Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh bị bao vây bởi mười mấy tên côn đồ.
Hai tay của mấy tên côn đồ này nắm vào nhau, phát ra âm thanh "Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!"
"Thanh Tịnh, em lùi về phía sau đi!"
Triệu Hùng đẩy vợ mình là Lý Thanh Tịnh ra đằng sau.
Đúng lúc này, mười mấy tên côn đồ xông lên.
Nếu là lúc trước, Triệu Hùng có thể đồng thời đối phó với sáu bảy người cũng không có vấn đề gì, còn đồng thời đối phó với mười mấy người thì hơi có chút khó khăn.
Nhưng mà bây giờ sau khoảng thời gian thường xuyên luyện tập này, tốc độ và năng lực phản ứng của anh tăng lên rất nhiều so với trước kia, ít nhất là đồng thời đánh bảy tám người cũng không có vấn đề gì.
Triệu Hùng muốn thể hiện sức mạnh của mình, đặc biệt là trong các trận đánh hội đồng, tuyệt đối không được để đối phương bao vây quanh mình, một khi đã rơi vào vòng vây của đối phương thì sẽ rất khó phát huy.
Mặc dù Lý Thanh Tịnh biết kỹ năng của Triệu Hùng không tệ nhưng bây giờ phải đồng thời đối mặt với mười mấy người vẫn khiến cho cô rất lo lắng.
Chỉ thấy Triệu Hùng xông vào một người ở phía trước, đá ra một cước vào thẳng bả vai của người này, khiến anh ta ngã ra một bên.
Cú đá vừa rồi của Triệu Hùng là dùng hết sức lực dồn vào chân.
Mục đích của anh chính là muốn đánh phủ đầu đối thủ và nó thực sự đã có hiệu quả.
Những người khác sững người trong giây lát, dường như họ không nghĩ tới người bên mình còn không đỡ được một chiêu của đối phương.
Triệu Hùng thừa dịp những tên côn đồ này đang ngẩn người mà ra tay tiếp, anh lại gần một người ở gần bên mình, đấm một cú thẳng vào ngực của đối phương, thuận tay giật lấy cây côn trong tay anh ta.
Sau khi có được cây côn trong tay, Triệu Hùng đánh côn vào đám người phía trước.
Có vũ khí trong tay, sức tấn công của Triệu Hùng tăng lên rất nhiều, chỉ trong chốc lát, anh đã đánh gục bốn tên.
Những tên côn đồ này thấy Triệu Hùng dũng mãnh như vậy thì sợ hãi rối rít lùi về phía sau.
Hà Thanh Vân nhìn thấy một mình Triệu Hùng làm kinh sợ tận mười mấy người mình gọi đến thì vô cùng tức giận.
Cô ta quát lên với đám côn đồ xã hội đen này: "Những tên vô dụng này, mười mấy người các người mà cũng không đánh lại được một người à?”
"Cô Thanh Vân, người này rất lợi hại!"
"Đúng là một đám rác rưởi vô dụng!" Hà Thanh Vân trực tiếp văng tục.
Lý Thanh Tịnh đứng ở một bên thấy chồng mình Triệu Hùng không gặp nguy hiểm gì thì cảm thấy yên tâm không ít.
Ngược lại cô gái được gọi là Hà Thanh Vân này rất xinh đẹp, tuy nhiên quá tàn bạo, có chút tính tiểu thư và thái độ mắt cao hơn đầu.
Triệu Hùng đếm một chút, vừa tròn mười người đang bao vây anh ở trong sân.
Cho dù là bọn họ đồng loạt xong tới, anh cũng có thể đánh không phận thắng bại với bọn họ.
Anh nhìn thấy một tên tóc xoăn đeo bông tai, có vẻ như tên này là tên cầm đầu, vì vậy anh trực tiếp giả vờ tấn công vào người bên cạnh tên đó.
Tên tóc xoăn đeo bông tai kia bị mắc lừa, anh ta xông lên giúp đỡ.
Triệu Hùng xông lên phía trước, đập côn vào bả vai tên tóc xoăn đeo bông tai này sau đó đá văng anh ta ra ngoài.
"Anh Mạnh!"
Có người kêu lên một câu, sau đó có hai người ngồi xổm xuống đỡ lấy tên tóc xoăn đeo bông tai.
Triệu Hùng nhân cơ hội này xông tới chỗ những người khác, tốc độ của anh cực nhanh, anh chỉ đánh vào trên lưng mỗi tên một côn chứ không hề đánh vào những chỗ khác nhưng mười mấy người mà Hà Thanh Vân gọi đến vẫn nằm rạp trên đất.
Tất cả các học sinh nữ có mặt ở đây đều sững sờ nhìn Triệu Hùng, bọn họ không nghĩ rằng anh có thể đánh hay như vậy.
Chỉ chưa đầy năm phút, anh đã đánh gục mười mấy người ngã xuống đất.
Lý Diệu Linh vui vẻ kêu lên: "Anh rể, anh thật là đẹp trai!"
Trong lòng Lý Thanh Tịnh cũng rất vui mừng, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy niềm vui tràn trề khi nhìn thấy Triệu Hùng đánh nhau như vậy.
Động tác của Triệu Hùng rất phóng khoáng, mặc dù không thành một hệ thống bài bản gì nhưng mà tốc độ và sức mạnh của anh khác xa so với người thường.
Hà Thanh Vân sợ hãi khi nhìn thấy Triệu Hùng đi về phía cô ta! Cô ta không ngờ rằng mười mấy người mình gọi tới không thể đánh bại được Triệu Hùng.
"Anh...!Anh muốn làm gì?" Hà Thanh Vân lắp bắp nói.
Triệu Hùng xông lên phía trước, Hà Thanh Vân lập tức nhắm mắt lại, kêu lên một tiếng: "A!"
Lần trước, anh đè Hà Thanh Vân ở trên đùi, hung hăng đánh một trận.
Nhưng mà lần này có vợ anh Lý Thanh Tịnh đang đứng ở bên cạnh nên đương nhiên Triệu Hùng không thể thô lỗ như vậy được.
Cây côn trong tay Triệu Hùng vung lên rồi dừng lại ở trước mặt Hà Thanh Vân, chỉ cách đúng một nắm đấm.
Hà Thanh Vân thấy không có động tĩnh gì nên cô ta lặng lẽ mở mắt ra, ngay lập tức bị Triệu Hùng kéo một phát quẳng đến trước mặt Lý Thanh Tịnh.
Từ trước đến giờ, Triệu Hùng chưa bao giờ thương hoa tiếc ngọc khi đối đãi với kẻ thù.
Hà Thanh Vân có vẻ ngoài ưa nhìn, chẳng qua là ở trường học cô ta được gọi là "Kẻ ngang ngược", hơn nữa người nhà họ Hà còn cực kỳ cưng chiều cô ta nên đương nhiên cô ta không hề