Khi Lý Thanh Tịnh thấy Thẩm Minh và chồng cô Triệu Hùng đang trầm giọng nói gì đó, cô rất kinh ngạc, hai người đàn ông lớn có thể thì thầm chuyện gì đây?
Thẩm Minh này, lần trước, bọn họ đã gặp nhau tại bữa tiệc của Dư Tuấn Kiệt. Triệu Hùng không quen biết, nhưng kỹ năng giao tiếp tuyệt vời của tên này khiến cho Lý Thanh Tịnh không ngờ tới.
Thẩm Minh rất sảng khoái, anh ta trực tiếp gọi cho giám đốc bộ phận tuyên truyền của công ty và yêu cầu Lý Thanh Tịnh xử lý các tài liệu quảng cáo và in ấn trong tương lai của công ty. Hợp đồng được ký kết hàng năm, và lợi nhuận hàng năm khoảng bảy trăm triệu.
Cái này só với "Tập đoàn Hùng Quang" đưa ra lớn hơn nhiều, điều này khiến Lý Thanh Tịnh vui mừng. Lý Thanh Tịnh đi theo trưởng phòng tuyên truyền ký hợp đồng.
Trong văn phòng chỉ còn lại Thẩm Minh và Triệu Hùng.
Thẩm Minh đưa một điếu thuốc cho Triệu Hùng, Triệu Hùng liếc mắt nhìn, đó là một điếu nhỏ "Hoàng đế", sau đó anh châm một điếu thuốc rồi hút.
Thẩm Minh cười nói: "Vì anh Triệu không thích tôi cử người bí mật bảo vệ, nên tôi mới rút người đi.
Nhưng tôi rất tò mò! Mối quan hệ giữa anh và Trần Thiên Trung là sao vậy?" Một lúc sau, anh ta nói: "Xin lỗi.
Thân phận là người lái xe chỉ để che mắt mà thôi.
Anh lừa dối người khác còn được chứ làm sao anh có thể qua mắt bọn con nhà giàu chúng tôi chứ? Trần Thiên Trung sẽ không bao giờ để một tài xế đi dự tiệc như của Dư Tuấn Kiệt mà không có lý do.
Ông ấy cũng không vì một người lái xe mà xông vào cửa của ông Cửu.”
Triệu Hùng nhấc chân, anh cầm điếu thuốc, thở ra vài vòng khói đẹp, nói: "Thẩm Minh, thông minh là chuyện tốt.
Nhưng đôi khi, chúng ta sẽ bị thông minh quá hóa ngu.
Chúng ta nước sông không phạm nước giếng, anh có hiểu ý tôi không? "
"Ha ha! Anh Triệu quả thật nhanh mồm nhanh miệng.
Tôi chỉ biết rằng trên đời này có nhiều bạn bè sẽ có thêm đường đi.
Hán Vân Hiển, anh ta là cậu chủ đứng đầu của thành phố Hải Phòng, và anh ta muốn áp tôi một cái đầu.
Ảnh hưởng của anh ta trong vòng càng ngày càng lớn, và anh ta đang để mắt đến gia đình họ Thẩm của chúng tôi nhiều hơn.
Vì vậy, tôi hy vọng anh Triệu có thể tham gia vòng kết nối của tôi và giúp tôi đấu với Hán Vân Hiển.
Dù sao kẻ thù của kẻ thù cũng là bạn."
Triệu Hùng lấy thêm mấy điếu thuốc, bóp tàn thuốc, ngả người ra ghế sô pha, nói: "Cậu Thẩm, tôi có thể đồng ý sẽ phối hợp với anh để đối phó với Hán Vân Hiển, nhưng tôi sẽ không tham gia vòng bạn bè của anh."
“Tại sao chứ?” Thẩm Minh khó hiểu hỏi.
Triệu Hùng nói với một nụ cười: "Tôi muốn bạn tham gia vòng luẩn quẩn của tôi, anh đừng lo lắng, tôi không quan tâm đến việc đứng đầu thành phố Hải Phòng.
Xử lý xong Tập đoàn Vân Yên thì anh chính là người đứng đầu ở Thành phố Hải Phòng này rồi.
"
"Vòng luẩn quẩn của anh sao?”
Thẩm Minh tỏ vẻ ngạc nhiên.
Triệu Hùng gật đầu nói: "Cậu Thẩm, mục đích của anh không gì khác hơn là muốn tiêu diệt Tập đoàn Vân Yên.
Nhưng với thực lực hiện tại của nhà họ Thẩm và nhà họ Dư, anh không thể nào cạnh tranh với Hán Vân Hiển.
Còn tôi, Triệu Hùng, có thể giúp anh xử lý Tập đoàn Vân Yên và Hán Vân Hiển.
Vì thực lực của anh không mạnh bằng tôi, nên đương nhiên anh phải gia nhập vòng tròn của tôi rồi.”
Thẩm Minh nghe vậy vô cùng kinh ngạc, giọng điệu của Triệu Hùng vô cùng dọa người. Toàn bộ thành phố Hải Phòng, bao gồm cả Trần Thiên Trung của Tập đoàn Hùng Quang, đều không dám nói ông ta có thể tiêu diệt "Tập đoàn Vân Yên", nhưng Triệu Hùng nói anh có thể làm được.
Sau khi Thẩm Minh kinh ngạc, trong mắt anh ta hiện lên tia hy vọng. Ước mơ của Thẩm Minh luôn là hạ bệ "Tập đoàn Vân Yên" và mở rộng doanh nghiệp của gia đình nhà họ Thẩm.
"Anh Triệu, nếu anh có thể hạ bệ tập đoàn Vân Yên, thì tôi, Thẩm Minh, sẽ là người đầu tiên tự nguyện gia nhập vòng bạn bè của anh."
"Được rồi! Đó là một thỏa thuận.
Tuy nhiên, lúc đó tôi sẽ cần sự hợp tác của gia đình nhà họ Thẩm của anh."
"Anh cứ yên tâm! Tôi sẽ phối hợp với anh với hai trăm phần trăm sức lực." Thẩm Minh trấn an Triệu Hùng, vỗ vỗ ngực nói.
Triệu Hùng nhấp một ngụm cà phê trước mặt và nói với Thẩm Minh, "Thẩm Minh, hôm nay anh làm rất tốt.
Hãy giao việc đóng gói của công ty cho vợ tôi.
Nhưng tôi không muốn anh điều tra lý lịch của tôi.
Anh chỉ cần biết rằng tôi có khả năng hạ gục tập đoàn Vân yên là được.
"
"Được rồi! Tôi sẽ không điều tra lý lịch của anh.
Nhưng tôi muốn hỏi, anh có thể hạ gục tập đoàn Vân Yên của Hán Vân Hiển trong bao lâu? "
"Ngắn thì ba tháng, lâu thì sáu tháng!” Triệu Hùng tự tin nói.
“Được.”
Thẩm Minh đứng lên khỏi ghế ông chủ, đi về phía Triệu Hùng với một nụ cười. Anh ta chủ động hướng Triệu Hùng và nói: “Anh Triệu, tôi hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ!”
“Hợp tác vui vẻ!”
Triệu Hùng cũng đang tìm kiếm sự giúp đỡ, và Thẩm Minh có thể được cho là ăn nhịp với nhau.
Ở đây Triệu Hùng và Thẩm Minh đạt được hợp tác ngầm, Lý Thanh Tịnh gõ cửa đúng lúc và bước vào.
Nói rằng hợp đồng đã được ký kết xong.
Buổi trưa, Thẩm Minh, Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh sắp xếp một bữa tiệc thịnh soạn để kỷ niệm hai bên đạt được hợp tác.
Lý Thanh Tịnh nghĩ rằng nó được tổ chức vì chúc mừng công việc của cô, không biết rằng hợp tác là một quyết định quan trọng đạt được của Triệu Hùng và Thẩm Minh.
Thẩm Minh qua sát thấy Lý Thanh Tịnh dường như không biết rõ lai lịch của Triệu Hùng nhưng rất có trọng