mình để tạo ra một bức tường khí.
Đùng!
Vừa vặn có thể chặn lại ám chiêu của đối thủ.
Vừa thấy vậy, Takeru Satoh lập tức nổi giận: "Nhãi con, dám ra tay với phu nhân của chúng tôi, hôm nay anh nhất định phải chết!”
Nói xong liền nhảy lên một cái, bay tới chỗ Triệu