Triệu Hùng nhíu mày, cứ nghĩ là bệnh nhân của bệnh viện tâm thần nào đó chạy đến đây.
Bất chợt anh nhìn thấy một cô bé chạy tới.
"Bố! Bố đừng đánh nhau, là con nhảy không được tốt."
Cô bé chạy tới chính là bị Chu Quế Mỹ đã bị Dao Châu loại.
Người tìm Triệu Hùng gây phiền toái là Chu Tâm Duy – bố của Chu Quế Mỹ.
Chu Tâm Duy làm nghề “đòi nợ thuê” cho người khác, bình thường hoành hành bá đạo đã quen.
Anh ta lái một chiếc xe Land Rover, dù cho đi đến đâu cũng mắt cao hơn đầu.
Nếu không phải lần này Tổng giám đốc Kỳ Ngọc Phong của "Trung tâm mua sắm Tần Uyển " chặn ngang bỏ ban giám khảo cũ thay người mới.
Con gái Chu Quế Mỹ của anh ta nhất định có thể qua ải, không thì anh ta cũng không bỏ phí bảy trăm triệu đồng.
Cuối cùng con gái cũng không thoát khỏi số phận bị loại, thật sự là dã tràng xe cát biển Đông.
Cho nên Chu Tâm Duy quyết định, bố mẹ Dao Châu nhất định có liên hệ gì đó không thể lộ ra ánh sáng với Kỳ Ngọc Phong của "Trung tâm mua sắm Tần Uyển”.
Chu Tâm Duy biết Kỳ Ngọc Phong không dễ chọc, nên dời tất cả lửa giận trên người Triệu Hùng.
Triệu Hùng lạnh nhạt nhìn Chu Tâm Duy nói: "Anh làm bố mẹ mà lại không hết lòng đặt trên giáo dục con trẻ, thế mà anh lại muốn dùng tiền mua thứ hạng.
Anh cho rằng đài truyền hình do nhà anh mở, anh muốn hạng nhất là có hạng nhất sao?"
"Mày ăn nói kiểu gì thế?"
Tính tình Chu Tâm Duy vốn nóng nảy, mục đích anh ta tìm đến Triệu Hùng chính là muốn dạy dỗ anh, bất chợt anh ta vung một quyền đánh tới chỗ Triệu Hùng!
Triệu Hùng không tránh không né mà lập tức vươn tay chặn nắm đấm của Chu Tâm Duy lại.
Mặt Chu Tâm Duy kìm nén đến đỏ lên rồi lại từ đỏ sang tím, thế nhưng anh ta cũng không có cách nào tránh khỏi vòng vây của Triệu Hùng.
Chu Quế Mỹ thấy bố của mình bị thua thiệt mới mềm giọng nói với Triệu Hùng: "Chú ơi, chú đừng đánh bố cháu.
Bố cháu là người tốt, chỉ là dáng dấp trông hơi hung dữ thôi."
Triệu Hùng dùng sức đẩy một cái làm Chu Tâm Duy ngã ngồi trên mặt đất.
Chu Tâm Duy ngã chổng mông chổng vó lên trời.
Triệu Hùng nói với Chu Tâm Duy: "Anh nên may mắn vì có một cô con gái ngoan! Hôm nay không có con gái cầu xin thay anh, tôi đã đánh cho anh răng rơi đầy đất rồi." Nói xong anh dắt tay Lý Thanh Tịnh và con gái Dao Châu chậm rãi rời đi.
Kỳ Ngọc Phong và Lưu Quý Luân tận mắt thấy tình huống vừa rồi, hai người đưa mắt nhìn nhau.
Lưu Quý Luân hỏi Kỳ Ngọc Phong: "Tổng giám đốc Ngọc Phong, cuối cùng thì người trẻ tuổi tên là Triệu Hùng kia là ai? Hình như võ nghệ rất giỏi?"
"Tôi chỉ biết là cậu ấy là tài xế của ông Thiên Trung.
Nhưng tôi dám khẳng định, cậu ấy không phải chỉ là một tài xế bình thường." Nói xong ngay cả chào hỏi cũng không nói, anh ta đã trực tiếp rời khỏi đài truyền hình.
Lưu Quý Luân như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc nghĩ thầm: "Đây không phải là nói nhảm chứ? Tài xế của ông Thiên Trung à, tại sao cậu ta có thể là tài xế bình thường được?"
Mới vừa rồi bị Triệu Hùng làm ngạc nhiên còn có Lâm Thảo, cô ta không nghĩ tới sức lực của Triệu Hùng lại lớn như vậy.
Anh dùng một tay đã giữ được đòn tấn công mạnh mẽ của Chu Tâm Duy.
Vậy anh phải mạnh mẽ đến đâu mới có thể làm được đây?
Tay của Lý Thanh Tịnh bị Triệu Hùng nắm chặt, trong lòng cô có cảm giác an toàn chưa bao giờ có! Cô phát hiện hình như mình chưa thực sự hiểu rõ Triệu Hùng lắm.
Chỉ bằng biểu hiện vừa rồi của Triệu Hùng đã đủ để cho cô lau mắt mà nhìn.
Dao Châu khờ dại hỏi Triệu Hùng: "Bố ơi, bố thật là giỏi, chỉ dùng một tay đã đánh thắng người khác."
"Bố là siêu nhân mà! Cho nên sau này Dao Châu phải rèn luyện cùng với bố, lớn lên con cũng có thể biến thành siêu nhân."
"Được! Con cũng phải dậy sớm để rèn luyện."
"Thế nhưng rèn luyện rất vất vả, con nhất định phải kiên trì mới có thu hoạch.".
Bạn có biết trang truyện ( . )
Dao Châu vỗ ngực nói: "Con không sợ! Chỉ cần bố có thể kiên trì, con cũng có thể kiên trì."
Lý Thanh Tịnh liếc mắt nhìn Triệu Hùng, hai người nhìn nhau cười một tiếng.
Đều nói phụ huynh là người thầy quan trọng nhất trên con đường trưởng thành của con, sự thật quả nhiên là như thế!
Hôm nay Lý Thanh Tịnh đều từ chối mọi chuyện của công ty vì con gái thi đấu được hạng ba của chương trình "