"Chạy! Mau chạy đi!" "Chết tiệt! Thật là một cơn sóng khủng khiếp!" "Đây đúng là thần tiên trên trời mới làm được, Chúa ơi! Nó giống như một cơn sóng thần!"
Những người đến xem hai bên hồ sợ hãi trước những con sóng lớn, tất cả đều bỏ chạy.
Nhưng cũng có một số người còn đang chìm đắm trong chấn động của kiếm, còn chưa hoàn hồn, đứng như tượng bên hồ.
Tần Liên Tâm và em trai là hai trong số những người ngốc nghếch đó.
Một người đang tự hỏi sẽ tốt biết bao nếu Diệp sư phụ là Diệp Thiên.
Người còn lại thì nghĩ giá mình là Diệp sư phụ thì oai biết mấy.
Tần Chí Thanh đã chạy được mười mét, nhưng phát hiện cháu trai và cháu gái của mình không đi cùng liền quay lại.
Đúng lúc này, sóng hồ tràn qua dữ dội.
“Cẩn thận!” Ông như chú gà mái già bảo vệ gà con, đưa tay che lấy Tần Liên Tâm và em trai, bản thân thì ướt như chuột lột.
Cũng may ông có căn cơ tu luyện võ công, nên có thể đứng vững như núi, những người thường thì khổ sở, bị sóng lớn bắn ra xa mấy mét, thậm chí mấy chục mét.
Hiện trường rơi vào cảnh hỗn loạn.
Tiếng la hét thất thanh.
"Ông nội, ông, ông...!Tần Liên Tâm tỉnh táo lại, cô sửng sốt khi nhìn thấy vẻ xấu hổ của ông nội.
"Ông nội.
Sao ông lại đổ mồ hôi lạnh như vậy?" Tần Lâm Văn yếu ớt hỏi.
Tần Chí Thanh trợn to hai mắt, cũng may là tóc ướt, nếu không ông nhất định tức giận đến dựng đứng cả tóc.
“Hai đứa tự mình xem đi, nếu không có ông, hai đứa cũng sẽ giống như bọn họ” Ông tức giận nói, chỉ vào đám người hai bên trái phải.
Tần Liên Tâm và em trai nhìn quanh, họ lập tức hoang mang.
Chỉ cảm thấy khung cảnh sau khi một trận cuồng phong đi qua, thật là lộn xộn.
“Thiên kiếm của Diệp sư phụ gây ra sao sao?” Tần Liên Tâm kinh ngạc hỏi.
"Chị ơi, sao chị biết đó là kiệt tác của Diệp sư phụ chứ không phải kiệt tác của kẻ bắt cóc trói ông Kim?" “Chắc chắc chắn là Diệp sư phụ.” Tần Liên Tâm không biết đợt sóng thần phía xa kia là kiệt tác của ai, nhưng giác quan thứ sáu cho cô biết đó là kiệt tác của Diệp sư phụ.
"Bởi vì Diệp sư phụ cùng họ với chồng của chị sao?" “Hừ, cũng có thể." Tần Liên Tâm nghiêng đầu tự đắc "Ha ha không ngờ chị tôi cũng thấy người sang bắt nói.
quàng làm họ như vậy." "Trời đất! Thật là sốc! Thật may là tôi đã được thông bảo đầy đủ thông tin và đặt phòng tổng thống trước để xem trận đấu.
Nếu không, giống như những tên ngốc này, tôi sẽ bị sóng khổng lồ bao lấy như mấy con chó chết" Ngụy Tiến Phúc chậm rãi đặt kính viễn vọng trên tay xuống, vẻ mặt của tất cả đều kinh hoàng và sốc.
"Đúng! Thật đáng sợ! Thật kinh ngạc!"
Chim trĩ và những người khác vừa bước ra khỏi cảnh kinh hoàng vừa rồi, nhưng lòng vẫn trào dâng, trong mắt vẫn còn nguyên sự kinh ngạc và bàng hoàng.
“Đúng rồi, cậu Ngụy, người mà cha cậu gọi đến đã thực hiện chiêu thức gây chấn động này, hay là tuyệt kỹ của Diệp sư phụ?” Hàn Ngự bối rối hỏi.
Ngụy Tiến Phúc cũng không thèm nghĩ tới, nói thẳng: "Đủ rồi, hẳn là kiệt tác của một trong ba vị cao thủ mà ba tôi gọi."
Mặc dù họ đang nhìn qua kính thiên văn, nhưng họ vẫn không thể nhìn rõ thật giả thế nào.
"Ta cũng nghĩ chắc là kiệt tác của ba vị sư phụ do cha cậu Ngụy mời.
Danh hiệu tôn sư đương nhiên phải hơn danh hiệu sư phụ"
Chim trĩ nói: "Đúng vậy, cậu Ngụy "Haha, chim trĩ nói đúng, ba vị tôn sư khí thế như thế nào.
Gì mà Diệp sư phụ? Nghe như sư tôn hay bói toán.
Chỉ dựa vào cái tên đã biết sẽ thua, làm gì có cửa đấu lại được với ba vị sư phụ cha ta mời.”
Mọi người cũng nghĩ nó có lý.
“Vậy Kim Thiện Hùng chắc cũng chết rồi sao?” Trương
Thủy Đồng hỏi.
"Còn phải nói sao, chắc chắn là chết rồi.
Thanh kiếm vừa rồi khủng khiếp đến mức nào, võ mèo ba chân của Kim Thiện Hùng còn chạy được sao?" Ngụy Tiến Phúc tự tin nói.
“Thật tuyệt!” Trương Thủy Đồng hào hứng nói: "Khi Kim Thiện Hùng chết, cơ sở kinh doanh và cơ sở của ông ta sẽ bị anh nuốt chửng.
Vài ngày nữa, anh họ có thể cho em và Lưu Thiếu Khải mượn Mansion One để tổ chức đám cưới rồi!”
One Mansion là tòa nhà cao cấp và sang trọng nhất ở Giang Châu.
Nơi tổ chức lễ kỷ niệm hoành tráng nhất, những người có thể kết hôn ở biệt thự số 1 đều giàu có hoặc đắt tiền, và những người có thể nhận được sự chăm sóc đặc biệt biệt thự số 1 lại càng đáng tự hào.
Vì chi phí trọn gói trong ngày là hơn 10 triệu, cộng thêm tiền trang trí, đãi tiệc nên cứ 50 triệu thì khó chi trả.
Thế nên việc được tổ chức hôn lễ với người thương tại biệt thự số 1 đã trở thành niềm mơ ước của biết bao cô gái Giang Châu.
“Đừng lo, khi ba anh nuốt hết tài sản của Kim Thiện Hùng, anh hứa sẽ cho hai người mượn Mansion One miễn phí để tổ chức một đám cưới lớn.
Ngụy Tiến Phúc hào phóng nói.
Trương Thủy Đồng và Lưu Thiếu Khải đã rất vui mừng, không ngừng cảm ơn gã.
Không nghĩ rằng vào lúc này, một câu cảm thán vang lên phá vỡ bầu không khí: "Chúa ơi, cậu Ngụy, anh mau xem, đó là Diệp sư phụ và Kim Thiện Hùng.
Cả hai đều không chết!" "sao có thể như thế được?"
Đám người Ngụy Tiến Phúc đột nhiên thay đổi sắc mặt, đều cầm kính viễn vọng nhìn về phía một thanh niên chỉ trỏ.
Gã thấy một chiếc thuyền cao tốc cập vào bờ, người đàn ông mặc áo choàng lại xuất hiện, và có một người đàn ông khác đi cùng.
Tên đi cùng đó không phải là Kim Thiện Hùng sao?
Bup!
Kính viễn vọng tuột khỏi tay Ngụy Tiến Phúc.
Ngay sau một tiếng "Bụp", Ngụy Tiến Phúc ngồi bệt xuống sàn, như bị mất hồn.
Trông như một kẻ ngốc nghếch.
Trương Thủy Đồng và những người khác cũng đều chết lặng.
Lúc này, bọn họ mới nhận ra Thiên Kiếm là tuyệt kỹ của
Diệp sư phụ, không phải của ba vị sư phụ kia.
Điều này có nghĩa là ba vị sư phụ đó đã bị chôn