Bạt tay đó khiến đầu Phương Gia Nhiên ong ong. "Cô dám gạt tôi nói rằng bạn học lái Santana? Ông chủ Phong Đỉnh lái Santana? Tôi thấy cô mới là đứa ngu không tải nổi ấy!" Lương Lỗi hét lên, cảm xúc như lũ tràn bờ để không thể ngăn lại được. "Anh... Anh nói gì? Cổ Bách Thiên là tổng giám đốc Phong Đỉnh?" Mặt Phương Gia Nhiên hết đỏ rồi lại xanh chẳng khác gì bảng pha màu, cô ta không thể tin vào điều này.
Đúng lúc đó, một đám người bước ra, tất cả đều vây quanh một người trông hết sức kì lạ. "Cậu... Cậu ta là ông chủ công ty Phong Đỉnh?"
Mặt Phương Gia Nhiên trắng bệch, hai chân run rẩy mềm nhũn không đứng nổi nữa. Nhớ lại thái độ của cô ta với Cổ Bách Thiên, cảm giác nhục nhã mất mặt ùa về như bão lũ. Thì ra cô ta mới là kẻ ngu ngốc có mặt không tròng! Đúng lúc đó, Cổ Bách Thiên ra khỏi tòa nhà rồi đi thẳng xuống hầm tìm vị trí đỗ xe số một. Anh leo lên và chiếc Santana cũ nát đi trước mặt tất cả mọi người.
Lương Lỗi đứng như trời trồng, há hốc miệng tưởng mình đến nhầm hành tinh: Thì ra Santana là thật"
Cổ Bách Thiên đi không bao lâu thì buổi đấu thầu dự án Trà Hoa Các của công ty Phong Đỉnh chính thức bắt đầu lúc mười gio.
Các buổi đấu thấu của Phong Đỉnh thường dấy lên những cơn sóng thần trong giới kinh doanh và lần này cũng vậy. Tất cả những công ty được mời tham dự đều là những người đi đầu trong ngành sản xuất nội y trong nước, các nhãn hiệu nổi tiếng nhất nhì cũng có người đại diện đến tham gia.
Các công ty xí nghiệp trên cả nước dùng đủ mọi phép thần thông, tổn hết chất xám và tế bào não để tìm ra giả thầu của các công ty khác, thậm chí có người còn dẫn theo cả quản gia. Vì chỉ cần trúng thầu, lợi ích và tiên tài nó mang đến có thể gấp đổi hay gấp mười những thứ họ bỏ ra bây giờ!
Trong hội trường, Lương Niệm Huyền không mấy hào hứng Vân Quang vừa mới giải quyết vấn đề thiếu hụt ngân sách nên không thể lấy ra nhiều tiên để tham gia cạnh tranh. Ngược lại, Lương Phúc bên cạnh hừng hực khí thế, hết sức tự tin vì sau lưng anh ta là bà nội
Hôm qua sau khi cuộc họp hội đồng cổ đông kết thúc, Lương Phúc được bà nội gọi lại và chuyển vào tài khoản anh ta một con số rất lớn. Đây là kế hoạch bà cụ lên sản để nhân cơ hội này đè đầu cưỡi cô Lương Niệm Huyên, đến lúc đó bà mới công khai giao vị trí người thừa kế này lại cho đứa cháu yêu quý được.
Nhưng Lương Niệm Huyên không hề hay biết về chuyện này. "Lương Niệm Huyên, anh khuyên cô nên từ bỏ đi. Chẳng lẽ cô không biết bây giờ Vân Quang đang ở cái tầm nào? Anh nghĩ cô đừng ngồi đây chỉ cho mất mặt nữa!" Lương Phúc cười khẩy nói.
Lương Niệm Huyền cần môi, nhưng cô cũng cười lạnh: "Vân Quang không làm được thì Vân Điểm khá hơn được bao nhiêu? Dù Vân Quang có thua thì Vân Điểm cũng đừng mơ trúng thầu!" "Chưa chắc đâu nha, đời ai biết được chữ ngờ hả em gái!"
Lương Phúc cười vui vẻ.
Lương Niệm Huyền nhíu mày. Vân Điểm thua Vân Quang về mọi mặt, không biết Lương Phúc lấy đâu ra tự tin như thế. Nhưng chẳng mấy chốc cô đã hiểu ra, siết tay lại. "Bà nội, chẳng lẽ bà định bất công đến cùng?" Lương Niệm Huyền thở dài, có than thở trách móc cũng chẳng ích gì nữa vì buổi đấu thầu sắp bắt đầu.
Cách đấu thầu rất đơn giản, các công ty xí nghiệp viết giá thầu của mình vào giấy rồi nộp lên, sau đó Phong Đình sẽ bản bạc rồi công bố kết quả. Nửa tiếng sau đã có kết quả, họ sẽ công bố công ty trúng thầu lần này. Lương Niệm Huyện phía dưới ngồi thẳng dậy nhìn đăm đăm. Tuy cô biết xác suất trúng thầu rất thấp nhưng vẫn thấy căng thẳng. "Ha ha, đưa em gái ngốc của tôi ơi. Đến lúc nào rồi cô còn chưa từ bỏ hi vọng?" Lương Phúc cười đều giả, mỉa mai: "Vân Quang vừa mới thoát khỏi nguy cơ tài chính, bây giờ số tiền cao nhất có trích ra được chắc đâu đó vài tỷ. Đứa ngu nào cũng biết, không ra nổi con số mấy chục mấy trăm tỷ thì đừng hòng giành được dự án của Phong Đỉnh. Anh khuyên cô nên bớt hoang tưởng lại đi!" Lương Phúc vô cùng đắc ý, anh ta đang khoe trong tay mình có rất nhiều tiền.
Cách Lương Phúc ăn nói đã chứng minh những suy đoán của cô là đúng, xem ra anh ta đã được bà nội giúp đỡ!
Họ đang nói chuyện thì người công ty Phong Đỉnh đã bước lên sân khấu, chuẩn bị công bố kết quả đấu thầu dự án Trà Hoa Các!" "Các công ty xí nghiệp làm trong ngành may mặc của thành phố Lâm Hải thân mến, sau đây chúng tôi xin tuyên bố kết quả buổi đấu thầu cho dự án Trà Hoa Các của Phong Đỉnh chúng tôi!" Anh ta nói đến đây thì hô hấp của tất cả những người đang có mặt đã ngừng lại, căng thẳng lắng tai nghe. "Xin được chúc mừng, công ty trúng thầu dự án Trà Hoa Các là Công ty TNHH Vân Quang"
Anh ta dứt lời, tất cả đại diện đến từ các công ty khác đều nhìn về phía cô.
Xì xào! Mọi người bỗng chốc ầm ĩ lên. Đây là kết quả không ai lường trước được
Những tưởng