Sắc mặt Trịnh Duy thay đổi rõ rệt nhưng ngay sau đó sắc mặt lập tức trầm xuống, lạnh nhạt nói với Triệu Hùng: "Hôm nay tôi không có thời gian ký hợp đồng với anh, anh hôm khác lại đến đi!" Nói xong Trịnh Duy liền thay đổi sắc mặt, nhiệt tình chào hỏi Vân Nhã: "Chị Nhã, chị có thể đến công ty nhà họ Trịnh của em quả thật là vẻ vang cho kẻ hèn này mà! Phải rồi, chị Nhã đến tìm em có chuyện gì sao?
Vân Nhã chỉ Triệu Hùng lạnh giọng nói: "Tôi đến tìm Triệu Hùng để bàn công việc!"
"Bàn công việc?" Trên mặt Trịnh Duy hiện rõ hai chữ ngây ngốc, anh ta thật sự ngơ rồi, không hiểu được Vân Nhã và tên tiểu tử Triệu Hùng kia thông đồng với nhau định chơi trò gì?
Triệu Hùng ho nhẹ một tiếng rồi bước đến trước mặt Trịnh Duy nhìn anh ta nói: "Tổng giám đốc Duy nói như vậy là không chính xác rồi! Rõ ràng chúng ta đã bàn xong ở trên điện thoại rồi, anh nói rằng sẽ hợp tác làm ăn với hơn 1 tỷ cho công ty thiết kế bao bì Dao Châu chúng tôi, anh còn nói tôi có thể đến bất cứ lúc nào, tại sao bây giờ tôi đến anh lại bảo không có thời gian vậy?
Trịnh Duy càng ngày càng mất thiện cảm với Triệu Hùng rồi! Lần trước nếu không phải do tên khốn này phá rối, thì anh ta có thể dựa vào Lý Thanh Tịnh dành được cảm tình của Hán Vân Hiển rồi thuận lợi tiến thân vào giới của bọn họ.
Bởi vì sự xuất hiện đột ngột của Triệu Hùng làm hỏng việc tốt của anh ta, khiến anh ta mất mặt trước mặt Hán Vân Hiển, còn bị Hán Văn Hiển chửi rủa thậm tệ.
Bây giờ Trịnh Duy có cơ hội báo thù Triệu Hùng, anh ta nhất định sẽ không bỏ qua.
Thái độ Trịnh Duy bắt đầu trở nên kiêu căng, cười lạnh nói với Triệu Hùng: "Triệu Hùng, anh phải nhớ rằng tôi có hợp tác làm ăn với công ty của anh hay không thì phải xem tâm trạng của Trịnh Duy tôi đây.
Nếu tâm trạng của tôi tốt thì đừng nói là 1 tỷ, có 2 tỷ thì tôi cũng sẽ hợp tác, nhưng nếu tâm trạng của tôi không tốt thì có 1 đồng tiền hợp đồng anh cũng không lấy được."
"Vậy tâm trạng bây giờ của anh là tốt hay không tốt đây?" Triệu Hùng hỏi.
"Tất nhiên là không tốt rồi! Cứ nhìn thấy anh là tôi thấy phiền rồi, mau cút ra ngoài cho tôi." Trịnh Duy chỉ ra cửa quát lên với Triệu Hùng.
Vân Nhã vẫn đứng bên cạnh xem náo nhiệt, cô ta rất hiếu kỳ, muốn xem Triệu Hùng làm sao giải quyết chuyện phiền phức này.
Triệu Hùng chìa tay ra nói với Trịnh Duy: "Anh Duy, nếu như tâm trạng của anh đã không tốt vậy thì hôm khác tôi lại đến! Chào anh."
Trịnh Duy nhìn thấy Vân Nhã còn đang đứng bên cạnh, chỉ đưa tay ra bắt tay Triệu Hùng một cái tượng trưng, đột nhiên truyền đến một lực rất mạnh từ tay Triệu Hùng, tay Triệu Duy giống như bị một cái kiềm sắt kẹp chặt lại, đau đến mức anh ta phải la to.
"Anh...mau buông tay ra!" Trịnh Duy nhịn không nổi cơn đau nói với Triệu Hùng.
Triệu Hùng cười híp mắt, tiến gần đến Trịnh Duy nói: " Vậy bây giờ tâm trạng của Tổng giám đốc Duy là tốt hay không tốt vậy?"
"Bảo vệ! Bảo vệ!" Trịnh Duy lớn tiếng kêu cứu, rất nhanh liền xuất hiện năm, sáu bảo vệ tay cầm dùi cui lao đến.
Ngay lúc dùi cui của bảo vệ chuẩn bị quơ xuống đánh Triệu Hùng thì Vân Nhã ở bên vô cùng lo sợ la lớn: "Cẩn thận!"
Đột nhiên chỉ thấy một đôi tay duỗi ra nắm chặt lấy chiếc dùi cui của bảo vệ, hai tay của Nông Tuyền dùng lực trở tay giật lấy cây dùi cui sau đó liền đánh bay hai bảo vệ đứng gần nhất, chỉ còn lại ba người cùng xông lên tấn công Nông Tuyền, Nông Tuyền thực hiện một cú đá xoay vòng đẹp mắt, đem cả ba người kia đá ra ngoài.
Vân Nhã cũng biết một chút võ thuật, cô ta cũng có thể thực hiện cú đá này nhưng đồng thời một cước đá bay cả ba người ra ngoài thì cô ta thật sự bái phục rồi, cô ta không khỏi chừng mắt, phải sử dụng sức lực lớn thế nào mới có thể thực hiện được chứ.
Cánh tay của Nông Tuyền bẩm sinh đã có sức mạnh hơn người, sức mạnh ở hai chân cũng hơn hẳn người thường.
Nếu như để cho Nông Tuyền đi thi đấm bốc thì cậu ấy chỉ cần một quyền liền có thể hạ gục được một quyền sư bình thường, không khó để biệt được sức mạnh của cậu ấy lớn thế nào!
Triệu Hùng vẫn luôn nắm chặt tay của Trịnh Duy, nhìn thấy Nông Tuyền đã giải quyết xong bảo vệ của công ty liền nhìn Trịnh Duy nói: "Bây giờ tâm trạng của tổng giám đốc Duy khá lên hơn chút nào chưa? Có thời gian để ký hợp đồng với tôi rồi chứ?"
Trịnh Duy hét lên với cô gái nhỏ ở quầy lễ tân đang đứng ngây người: "Lệ Chi, gọi cảnh sát đi!"
Vương Nhã nhìn thấy cô gái ở quầy lễ tân đang định gọi cảnh sát thì tiến lên nói với Trịnh Duy: "Nói người của anh bỏ điện thoại xuống!"
"Chị Nhã, chị....?" Trong đầu Trịnh Duy mờ mịt, không hiểu tại sao Vân Nhã không để cho anh ta báo cảnh sát.
Vân Nhã nói với Trịnh Duy: "Lẽ nào anh đã quên cảnh sát trưởng của cục cảnh sát thành phố là ai rồi à? Còn nữa, tôi có thể làm chứng cho toàn bộ quá trình rằng Triệu Hùng đến đây là để bàn chuyện làm ăn còn anh rõ ràng đã đồng ý với người ta lại còn muốn bỡn cợt người ta, anh nói xem đợi cảnh sát đến rồi sẽ tin anh hay tin tôi đây?"
"Chị Nhã! Loại người như Triệu Hùng này chúng ta bỡn cợt một chút có sao đâu?"
"Anh nói cái gì?" Triệu hùng càng tăng thêm sức lực trên tay, Trịnh Duy đâu đớn la lớn lên một tiếng, suýt chút nữa đau muốn rớt cả tay ra.
"Anh Hùng, đau quá!...!Không! Hùng đại ca! xin anh