Thấy mặt càng khủng bố hơn của hắn sao?
Tám vị Kim Đan nhíu mày.
Chẳng lẽ...!Hắn muốn sử dụng đại chiêu nào đó?
Quả nhiên chỉ thấy Diệp Thiên nhảy lên vài trăm mét rời khỏi vòng vây của tám người, một tay thành kiếm chỉ trời xanh, một tay thôi động pháp quyết.
“Đại đạo xa xăm, xin hãy nhận lấy, Lôi Thần cửu thiên, sử dụng thiên uy, lấy kiếm làm lệnh, khống chế thống nhất vạn lôi!”
Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết xuất hiện, chỉ trong nháy mắt mây đen giống như chục ngàn con ngựa từ bốn phương tám hướng mà đến, tụ tập trên đỉnh đầu Diệp Thiên, sao trăng lập tức biến mất, nghênh đón là tầng mây dày khó thở, gió mạnh tàn sát bừa bãi khiến mọi người đều trợn mắt.
Giống như mưa bão vạn năm hiếm gặp sắp xuất hiện!
“Tao còn tưởng mày sẽ sử dụng đại chiêu gì, hóa ra là muốn dẫn sấm sết tới đối phó chúng tao!”
Nhìn thấy thay đổi này, Phù Vương cười mỉa nói: “Tấn công bằng lửa mày cũng dùng rồi, căn bản không tạo thành ảnh hưởng gì đối với tu sĩ Kim Đan trở lên như chúng tao, ngay cả nửa bước Kim Đan đều không thể gây thương tổn.
Bây giờ lại muốn dẫn sấm sét tới đối phó chúng tao, còn nói để chúng tao thấy được mặt khủng bố của mày, mày quá ngây thơ rồi, tiên thuật của mày căn bản không tạo thành bất cứ thương tổn gì trước mặt chúng tao đâu!”
Thực ra không phải vậy, tu vi của Phù Vương là cao nhất trong đám tu sĩ, Kim Đan Cảnh sơ kỳ, vừa rồi bị ngọn lửa cắn nuốt ông ta không cảm nhận được bất cứ uy hiếp gì, nhưng những tu sĩ Kim Đan khác đều là Kim Đan Cảnh nhập môn sơ kỳ và trung kỳ, khi bị ngọn lửa cắn nuốt, trong lòng sợ hãi cỡ nào chỉ có chính bọn họ biết.
Cho nên Phù Vương không sợ Diệp Thiên phóng đại chiêu, tu sĩ khác vẫn cảm thấy hơi sợ.
“Nhân lúc cậu ta thi triển đại thuật cần tiêu hao không ít thời gian, mọi người cùng nhau xông lên, đánh chết cậu ta!” Hoàng Đức Trí có thể tưởng tượng được, lần này Diệp Thiên thi triển tiên thuật, tuyệt đối hung mãnh hơn ngọn lửa vừa rồi.
Sợ bị đại chiêu gây thương tích, ông ta liền kêu to một tiếng, pháp thân ba trượng nhoáng lên một cái, xuất hiện ở độ cao ngang với Diệp Thiên, dùng toàn lực đánh một quyền ngăn cách mười mét về phía Diệp Thiên.
Diệp Thiên đang thi triển đại thuật, cùng với câu thông với trời đất, thần thức bắt giữ được có người tập kích, hắn lập tức ngoại phóng canh khí, hình thành mặt tường canh khí màu vàng kim quanh thân thể.
Bùm!
Ngay khi tường canh khí vừa hình thành, quyền ảnh vĩ đại mà cuồng bạo đánh vào tường canh khí, chỉ trong nháy mắt, bùng nổ tường canh khí lắc lư như sóng nước, nhưng không bị đánh phá.
“Tường canh khí thật cứng rắn!”
Hoàng Đức Trí không khỏi nhướng mày, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
“Để tôi đánh một kích, phá vỡ canh khí của cậu ta!”
Lúc này Phù Vương cùng lên cao, lấy ra một đạo phù chú, chỉ trong nháy mắt nó hóa thành một con rồng lửa màu vàng kim, chậm rãi xông tới tường canh khí.
Bùm!
Tường canh khí lại lay động dữ dội, lửa mạnh hừng hực trên tường canh khí, nhưng rất nhanh đã bị dập tắt, mà tường canh khí vẫn kiên định như cũ.
Á!
Lúc này, cuối cùng Phù Vương không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh.
“Đúng là lực phòng ngự khủng khiếp!”
Nhưng mà Phù Vương không hề biết, nếu không phải Diệp Thiên mặc Huyền Thiên Chiến Giáp cho Đóa Đóa, Diệp Thiên đều không cần phóng thích canh khí, cho dù bọn họ tấn công thế nào, cũng không thể phá vỡ được phòng ngự của Huyền Thiên Chiến Giáp mà thương tổn hắn.
Sau đó Phù Vương lại liên tục đánh hai quyền, kết quả vẫn như vậy, căn bản không phá được tường canh khí cứng rắn.
“Sao có thể có chuyện này được?”
Phù Vương mơ hồ, ông ta thực sự không thể tưởng tượng được, vậy mà lực phòng ngự của Diệp Thiên cao tới mức đáng sợ như thế, ông ta phá mãi mà không phá ra được.
“May mà lực tấn công của cậu ta không cao, nếu không phối với lực phòng ngự khủng bố như thế, tôi thực sự sợ bị anh ta treo lên đánh!” Trong lòng Phù Vương loáng thoáng dâng lên cảm giác sợ hãi.
Tấn công và lực phòng ngự của tu sĩ không hề bằng nhau, có tu sĩ công kích không cao lực phòng ngự cao, có người thì phòng ngự không cao công kích cao.
Tu sĩ phòng ngự cao tấn công thấp không dễ bị đánh chết, cũng không dễ đánh chết tu sĩ khác.
Còn tu sĩ phòng ngự thấp tấn công cao dễ dàng đánh chết tu sĩ khác, nhưng cũng dễ dàng bị đánh chết.
Ví dụ như Diệp Thiên, ở trong mắt Phù Vương hắn thuộc loại tu sĩ phòng ngự cao tấn công thấp, cho rằng ông ta không dễ dàng đánh chết Diệp Thiên, tấn công của Diệp Thiên cũng không thể đánh chết được ông ta.
Thông thường trong tình huống này, phải xem ai được giúp đỡ nhiều, hay là phương diện thể lực và nhanh nhẹn của người nào tốt hơn.
Rất rõ ràng Phù Vương được giúp đỡ nhiều hơn.
“Hợp lực phá vỡ canh khí!”
Chính ông ta thử vài lần không phá được tường canh khí, bèn kêu giúp đỡ, muốn phá vỡ tường canh khí trước khi đại thuật của Diệp Thiên còn chưa thi triển thành công, đánh chết Diệp Thiên.
Cùng với giọng nói của Phù Vương vang lên, tám Kim Đan Thần Quân từ tám phương tám hướng cùng tấn công, đánh tường canh khí lung lay sắp đổ, có khả năng bị phá vỡ bất cứ lúc nào.
“Diệp Bắc Minh! Tao xem mày có thể kiên trì được bao lâu!”
Phù Vương thấy tường canh khí không chịu nổi tám vị Kim Đan liên thủ tấn công, liền vui vẻ đắc ý kêu lên.
“Ông trời của tôi! Diệp Bắc Minh thật trâu bò!”
Hàng tỷ người xem quay trực tiếp không nhịn được cảm thán, chỉ cảm thấy Diệp Thiên như boss lớn, máu siêu nhiều.
Một người chém boss không mất quá nhiều máu, phải cần cả đám đi chém mới chậm rãi chém chết boss, không biết có thể chém ra khen thưởng hay không.
“Ôi mẹ ơi, ông nội, Diệp Bắc Minh thật khủng khiếp.” Tô Quốc Bảo nhìn mà miệng đắng lưỡi khô, run lẩy bẩy, e sợ tám vị Kim Đan không giết được Diệp Thiên.
“Yên tâm đi, cậu ta chỉ có phòng ngự cao thôi, tấn công không mạnh như đám Phù Vương, sẽ không đánh lại được đám Phù Vương, hơn nữa phòng ngự của cậu ta cũng sắp bị phá ra rồi.
Một khi không có phòng ngự, chờ đợi cậu ta sẽ là muôn đời muôn kiếp không trở lại được.” Loại võ sĩ cấp bậc như Tô Thiên Sách, vẫn có thể nhìn ra được chút cách thức, cho nên không e sợ.
Rất nhanh, dưới tấn công điên cuồng của tám