Trung tâm thành phố Đà Nẵng.
Giao thông đông đúc, cảnh vật sầm uất.
Những kiến trúc san sát nhau trong thành phố, có một tòa nhà 33 tầng, văn phòng bao phủ bởi kính trong suốt.
Ban đầu tên gọi là “Tòa nhà Tô Nhuệ”.
Giờ đây là Công ty Phong Đỉnh, chi nhánh công ty ở Lâm Sơn
Lúc này, trên tầng 33 cao nhất, tại văn phòng chủ tịch, có hai cô gái xinh đẹp đang ngồi đối diện nhau.
“Giám đốc Lương, hai ngày này, chúng ta đã bàn qua vài hạng mục, nhưng nếu như Phong Đỉnh chúng ta muốn đứng vững ở Lâm Sơn, trước tiên chúng ta cần phải hợp tác với các công ty lớn có thực lực mạnh.”
“Hiện tại hạng mục đang hot nhất ở Lâm Sơn chính là ngành than đá kiểu mới, với sự hỗ trợ của chính sách thành phố, có triển vọng phát triển, đối với chúng ta mà nói là sự lựa chọn tốt nhất.
Trương Miên trên người mặc bộ vest trắng đẩy trượt tài liệu trong tay từ phía trên bàn đi qua.
Mời đọc truyện trên truyen99.vip
Lương Niệm Huyền nhận lấy liếc nhìn một cái, mắt chăm chú dừng lại xem xét một phần tài liệu, gật đầu: “Công ty Hưng Phúc? Tôi đã đọc qua tài liệu của công ty ngày vào ngày hôm qua, công ty khai thác than đá kiểu mới, vốn đã rót là 4,1 tỷ, lại được thành phố hỗ trợ mạnh mẽ về chính sách, đây quả thực là một dự án hot và rất tốt!"
“Chị Miên, xem ra chúng ta có những ý tưởng cũng rất trùng hợp!” Lương Niệm Huyền ngẩng đầu cười nói.
"Là giám đốc Lương nhìn xa trông rộng!” Trương Miên mỉm cười, chợt nhíu mày lại, nói: "Nhưng Hưng Phúc đang là một món hời rất lớn, và cũng có không ít người đang nhòm ngó, chúng ta lại là doanh nghiệp ngoài ngành, nghĩ đến muốn nắm cổ phần của họ trong tay, sợ là rất khó!”
“Đã điều tra qua bối cảnh của công ty này chưa?” Lương Niệm Huyền không thể nhịn được hỏi.
Trương Miên nhẹ gật đầu, “Công ty Hưng Phúc phụ thuộc vào tập đoàn Liêu Thiên, tập đoàn Liêu Thiên nắm trong tay 70% việc kinh doanh than đá của Đà Nẵng, chúng ta có thể nắm được Hưng Phúc, chỉ sợ cũng không qua được Liêu Thiên!”
“Tập đoàn Liêu Thiên?”
Lương Niệm Huyền ngẩn người một lúc, đầu vô thức nghĩ đến một người.
“Được, tôi biết rồi, việc này giao cho tôi, tối nay tôi sẽ liên hệ với người của tập đoàn Liêu Thiên thương lượng, xem có thể hợp tác được hay không!” Lương Niệm Huyền đột nhiên lên tiếng nói.
“Ấy, giám đốc Lương, cô có quen người bên tập đoàn Liêu Thiên sao?” Trương Miên hơi kinh ngạc, cho dù quan hệ của các cô ở giữa Hồ Chí Minh, không ngờ rằng Lương Niệm Huyền vậy mà lại quen biết người của tập đoàn Liêu Thiên.
“Ừm, khi còn đi học, cha tôi sợ tôi ở nhà không chăm chỉ học hành, thế là đưa tôi đến Đà Nẵng để học trung học, lúc ấy lớp học có bạn học tên là Liêu Văn Cương, cậu ấm nhà giàu nổi tiếng ở Đà Nẵng, năm trước khi họp lớp nghe nói cậu ta đã tiếp nhận công việc kinh doanh của dòng họ, hiện tại là giám đốc tập đoàn Liêu Thiên!”
“Cô quen biết giám đốc Liêu?” Mặt Trương Miên vui mừng, chợt vội vàng gật đầu: “Vậy thì quá tốt rồi, nếu như hạng mục này có thể bàn tiếp, chúng ta đến Đà Nẵng xem như có khởi đầu tốt đẹp vang dội, chắc hẳn về sau những công ty khác nhìn thấy thực lực của chúng ta, đều sẽ chủ động đến tìm chúng ta hợp tác!”
“Tôi sẽ cố gắng hết sức!” Lương Niệm Huyền cười khổ nói.
Thật ra cô và Liêu Văn Cương cũng không quá thân quen, chẳng qua lúc tan học Liêu Văn Cương hay cản đường cô, muốn theo đuổi cô làm bạn gái anh ta.
Chẳng qua là lúc đấy Lương Niệm Huyền cảm thấy người này quá xốc nổi, mà lại đang tuổi cố gắng học tập, cho nên căn bản cũng không có quan tâm đến cậu ta.
Nhưng vì từng là bạn cùng lớp, Lương Niệm Huyền cảm thấy Liêu Văn Cương dễ nói chuyện hơn một chút.
Buổi chiều, Lương Niệm Huyền nhờ vào bạn học liên hệ với Liêu Văn Cương.
Liêu Văn Cương nghe nói cô đã đến Đà Nẵng, lúc này liền qua điện điện thoại cười nói, đồng thời hẹn cùng nhau dùng cơm tối.
Buổi tối, bảy giờ hơn.
Tại một nhà hàng kiểu Pháp ở trung tâm thành phố.
Lương Niệm Huyền và Liêu Văn Cương ngồi đối diện nhau.
“Niệm Huyền, cậu xem cậu đến Đà Nẵng làm việc cũng không nói với tôi một tiếng, đúng rồi, bây giờ cậu ở đâu? Ở nội thành tôi có căn biệt thự đang để trống, nếu không tôi đưa chìa khoá cho cậu, cầm ở đi!” Liêu Văn Cương trìu mến nhìn người đẹp trước mắt nói, rồi liền đem một bộ chìa khoá ra.
Nữ phục vụ thức ăn bên cạnh nhìn lấy chìa khóa liền vội chạy đến, trên mặt nhịn không được lộ ra sắc mặt ao ước, biệt thự trung tâm thành phố, nói ít cũng phải bảy tám trăm triệu, anh chàng đẹp trai này, là cậu ấm giàu có nha! Mời đọc truyện trên truyen99.vip
Lương Niệm Huyền thì vội vàng đặt dĩa xuống, khoát tay áo: “Không không không, không cần, cái kia, tôi cùng đồng nghiệp ở trong chung cư của công ty, đi làm cũng thuận tiện, thật không cần!”
“A? Vậy cậu có xe không? Chiếc Ferrari của tôi, cậu cầm lái đi, tôi có xe, mỗi ngày đều không dùng đến, cậu cầm chìa khoá lái đi!” Liêu Văn Cương lại đem một chìa khoá chiếc Ferrari để lên trên mặt bàn.
Nữ phục vụ đã muốn ngất đi.
Anh chàng đẹp trai này cũng có quá tiền rồi đó?
Đây là trong