Người có trái tim Thất Khiếu Linh Lung có thể nói chuyện với vạn vật, có thể phá vỡ huyễn thuật, không có tâm cơ, trung thực với người khác, trên người thường có sức hút vô cùng hấp dẫn.
Đóa Đóa chính vì có trái tim Thất Khiếu Linh Lung mà có thể nói chuyện qua suy nghĩ với Bạch Hổ, cũng chính vì cô bé có trái tim Thất Khiếu Linh Lung nên mới khiến người khác yêu thích như vậy.
Nhưng tim Thất Khiếu Linh Lung lại là một loại dược liệu tuyệt phẩm hiếm gặp, có thể chữa lành tất cả những loại bệnh khó chữa, lại có thể kết hợp dược liệu để luyện chế cực phẩm đan dược, bởi vậy, trái tim Thất Khiếu Linh Lung càng trở thành bảo vật trong mắt các tu sĩ chuyên tâm luyện đan.
Vì thế Đóa Đóa rất thông minh, là một hạt giống tốt trong giới tu luyện, đồng thời cũng là một loại dược liệu cực phẩm nghìn năm có một, gặp được tu sĩ có lòng đào tạo đệ tử, thì sẽ thu nhận Đóa Đóa làm đệ tử.
Nếu gặp phải tu sĩ chỉ chú trọng việc luyện đan, thì sẽ muốn dùng mọi cách để bắt Đóa Đóa đi luyện đan.
Vốn dĩ Diệp Thiên tưởng rằng tu vi của những những tu sĩ tầm thường ở trên đời này đều thấp kém, không thấy được trái tim Thất Khiếu Linh Lung của Đóa Đóa, cũng không quá để ý đến.
Nhưng không lường được rằng nhãn quang của tu sĩ Côn Hư có thể nham hiểm đến vậy, một cái nhìn có thể thấy rõ được trái tim Thất Khiếu Linh Lung của Đóa Đóa.
Vì sự an toàn của Đóa Đóa, Diệp Thiên mới không ngại ngần mà đấu với Thiên Hà Kiếm Tiên, nếu có thể, hắn sẽ giết chết Thiên Hà Kiếm Tiên để diệt khẩu.
“Đúng là một kẻ không biết lượng sức mình!”
Thấy Diệp Thiên tấn công bất ngờ, Thiên Hà Kiếm Tiên không xem thường cười khẩy, tay áo hất về phía Diệp Thiên.
Phật… phật!
Trong nháy mắt một sức mạnh cuồng bạo hướng về phía Diệp Thiên, để không làm Đóa Đóa bị thương, Thiên Hà Kiếm Tiên lực của tay áo không quá mạnh, dùng đủ sức để hất bay Diệp Thiên, vì vậy sức mạnh từ cánh tay Thiên Hà Kiếm Tiên còn chưa dùng đến một phần trăm sức lực của hắn.
Hắn sợ rằng dùng quá nhiều lực sẽ hại chết Đóa Đóa.
Nhưng không ngờ đến, khi sức mạnh cuồng bạo này hướng gần đến Diệp Thiên, lại không hề xuất hiện những thứ trong dự liệu của ông ta, mà nhìn thấy nắm đấm của Diệp Thiên, dễ như trở bàn tay, giống như đâm thủng tờ giấy, nhẹ nhàng đập tan sức mạnh này, bất ngờ phản công bằng một cú đấm.
Trông thấy tình hình, ánh mắt Thiên Hà Kiếm Tiên hiện lên một sự kinh ngạc.
“Xem ra lão phu đánh giá thấp cậu rồi!”
Vừa nói xong, cú đấm của Diệp Thiên chỉ còn cách ông ta ba mét.
Khi ông ta bắt được nắm đấm của Diệp Thiên thì lại đối mặt tiếp với cú đấm khác của Diệp Thiên.
Giữa điện quang thạch hỏa, hai cú đấm va vào nhau bay thẳng lên trời.
Uỳnh!
Giống như hỏa tinh va phải trái đất, một làn sóng va chạm đáng sợ, từ vị trí hai cú đấm va chạm nhau tỏa ra một sự chấn động kinh hoàng.
“Sao có thể như vậy được?”
Sắc mặt Thiên Hà Kiếm Tiên hiện vẻ kinh sợ, cả người lùi về phía sau mười mấy bước, Diệp Thiên cũng lùi lại hai bước.
“Aaaaa!”
Cô gái nhỏ bị sóng xung kích đánh trúng, lập tức vung hai tay lên, giống như diều đứt dây bay ngược về phía sau.
Bạch Hổ cũng bị đánh bay lên không trung quay mấy chục vòng mới dừng lại, dọa Vân Tịch Diễm phía sau lưng hổ khiếp sợ đến nỗi sắc mắt trở nên trắng bạch, cũng may cô ta nắm được sợ dây thừng đỏ, nếu không chắc chắn sẽ ngã từ trên không xuống từ độ cao hàng nghìn mét.
“Đồ nhi!”
Thiên Hà Kiêm Tiên kinh ngạc hét lớn một tiếng, lập tức thiết đặt tiên pháp, một làn sáng xanh từ xung quanh hắn phát ra, nhanh như chớp vụt qua không khí.
Giây tiếp theo, cô gái nhỏ chạm vào
lưỡi kiếm từ ánh sáng xanh, hộc ra máu tươi, cả người ngã nhoài về phía trước.
Sau đó liền nhìn thấy cự kiếm đặt ngang người cô ta.
Cô gái trực tiếp nhào lên cự kiếm, sau đó cô cưỡi lên cự kiếm bay về phía Thiên Hà Kiếm Tiên.
“Tu sĩ Kim Đan Cảnh, vậy mà chỉ dùng thượng phẩm thần binh cấp hai, xem ra văn minh tu luyện của Côn Luân Hư cũng không ra làm sao cả.” Trong lòng Diệp Thiên cười lạnh.
“Văn minh tu luyện của Côn Hư thừa hưởng từ Thiên Hoang Tinh, tu sĩ Kim Đan Cảnh của Thiên Hoang Tinh đều ít khả năng dùng đến tinh phẩm pháp bảo thần binh, huống gì là Côn Hư, hắn có thể dùng đến thượng phẩm thần binh đã tính là không tồi rồi.” Bạch Hổ cảm nhận được suy nghĩ của Diệp Thiên, dùng ý thức truyền đạt đến hắn.
Diệp Thiên hiểu được ý liền gật đầu.
Mà vào lúc này, Thiên Hà Kiếm Tiên đã tìm ra được cô gái nhỏ, nhìn thấy cô ta tuy rằng bị nội thương, nhưng không quá là nghiêm trọng thì mới an tâm, không kìm được mà nhìn Diệp Thiên với ánh mắt kinh ngạc.
“Hiện tại đã biết cha tôi lợi hại thế nào rồi chứ?” Đóa Đóa rất đắc ý nói với cô gái nhỏ, khiến cô ta ôm một bụng tức giận.
“Ha ha.” Thiên Hà Kiếm Tiên cười mỉa một tiếng “Lão phu sợ rằng sẽ giết chết nhóc con thôi, vừa rồi cú đấm đó mới dùng đến một phần năm lực đạo, nếu dùng toàn lực, cả nhóc lẫn cha nhóc đều đã bị nổ tung rồi.”
“Nói bậy.” Đóa Đóa không chịu thua kém nói: “Cha tôi cũng chưa dùng hết sức, không thì làm nát kim đan của ông rồi.”
“Ha ha ha!”
Thiên Hà Kiếm Tiên vốn dĩ yêu thích cô bé tinh quái này, vì vậy không hề tức giận, ngược lại càng yêu thích cô bé này hơn.
Thốt ra một trận cười sảng khoái.
Diệp Thiên cũng cười gượng, nhưng không làm ảnh hưởng đến hình tượng vĩ đại của bản thân mình trong mắt cô bé, hắn mới không nói rằng Thiên Hà Kiếm Tiên mà dùng hết sức, nếu không có Huyền Thiên chiến giáp bảo vệ, thật sự có thể bị đánh tan rồi.
Dù sao Thiên Hà Kiếm Tiên vẫn là đỉnh cao của Kim Đan Cảnh, còn hắn mới là đỉnh cao của Thần Hải Cảnh, tất cả đã vượt qua cảnh giới vĩ đại, tuy rằng tất cả những gì Thiên Hà Kiếm Tiên tu luyện không hoàn toàn là tiên đạo chính thống.
Tuy nhiên, cũng không khác nhiều so với tiên đạo chính thống là bao, so với Phù Vương, tiên đạo mà họ tu luyện mạnh hơn rất nhiều.
Đương nhiên, có Huyền Thiên chiến giáp bảo vệ, tuy rằng không thể đánh chết Thiên Hà Kiếm Tiên,