Khi Diệp Thiên đến quảng trường Trung Nguyên, đã là bảy giờ tối.
Lúc này, trên quảng trường phấp phới cờ bay, khua chiêng gõ trống, múa rồng múa sư tử, ca hát nhảy múa, vô cùng náo nhiệt.
Cho dù truyền ra tin tối nay Diệp Bắc Minh sẽ tới đại náo đại hội Tiên Minh, khiến rất nhiều người không dám đích thân tới quan sát, nhưng người trên quảng trường vẫn đông hơn buổi chiều không ít, còn có rất nhiều người mạo hiểm tính mạng tới quan sát, số lượng ít nhất phải trên hai trăm nghìn, dùng người ta tấp nập để hình dung là không đủ.
Con người vốn là động vật tò mò, ở trước mặt tò mò như vậy, nguy hiểm có tính là gì.
Huống chi giàu có ở trong nguy hiểm, rất nhiều streamer trên mạng vì kiếm tiền, mạo hiểm tính mạng đi tới hiện trường, vì lấy mấy chục triệu thậm chí mấy trăm triệu khách xem livestream.
Đương nhiên, phát sóng trực tiếp của ủy ban võ đạo quốc tế mới khoa học nhất, phải ba bốn trực thăng, chọn thiết bị tiên tiến nhất, đã bắt đầu quay trực tiếp trên không mặt đất.
Mà lúc này, số lượng cư dân mạng trong và ngoài nước theo dõi buổi truyền hình trực tiếp trên diễn đàn võ đạo quốc tế đã vượt qua một tỷ người, và con số này còn đang tiếp tục tăng lên.
“Thật kích động, không biết đại sư Diệp có tới quấy rối không?” “Rất chờ mong đại sư Diệp xuất hiện, như vậy mới kích thích.
“Tôi đoán đại sư Diệp đang hù dọa một số người, sẽ không dám tới, nếu tới, chỉ sợ ngày này sang năm là ngày giỗ của đại sư Diệp
Diệp Thiên ôm Đóa Đóa đi xuyên qua đám người, lọt vào tại đều là tiếng bàn tán xôn xao.
“Có khả năng các cậu không biết, đại sư Diệp đã đến rồi!” Cha con Choi Hyunin nói thầm trong lòng.
Lúc này Diệp Thiên nói: “Hai cha con các ông về khách sạn xem thì hơn, tránh lát nữa đánh nhau kinh thiên động địa, rất dễ khiến hai người bị thổi bay”
Choi Hyunin nói liên tục ba chữ được, đưa thiệp mời cho Diệp Thiên: “Vậy tôi đi trước, chúc cậu Diệp đánh bại Tiên Minh”
Diệp Thiên gật đầu nhận lấy thiệp mời.
“Anh Diệp, Đóa Đóa đi theo có gặp nguy hiểm không, hay là tôi dẫn em ấy về khách sạn, tôi sẽ chăm sóc em ấy thay anh.” Choi Yoonxi nói, cô ta rất thích chơi với cô bé Đóa Đóa này.
“Chị Yoonxi, Đóa Đóa không muốn về khách sạn, Đóa Đóa muốn đi theo cha đánh người xấu.
Không đợi Diệp Thiên mở miệng, cô nhóc đã nói.
Choi Yoonxi dở khóc dở cười: “Đóa Đóa không sợ người xấu đánh Đóa Đóa sao?” “Có cha ở đây, Đóa Đóa không sợ, cha rất lợi hại.” Cô nhóc khoe khoang.
Choi Yoonxi: “...” “Hai người trở về đi, Đóa Đóa đi theo tôi rất an toàn.
Diệp Thiên nói, sau đó ôm Đóa Đóa chen vào đám đông, đi vào trong hội trường.
“Chỉ mong anh Diệp và Đóa Đóa có thể bình an vô sự.” Nhìn Diệp Thiên rời đi, Choi Yoonxi làm tư thế cầu nguyện.
“Bình an vô sự sao?” Choi Hyunin cười mỉa: “Một mình Diệp Bắc Minh đi đối kháng Tiên Minh, còn dẫn theo phiền phức như Đóa Đóa, thật sự sinh ra xung đột với Tiên Mình, con nghĩ cậu ta có thể bình an vô sự à?” “Chuyện này.” Choi Yoonxi cảm thấy khả năng này rất nhỏ bé..
Choi Hyunin tiếp tục nói: “Trái tim của cậu ta đúng là đủ lớn, làm chuyện nguy hiểm như vậy còn dẫn con gái út đáng yêu đi cùng, không phải là đẩy Đóa Đóa vào trong hố lửa sao?” “Cha à, hay là chúng ta đi khuyên nhủ anh Diệp, dẫn Đóa Đóa đi?” Choi Yoonxi rất thích Đóa Đóa, không đành lòng nhìn Đóa Đóa bị thương.
“Thôi quên đi.” Choi Hyunin xua tay nói: “Từ trước tới nay Diệp Bắc Minh luôn kiêu ngạo, còn tự mãn, chuyện mà cậu ta quyết định, người khác sẽ không thay đổi được, nếu con nói cậu ta, trái lại cậu ta sẽ cảm thấy con khinh thường cậu ta, chúng ta đừng nên lo chuyện của bọn họ thì hơn.
Sau khi dứt lời, Choi Hyunin kéo Choi Yoonxi rời đi, còn không quên nói thầm: “May mà cậu ta bảo chúng ta trở về, nếu không thì cha thật sự không dám làm bạn bên cạnh cậu ta, nhỡ đâu cậu ta thua, chúng ta sẽ thảm như cậu ta rồi!” Lúc này, Diệp Thiên thông qua thiệp mời, đã thuận lợi thông qua cửa vào, ôm Đóa Đóa tiến vào trong hội trường.
Chỉ thấy một bục cao ngoài trời với ít nhất vài nghìn chiếc ghế, phía trên có trăm cốc đèn chiếu sáng, trong hội trường sáng như ban ngày.
Người có được thiệp mời, còn được ngồi trên ghế dựa này, đều là phú hào đứng đầu, tài sản ít nhất trên năm mươi tỷ usd mới đủ tư cách, đương nhiên cũng không thể thiếu phú hào nước ngoài.
Ngoại trừ phú hào, cùng với không ít tu sĩ của Huyền Minh Tông và tám môn phái lớn ra, còn có tu sĩ khác nữa.
Những tu sĩ môn phái này, đều đang do dự có nên gia nhập Tiên Minh hay không.
Nếu gia nhập, ngoại trừ có thể được Tiên Minh che chở, cũng không có ưu đãi gì khác, trái lại còn làm trên dưới tông môn mỗi ngày hoảng sợ muốn chết, có tông môn không dám về, phải ký túc trong Huyền Minh Tông, mãi đến khi Diệp Bắc Minh bị diệt mới có thể thanh tịnh.
Nhưng nhỡ đâu không diệt được, dựa vào thực lực của Diệp Bắc Minh, nếu lại đánh du kích, bọn họ không biết khi nào mới có thể về tông môn của mình.
Phải biết rằng Diệp Bắc Minh ngay cả Huyền Thanh Tông đều có thể diệt, nếu khởi xướng tấn công với bọn họ, dựa vào bọn họ sẽ không có lực phản kháng.
Nhưng chỉ cần là người đều có lòng hư vinh, đều thích xem náo nhiệt, cho nên bọn họ mới do dự, không biết nên gia nhập hay không.
Cho nên bọn họ xuất hiện ở đây, coi tình hình rồi định đoạt.
“Cha, nhiều người như vậy ngồi ở đây làm gì thế?” Cô nhóc chỉ biết Diệp Thiên muốn tới đánh người xấu, nhưng không biết ở đây có nhiều người như vậy làm gì.
“Bọn họ đang bàn bạc đánh cha thế nào.” Diệp Thiên nhỏ giọng nói.
Đóa Đóa kinh hãi che miệng, đôi mắt mở to nhìn chằm chăm Diệp Thiên, bộ dạng vô cùng kinh hãi.
“Đóa Đóa có sợ không?” Diệp Thiên cười hỏi.
Lúc này cô nhóc mới bỏ tay xuống, lắc đầu thở hổn hển nói: “Bọn họ thật xấu, kêu nhiều người đánh cha như vậy, đợi Đóa Đóa trưởng thành, sẽ giúp cha