“Buổi trưa hôm nay, sau khi lễ nghi khai mạc phân giáo của Thần giáo Thái Dương ở Đông Nam Á kết thúc, Diệp Bắc Minh cùng với Thẩm An Kỳ tiến vào tấn công phân giáo ở Đông Nam Á, Chiến Thần chết trận, Thần tử của Thần giáo Thái Dương bị tàn sát, phân giáo ở Đông Nam Á chính thức bị tuyên bố diệt vong!”
Tin tức này truyền ra khiến cả thế giới phải sục sôi vì nó.
“Trời ạ! Diệp Bắc Minh mạnh thật sự, ba ngày trước anh ta đã phá hủy toàn bộ Tiên Minh, hôm nay anh ta lại diệt sạch phân giáo Thần giáo Thái Dương ở Đông Nam Á, đây chẳng phải là anh ta dùng hành động trực tiếp để tuyên chiến với Thần giáo Thái Dương hay sao?”
“Điên rồi! Diệp Bắc Minh đúng là điên rồi! Thần giáo Thái Dương cũng đâu phải dễ đối phó như vậy.”
“Có phải Diệp Bắc Minh muốn dựa vào thực lực của bản thân để thống trị thế giới này một lần nữa phải không?”
“...”
Toàn bộ thế giới đều đang bàn tán về chuyện này.
Còn ở diễn đàn võ thuật quốc tế, đang diễn ra trận chiến ngôn từ điên cuồng giữa những ủng hộ Diệp Bắc Minh và Thần giáo Thái Dương.
Người ủng hộ của Thần giáo Thái Dương: “Đại sư Diệp của mấy người đúng là dũng cảm nhỉ.
Anh ta cứ nghĩ có thể phá hủy được Tiên Minh là có thể muốn làm gì thì làm ư, ngay cả Thần giáo Thần Dương mà anh ta cũng dám động đến, Thần giáo Thái Dương của chúng Tôi vĩ đại như vậy sẽ dạy cho anh ta biết thế nào là làm người.”
Người ủng hộ của Diệp Bắc Minh: “Ai bảo Chiến Thần của mấy người thích bức ép cơ.
Ở tại buổi lễ khai mạc phân giáo lại còn tuyên bố lưu loát rằng muốn đem ánh sáng của mặt trời chiếu sáng lên cả châu Á, cả Hải Nam, muốn dẫm nát đại sư Diệp dưới chân, lần này thì hay rồi, ssại sư Diệp đến tận nơi báo thù, quả báo tới nhanh thật!”
Người ủng hộ của Thần giáo Thái Dương: “Đừng vui mừng quá sớm, Thần giáo Thần Dương tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc đâu, thế nhưng tôi nghe nói tại hiện trường lúc ấy, Diệp Bắc Minh phải tốn rất nhiều công sức mới giết chết được Chiến Thần, còn Chiến Thần là người yếu nhất trong sáu vị Phó giáo chủ của Thần giáo Thái Dương, nếu để Lôi Thần xuất chiến thì chắc chắn Diệp Bắc Minh phải chết, Đại sư Diệp cứ chờ sự trả thù điên cuồng của Thần giáo Thái Dương đi.”
Người ủng hộ của Diệp Bắc Minh: “Cứ việc phi ngựa qua đây đi, nếu Đại sư Diệp của chúng tôi sợ hãi thì đã chẳng đi phá hủy toàn bộ Thần giáo Thái Dương như thế, anh ấy dám làm như thế thì chính là có năng lực đối phó được với sự trả thù của Thần giáo Thái Dương, đừng quên lúc ấy mấy người có nói qua rằng Đại sư Diệp sẽ không đánh lại Tiên Minh, kết quả thì sao? Nếu Thần giáo Thái Dương dám trả thù Đại sư Diệp thì bọn họ chính là vết xe đổ của Tiên Minh!”
“...”
Người ủng hộ của hai nhà cứ bàn tán không dứt.
“Ha ha ha!”
Lúc này ở bên trong một trang viên ở bang Florida ở Hoa Kỳ tràn ngập tiếng cười hoan hô.
“Tốt, rất tốt, Diệp Bắc Minh đúng là không biết trời cao đất dày là gì, dám giết chết Chiến Thần, rất nhanh thôi Thần giáo Thái Dương sẽ bắt đầu điên cuồng trả thù cậu ta!”
“Thật không ngờ rằng động tác của Diệp Bắc Minh lại nhanh đến thế, Tiên Minh cũng chúng ta mới bị giết 3 ngày trước thì đã đi san bằng phân giáo của Thần giáo Thái Dương, không thể không nói rằng anh Tôi đúng là tàn nhẫn thật.
Thế nhưng cậu ta làm như vậy thì phải trả một cái giá vô cùng đau đớn!”
“Chúng ta cứ chậm rãi đợi Thần giáo Thần Dương trả thù Diệp Bắc Minh đi, một khi Diệp Bắc Minh bị xử lí thì chúng ta cũng sẽ không phải ngày nào cũng phải đề phòng nữa, lại càng sớm có thể trở về địa bàn của chúng ta.”
Tô Nguyên An đang chờ tàn dư của gia tộc, tàn dư của Tiên Minh cùng với những người cấp cao của Hồng Thịnh tập trung lại một chỗ, tất cả bọn họ đều cảm thấy vô cùng vui mừng khi Diệp Bắc Minh phá hủy toàn bộ phân giáo ở Đông Nam Á.
Từ ba ngày trước, sau khi Tiên Minh bị phá hủy, Hồng Thịnh đã ngay lập tức liên hệ với Tô Nguyên An, để cho bọn họ cùng nhau đi tới bang Florida, cùng với Hồng Thịnh đi lánh nạn, nhận lấy sự che chở từ Thần giáo Thái Dương.
Tuy rằng Thần giáo Thái Dương che chở Hồng Thịnh, thế nhưng người của Hồng Thịnh vẫn không thể sống được ở Thần giáo Thái Dương vì bọn họ sợ hãi sẽ bị xử lí lúc nào không hay.
Dù sao thì tàn dư của Tiên Minh vẫn khá lợi hại, so với Huyền Thanh Tông lúc cường thịnh vẫn lợi hại hơn.
Nếu có thể đi lánh nạn với bọn họ thì sẽ được rất nhiều cao thủ bảo hộ, trừ khi Diệp Bắc Minh đích thân tới, bằng không cho dù Diệp Bắc Minh có phái tới cao thủ lợi hại cỡ nào tới đây thì cũng rất khó vào đây được.
Còn đám người Tô Nguyên An cũng rất sợ bị đuổi giết cho nên đang rất cần một nơi để lánh nạn.
Cho nên liền ăn nhịp cùng với Hồng Thịnh, cùng nhau tiếp nhận sự che chở của Thần giáo Thái Dương.
Đương nhiên, Hồng Thịnh vì sự an toàn mà…, không nói rằng chuyện Diệp Bắc Minh phá hủy phân giáo Đông Nam Á mà bọn họ nói cho đám người Tô Nguyên An chính là âm mưu của bọn họ, để không rơi vào tai của Thần giáo Thái Dương khiến cho tất cả người của Hồng Thịnh phải chết.
Cho nên tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Bắc Minh là người kiêu ngạo và cuồng vọng.
Tự nhiên ăn no rửng mỡ, không có chuyện gì làm lại đi chọc vào Thần giáo Thái Dương, cũng không biết ẩn tình bên trong là gì.
“Đại trưởng lão, ông là người có quyền cao chức trọng ở Huyền Minh Tông, lúc ấy nhóm Phó giáo chủ thường xuyên tìm mấy người cấp cao các