Chàng Rể Tỷ Phú

Bất ngờ phát hiện


trước sau

Triệu Hùng đi theo sau lưngcủaPhó Lê, lúc đến cửa phòng giam, bàn tay Triệu Hùng đặt sau lưng cô ta, ấn vào huyệt mạng môn.

Huyệt mạng môn nằm ở phần lưng trên cơ thể người. Đây là một huyệt đạo quan trọng. Nếu như bị người có công lực mạnh hơn mình đánh trúng, nhẹ thì bị tê liệt, nặng thì mất mạng tại chỗ!

Lúc này, chỉ cần Triệu Hùng tung ra ít nội lực thì Phó Lê sẽ bỏ mạng tại chỗ.

"Anh là ai?" Phó Lê làm bộ bình tĩnh thế nhưng trong lòng vô cùng khiếp sợ.

"Sao thế? Ngay cả tôi cũng không nhận ra được à?" Thanh âm của Triệu Hùng vang lên bên tai Phó Lê.

"Anh là Triệu Hùng?"

Phó Lê đang đeo mặt nạ nữ quỷ dạ xoa nên không nhìn ra được bất cứ biểu tình gì, nhưng trong nội tâm đã nổi một trận phong ba.

Triệu Hùng không nhận cũng chẳng chối, hỏi Phó Lê một câu: "Bạch Hồng Liên ở đâu?"

"Ồ, hóa ra anh muốn cứu Bạch Hồng Liên à? Đừng hòng!"

"Phải không?" Triệu Hùng cười lạnh một tiếng, ngón tay ở sau lưng Phó Lêấn vào mấy cái huyệt vị.

Nhất thời, cả cơ thể Phó Lêbỗng dưng co giật. Loại mùi vị đau đớn này, thật là so với hàng ngàn con kiến cắn còn khiến người khác khó chịu hơn.

Mồ hôi hột như hạt đậu trong nháy mắt rớt ướt đẫm quần áo.

Triệu Hùng nói vớiPhó Lê: "Phó Lê, cô vẫn cho rằng tôi còn là Triệu Hùng của ngày xưa hay sao? Chỉ cần tôi dùng công lực đánh vào trên huyệt mạng môn này của cô, thì cô sẽ ngay lập tức mất mạng. Nhanh dẫn đường đi, nếu không tôi sẽ giết cô ngay bây giờ!"

"Anh... Trước hãy giải khống chế trên người tôi đã."

Triệu Hùng nhẹ nhàng vỗ một cái trên ngườiPhó Lê, giải huyệt đạo cho cô ta. Lạnh giọng nói: "Nếu cô dám bịp bợm, tôi sẽ dùng một chưởng giết cô ngay lập tức."

Thứ hạng của Phó Lê ở Thiên bang là chín mươi tám, dưới sự khống chế của Triệu Hùng, nào dám lén lút có cử động nhỏ nào.

Cô ta phát giác một sức mạnh đáng sợ từ trên người của Triệu Hùng.

Không ngờ mới vài tháng ngắn ngủi không gặp, công lực của Triệu Hùng đã tiến bộ như vậy. Công lực ít nhất cũng nằm trong mười người đầu bảng Thiên bang.

Phó Lê căn bản không dám kêu cứu, chỉ cần dám có hành động lạ, cô ta tin chắc Triệu Hùng sẽ ra tay giết mình.

“Chìa khóa ở trên người tôi, sau khi mở phòng giamra, bên trong có một cửa ngầm.”

Triệu Hùng áp giải Phó Lê, đầu tiên là dùng chìa khóa mở phòng giamra.

Phó Lê căn bản không biết, trong phòng giam của Sói đenTrang Đồng Phú, đã sớm bị Triệu Hùng treo đầu heo bán thịt chó. Đi tới trướccửa ngầm, Phó Lê nói cho Triệu Hùng mở cửa ngầmnhư thế nào, sau khi mở cửa, bất ngờ thấy cửa ngầm người bị nhốt trong đó chính là Bạch Hồng Liên.

Bạch Hồng Liên thấy mấy người mang mặt nạ tới, không biết được là chuyện gì xảy ra. Nhưng trong trực giác của cô ta, cô ta biết Phó Lê nhất định là một trong hai người.

"Phó Lê, cô lại muốn đùa bỡn kiểu gì nữa đây? Tôi khuyên cô nên từ bỏ ý định đi! Tôi sẽ không khai đâu!" Bạch Hồng Liên dáng vẻ thấy chết không sờn.

"Bạch Hồng Liên, là tôi!" Triệu Hùng kêu lên với Bạch Hồng Liên kêu.

Bỗng nhiên nghe được thanh âm củaTriệu Hùng, Bạch Hồng Liên thất kinh!

Trong lòng cô ta sợ nhất chính là Triệu Hùng dùng thân phận của Kim Đại Phú mang số 0356 tới buổi tiệc hóa trang này. Nếu như Triệu Hùng vì vậy mà chết, lương tâm của Bạch Hồng Liên sẽ khó mà được yên, chắc chắn sẽ cắn rứt khôn nguôi.

"Anh là Triệu Hùng?" Bạch Hồng Liên hỏi Triệu Hùng.

"Là tôi!" Triệu Hùng gật đầu một cái.

"Vậy làm sao anh..."

Ý của Bạch Hồng Liên chính là: dáng vẻ này của anh không giống như là Triệu Hùng!

Triệu Hùng làm gì có thời gian lãng phí để mà dông dài ở đây với Bạch Hồng Liên. Anh nói: "Đi ra ngoài rồi hãy nói!". Vừa nói dứt câu, đầu tiên là phong bế huyệt câmcủaPhó Lê. Sau đó, thẳng tay phế võ công củaPhó Lê!

Phó Lê giận đến muốn mắng chửi Triệu Hùng, nhưng trong miệng căn bản không thốt được lên lời.

Triệu Hùng lấy nước thuốc trong ngực ra, làm một cái mặt nạ da người từ trên mặt của Phó Lê. Sau đó, đánh ngất Phó Lê.

Sau khi cởi xiềng xích trên người Bạch Hồng Liên ra, Triệu Hùng lại bôi nước thuốc lên mặt Bạch Hồng Liên. Cô ta bị dọa một phen hốt hoảng, vội vàng sờ mặt mình một cái, cho là Triệu Hùng xé da mặt của mình xuống.

"Không cần lo lắng, đây là thuật dịch dung!"

Triệu Hùng nói xong, giúp Bạch Hồng Liên đeo mặt nạ hình dung nhan củaPhó Lêlên. Tiếp đó, lấy mặt nạ và số của Phó Lê, còn nói Bạch Hồng Liên đổi quần áo cho cô ta.

Phó Lêcao hơn một ít so với Bạch Hồng Liên, nhưng vóc người rất giống. Có điều, Bạch Hồng Liên bị bắt làm tù nhân, bị dày vò hành hạ có chút chật vật, nhưng cũng không có ai để ý đến chi tiết này lắm.

"Nơi đây không thích hợp ở lâu! Chúng ta lập tức rời khỏi trang viên Bình Minh." Triệu Hùng nói với mọi người.

Mọi người gật đầu một cái, theo sát Triệu Hùng rời khỏi phòng giam.

Lúc vừa đến lối đi thì đụng phải một người mang mặt nạ kỵ sĩ đang đi tới.

Trong lòng đám người Triệu Hùng trùng xuống, còn tưởng rằng đã lộ ra sơ hở.

Kỵ sĩ đàn ông đi tới giả trang thành Phó Lê của Bạch Hồng Liên trước, đối với Bạch Hồng Liên nói: "Phó tổng quản, Am
chủ nói đưa con tiện nhân Bạch Hồng Liên kia ra ngoài xử tử!"

Nghe được giọng nói của người đeo mặt nạ kỵ sĩ này Triệu Hùng không khỏi giật mình thon thót. Bởi anh quá quen thuộc với giọng nói này rồi, chính là giọng của Dương Hưng từ tập đoàn Hoài An.

Dương Hưngdường như nhận ra được ánh mắt sắc bén của Triệu Hùng, bèn nhìn sang hướng của anh bên này. Nhanh chóng đưa tay tháo xuống mặt nạ trên mặt Triệu Hùng.

Triệu Hùng không dám phản kháng, mặt đầy thần sắcsợ hãi, thô giọng làm bộ như vô cùng hoảng sợ, nói: "Lỗi của tôi! Không biết đã đắc tội với anh ở chỗ nào?"

Liền nghe giọng Bạch Hồng Liên lạnh như băng quát lên: "Làm cái gì đấy? Anh ta là người của tôi."

Dương Hưng lập tức khom người nhặt mặt nạ Hulk rơi dưới đất lên, cười nói: "Thật xin lỗi chủ quảnPhó, tôi chỉ là vì lo ngại an toàn nên mới kiểm tra một chút thôi."

"Tên anh là gì?" Dương Hưng đối với Triệu Hùng hỏi.

Triệu Hùng giả dạng rất cung kính, trả lời: "Đổng Đức Hưng!"

Khiến Triệu Hùng giật mình ấy chính là, Bạch Hồng Liên không những giả được giọng của Phó Lê, mà còn giả được y hệt đến từng chỗ nhấn nhá. Nếu không phải đích thân anh đổi mặt nạ cho hai người, anh còn tưởng rằng mình dẫn đi nhầm người rồi nữa.

Triệu Hùng nhận lấy mặt nạ, lại đeo lên mặt một lần nữa!

Dương Hưng quay đầunói với Bạch Hồng Liên: "Chủ quản Phó, mở cửa phòng giam đi, Am chủ còn đang chờ."

Bạch Hồng Liên bình thường là người tiếp xúc nhiều nhất với Phó Lê. Hành động và cử chỉ của Phó Lê cũng sao chép y khuôn. Chẳng qua là Dương Hưng cũng không chú ý tới chênh lệch chiều cao của hai người.

Sau khi mở cửa phòng giam, Dương Hưng thấy Sói đenTrang Đồng Phú ngoẹo đầu, dò mũi cũng không thấy còn thở bèn giật mình hỏi Bạch Hồng Liên: "Sói đen chết như thế nào?"

Bạch Hồng Liên khinh thường nói: "Tôi giết! Lúc trước anh ta nhục mạ tôi, loại phản đồ này giữ còn có ích lợi gì?"

Dương Hưng trợn mắt nhìn Bạch Hồng Liên một cái, hiển nhiên không thèm chấp hành động tùy ý tự tiện này của Phó Lê. Sau khi đi vào mật thất, Dương Hưng thấy Bạch Hồng Liên bị xích cũng rũ đầu. Sau khi thăm dò hơi thở mới hay biết lúc này chỉ đang bất tỉnh.

Còn không chờ Dương Hưng mở miệng, Bạch Hồng Liên liền giải thích: "Bạch Hồng Liên cái con ả này, không chịu khai nhận người đứng sau chỉ đạo. Tôi liền động thủ đánh cô ta! Có điềuanh yên tâm, chẳng qua là ngất đi mà thôi."

Dương Hưng cười lạnh nói: "Chủ quản Phó, nữ nội gián này mặc dù là do cô phát hiện. Nhưng thủ đoạn của cô có phải hơi tàn nhẫn hay không?"

"Làm sao? Tôi làm việc còn cần anh tới dạy?" Bạch Hồng Liên học theogiọng của Phó Lê, trả lời lại với Dương Hưng.

Dương Hưng "Hừ!" một tiếng, để cho thủ hạ cởi còng tay cùng xích chân của Bạch Hồng Liên ra, áp giải Trang Đồng Phú cùng Phó Lêthật, đi tới hội trường.

Người đeo mặt nạ Táo quân kia nhìn về phía đám người dưới sân khấu, nói: "Các anh em, các người nói nữ nội gián này nên xử tử như thế nào?"

"Lăng trì xử chết!"

"Còn tên phản đồ Sói đenTrang Đồng Phúnày?"

"Lăng trì xử chết!"

Thanh âm của mọi người dưới sân khấu đợt sau lại to hơn đợt trước.

"Lăng trì là một loại cực hìnhcổ đại. Cực hình này là dùng Văn Sơncắt từng miếng thịt trên người đi.

Nghe họ nói muốn lăng trì xử tử mình, thân thể của Bạch Hồng Liên cùng Sói đenTrang Đồng Phúcùng đồng thời rùng mình một cái.

Thủ đoạn của Am Cẩu thật là làm người ta tức lộn ruột. Chuyện ghê tởm như vậy mà cũng có thể làm được.

Triệu Hùng thấy mọi người hò hét loạn cào cào, chính là cơ hội tốtđể chạy trốn, nhẹ nhàng giật giật Bạch Hồng Liên, Sói đenTrang Đồng Phú cùng Ninh Kiều Mai, ba người thừa dịp loạn chạy ra ngoài sát theo Triệu Hùng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện