**********
Đó là một tu sĩ khi nhìn thấy mặt nạ của Tần Liên Tâm đã bị tháo ra, trên tay và đùi đều có vết máu, một luồng phẫn nộ ngập trời tựa như núi lửa phun trào phát ra từ người Diệp Thiên, ngay lập tức toàn bộ sàn đấu giá chìm trong sát khí nồng dâm.
"Diệp Thiên! Cứu cục cưng của chúng ta! Cứu cục cưng của chúng ta l
Nhìn thấy Diệp Thiên vội vã ngồi xổm xuống, Tân Liên
Tâm liền run rẩy môi, kích động kêu lên, còn có dấu hiệu điên cuồng.
"Vợ, em bình tĩnh đi, anh sẽ cứu con của chúng ta.
Diệp Thiên vội vàng nói.
Tâm trạng của cô bây giờ bất kể là đối với đứa bé hay đối với cô đều không tốt.
Cô nhanh chóng gật đầu như giã tỏi nói đồng ý, sau đó dựa vào tường, che miệng hu hu gào khóc.
Diệp Thiên lập tức bắt mạch của cô.
"Diệp Thiên, cục cưng của chúng ta như thế nào rồi?” Tần Liên Tâm thấy anh cau mày thì cô run rẩy hỏi, trái tim nhỏ bé đã nhảy lên tới cổ họng.
"Vợ à, em đừng lo lắng, cục cưng của chúng ta sẽ không sao đâu." Diệp Thiên vội vàng an ủi, nhưng thật ra mạnh tượng của con đã đập rất yếu.
Nếu mạnh này ngừng đập thì chắc chắn cô sẽ bị sảy thai, ngay cả ông trời cũng không thể cứu được, nhưng may mắn thay tuy mạnh đập của con hơi yếu nhưng thỉnh thoảng vẫn còn nhảy lên.
Điều này có nghĩa là vẫn còn một tia hy vọng sống
Vì vậy, hắn lập tức ẩn một lòng bàn tay vào bụng dưới sót.
của Tần Liên Tâm, dùng chân nguyên hùng hậu của mình bồi dưỡng đứa bé trong bụng cô.
Đồng thời, hắn cũng tìm một loại tiên được có tác dụng an thai và một tiên được có tác dụng cầm máu từ nhân không gian của mình.
"Vợ à, em mau nhai hai loại thuốc này rồi nuốt xuống." Diệp Thiên đưa cho Tần Liên Tâm hai loại dược rồi nói.
Tần Liên Tâm lập tức cầm lấy tiên dược cho vào miệng nhanh chóng nhai.
Khi tiên được được dồn hết vào bụng, cô dẫn cảm thấy bụng mình không còn đau nữa.
"Ha! Không ngờ tên bản địa này lại biết y thuật, mà xem ra y thuật cũng khá lợi hại, vậy mà biết dùng Long Tu Thảo để an thai và Phượng Vĩ Thảo để cầm máu" Triệu Đông Cương ngạc nhiên nói.
"Anh Cương, vậy sao anh không đi ngăn cản?" Châu Đan Phong hỏi.
Triệu Đông Cương cười lạnh nói: “Để cho hắn tiêu hao một ít chân nguyên, thực lực sẽ giảm xuống, đến lúc tôi động thủ thì thì nhất định sẽ có thể dùng một chưởng để đánh chết hàn
Thông qua cuộc chiến với Takeru Satoh và những người khác, anh ta đã thấy rằng thổ dân võ sĩ cũng không hệ yếu như anh ta nghĩ nhưng mà anh ta đã nói phóng đại nên nếu không làm được thì nhất định sẽ rất mất mặt.
Đúng lúc anh ta lại phát hiện Diệp Thiên đang tiêu hao chân nguyên để tẩm bổ cho thai nhi có thể sẩy thai bất cứ lúc nào, cho nên đơn giản để hạn tiêu hao cho đến khi hàn dùng tay lại thì nhất định sẽ trở nên yếu ớt.
Nếu lúc này anh ta lại động thủ thì nhất định sẽ dẫn đến hiệu quả làm ít hưởng nhiều, nói không chừng thực sự có thể thật sự tát một cái đập chết Diệp Thiên.
"Vậy tôi sẽ đợi anh Cương chưởng một cái chết Diệp Bắc Minh” Khuôn mặt của Châu Đan Phong đầy vẻ chờ mong.
Phải biết rằng nếu như Nam Bình này có Diệp Bắc Minh trấn thì nhà họ Châu của anh ta sẽ không bao giờ có thể bay lên được.
Chỉ cần diệt trừ được Diệp Bắc Minh rồi lại có Huyền Thanh Tông làm hậu thuẫn thì nhất định nhà bọn họ sẽ thành công quật khởi.
Đến lúc đó có thể chiếm lấy xưởng sản xuất mặt nạ của nhà họ Tân, việc xây dựng Huyền Thanh Tông 15 tỷ USD này không phải đã có thể kiếm được rồi sao?
Mấy phút sau, Diệp Thiên ngừng truyền chân nguyên và đỡ Tần Liên Tâm dậy.
“Diệp Thiên, cục cưng đâu? Cục cưng của chúng ta thế nào? Cục cưng có khỏe không?” Tần Liên Tâm lập tức hói.
Diệp Thiên thương yêu lau đi nước mắt ở nơi khỏe mắt của cô, khóe miệng hiện lên nụ cười ôn hòa, hắn gật đầu: “Cục cưng chỉ bị sợ hãi, nhưng không phải vấn đề lớn, nghỉ ngơi mấy ngày là đứa bé có thể phát triển ổn định." “Hu hu...!Tân Liên Tâm nhất thời vui mừng khôn xiết, nhào vào trong vòng tay của Diệp Thiên, bắt đầu khóc.
Vào lúc này, trái tim treo cổ họng của cô cuối cùng cũng rơi xuống.
Cục cưng không có chuyện gì thì chính là trời quang máy tạnh.
Có hàn, có cục cưng thì cô lập tức có cả bầu trời "Vợ à, em cứ đợi anh một lúc nhé, đợi anh giết hết những người ức hiếp em và cục cưng của anh, sau đó anh sẽ đưa em về Diệp Thiên vỗ nhẹ vào lưng Tân Liên Tâm
Liên Tâm nghe vậy thì kéo thân thể mềm mại của mình ra khỏi vòng tay của Diệp Thiên, ánh mắt lập tức tràn ngập hận thù.
Cô không thích giết chóc, nhưng những người đã khiến cô suýt mất đi ba đứa trẻ, cô hận không thể lột da xẻ thịt bọn họ.
"Vậy thì anh phải thật cẩn thận, bọn chúng trông có vẻ rất mạnh." Tần Liên Tâm dặn dò.
Diệp Thiên cười với cô.
Sau đó, hắn vươn tay một cái một chiếc ghế dựa bay tới, đỡ Tần Liên Tâm ngồi xuống ghế, sau đó hắn thu chiếc mặt nạ đã rơi xuống một bên vào tay mình, rồi tự tay đeo lên mặt Tần Liên Tâm.
Sau đó, hắn lại lấy ra một chai ném về phía Triệu Cửu Linh, bàn giao: “Mỗi người ăn một
Làm xong những việc này, hắn đột ngột quay người lại, ánh mắt rơi vào ba người duy nhất đang đứng trên sân.
Trong khoảnh khắc, vẻ mặt của hắn cực kỳ tàn bạo, trong ánh mắt dường như đang có phần nộ ngập trời đang rít gào, không giống như người ban đầu, phảng phất giống như một ác ma đến từ địa ngục sâu thẳm.
Vừa rồi họ cùng nhau thì thầm to nhỏ hắn cũng đã nghe được toàn bộ,
Vì vậy, xác định thủ phạm khiến Tần Liên Tâm suýt sảy thai chính là ba người này.
"Các người thật sự tội đáng muốn chết, suýt chút nữa đã hại chết ba đứa con