Cố Minh Tuyết từng làm việc ở phố người Việt, nên Triệu Hùng cũng tin tưởng cô ta có mạng lưới quan hệ ở lĩnh vực này.
Trước hết, Triệu Hùng để Cố Minh Tuyết và Vu Đại Đồng cứ chú ý đến Tập đoàn Thiên Vương.
"Anh Hùng! Anh sẽ ra tay với Tập đoàn Thiên Vương à?" Cố Minh Tuyết hỏi Triệu Hùng.
"Anh vẫn chưa vội! Chúng ta cứ quan sát Tập đoàn Thiên Vương đi.
Bây giờ chúng ta chỉ bước đó là một tập đoàn nước ngoài, trừ điều này chẳng còn thông tin gì nữa.
Lúc này, chúng ta cứ giả vờ yếu thế, để bọn họ bại lộ thực lực của mình ra, đến lúc đó chúng ta lại ra tay một cách nhanh chóng!"
"Ý kiến này hay đấy! Vậy em để Quốc Dương cố gắng điều tra tỉ mỉ một lần nữa về Tập đoàn Thiên Vương."
Triệu Hùng "Ừ!" một tiếng, lại trò chuyện với Cố Minh Tuyết thêm một lát, sau đó anh đứng dậy, lái xe đến Tập đoàn Hùng Quang.
Sau khi đến phòng làm việc ủa Hồ Dân, Triệu Hùng nói với Hồ Dân về việc hợp tác với Kim Trung trong dự án xây dựng khu công nghệ cao khuôn mẫu ở tỉnh thành.
Sau khi nghe anh nói ra, Hồ Dân vô cùng ngạc nhiên hỏi: "Cậu chủ! Chuyện này là thật à?"
"Sao vậy?"
Triệu Hùng hơi nhíu mày, anh thật sự không biết tại sao Hồ Dân lại kích động như vậy.
Hồ Dân vội vàng giải thích: "Có lẽ cậu vẫn chưa biết, năm công ty bất động sản phát triển nhất tỉnh thành đều muốn đạt được quyền khai phát khu công nghệ cao, không ngờ hạng mục này đã bị bạn của cậu thu vào tay.
Người bạn này của cậu thật sự rất giỏi đấy!"
"Ừ! Chẳng lẽ ông chưa từng nghe nói đến Tập đoàn Kim Trung à?"
Nghe đến cái tên này, Hồ Dân lập tức trợn tròn mắt không nói nên lời vì kinh ngạc.
Tập đoàn Kim Trung là một doanh nghiệp đứng trong top năm trăm doanh nghiệp mạnh nhất thế giới.
Hồ Dân là một nhà kinh doanh chuyên nghiệp, sao ông ta lại chưa bao giờ nghe nhắc đến Tập đoàn Kim Trung chứ! Chẳng qua kết quả kêu gọi đầu tư dự án "Xây dựng khuôn mẫu khu công nghệ cao" vẫn chưa được công bố ra ngoài, Hồ Dân thật sự không ngờ là Tập đoàn Kim Trung đã nắm chắc trong tay.”
"Khó trách bạn của cậu có thể lấy được tư cách khai phá khu công nghệ cao, hóa ra là doanh nghiệp trong top năm trăm thế giới, nhưng mà..."
Thấy chân mày Hồ Dân nhíu chặt, Triệu Hùng truy hỏi một câu: "Nhưng mà cái gì?"
Hồ Dân trả lời: "Nhưng mà Tập đoàn Hùng Quang của chúng ta mới vừa đầu nhập vốn vào việc khai phá khu vực nội thành.
Mặc dù chúng ta để lại mảnh đất trong thành phố của Tập đoàn Vân Yên cho nhà họ Vương, lấy lại được một phần vốn, nhưng bao nhiêu đó vẫn chưa đủ để tham gia vào hạng mục khai phá khuôn mẫu khu công nghệ cao của tỉnh.
Ngoài ra, cổ phiếu của Tập đoàn Hùng Quang chúng ta đã bị chèn ép trong một thời gian dài, giá trị đã thu nhỏ rất nhiều, điều này cũng không có lợi cho chúng ta khi tham gia vào những công trình hay hạng mục lớn."
"Bây giờ ông cảm thấy chúng ta còn cần bao nhiêu vốn mới có thể tham gia vào hạng mục này?" Triệu Hùng hỏi Hồ Dân.
"Ít nhất là ba mươi lăm nghìn tỷ đồng, có khi còn cần phải tăng thêm.
Sau nửa năm, khu vực nội thành của chúng ta sẽ thu lại vốn."
"Tôi đầu tư cho ông bảy mươi nghìn tỷ đồng, ông lập tức ra tay chuẩn bị chuyện này đi.
Qua vài ngày nữa, tôi dẫn ông vào trong tỉnh một chuyến, chúng ta đi gặp người phụ trách Tập đoàn Kim Trung."
Hồ Dân gật đầu trả lời: "Được thôi!"
Trong lòng ông ta cũng rất tò mò, Triệu Hùng lại lấy được bảy mươi nghìn tỷ đồng từ đâu vậy?
Phải biết là Triệu Hùng đã được phân chia tài sản trước thời hạn, nói cách khác, bây giờ Tập đoàn Hùng Quang ở ba tỉnh miền Đông chính là toàn bộ tài sản của Triệu Hùng.
Hồ Dân biết trong tay Triệu Hùng có ba mươi lăm nghìn tỷ đồng tiền mặt, nhưng anh đã đầu tư cho nhiều khách sạn cấp cao, quán bar, quán rượu, công ty giải trí, còn cả Tập đoàn Nhật Hạ, số tiền trong tay anh cũng gần hết rồi, chẳng còn dư lại bao nhiêu tiền mặt.
Mà ông ta cũng biết rõ tình hình tài chính của Tập đoàn Hùng Quang.
Vậy tại sao trong tay anh lại đột nhiên xuất hiện thêm bảy mươi nghìn tỷ đồng?
Hồ Dân không nhịn được phải nhìn Triệu Hùng với cặp mắt khác xưa.
Bình thường Triệu Hùng có vẻ cà lơ phất phơ, nhưng đến thời điểm quyết định, anh luôn có những hành động làm người ta trợn tròn mắt không nói nên lời vì kinh ngạc.
Triệu Hùng nói với Hồ Dân: "Ngoài ra, tôi đã để Minh Tuyết điều tra ra được lực lượng bí ẩn bán khống Tập đoàn Hùng Quang rồi, đó là một công ty tên là Công ty quản lý quỹ Thiên Thụy.
Bây giờ, ông không cần để ý đến sự chèn ép của họ, tôi sẽ để cho Minh Tuyết xử lý việc này.
Còn nữa, nhất định phải nghĩ cách biết rõ lai lịch của Tập đoàn Thiên Vương.
Trước hết chúng ta đừng mạnh mẽ đối đầu trực tiếp với họ, cứ giả vờ yếu thế đi, đợi chúng ta điều tra ra được lai lịch thực sự của họ, chúng ta lại lập tức tiêu diệt họ."
"Cậu chủ yên tâm đi! Tôi đã phái người điều tra rồi.
Nhưng Tập đoàn Thiên Vương làm việc vô cùng bí mật, tôi đã dò hỏi từ nhiều đường dây rồi, trước mắt cũng không điều tra ra đầu mối gì cả."
"Công ty này ẩn nấp kỹ ở Thành phố Hải Phòng như vậy, nếu chúng ta có thể dễ dàng điều tra về ông chủ của nó,