Tôi họ Cố, tên Bách Thiên!" Cố Bách Thiên thản nhiên tự giới thiệu.
"Cậu, cậu chính là...!Cục trưởng Cốt
Toàn thân Từ Thuận đột nhiên chấn động, một dòng máu nóng lập tức bốc lên, cảm giác như xông thẳng lên đỉnh đầu.
Thật không ngờ, người thanh niên trẻ tuổi trước mắt lại chính là người đứng đầu của binh đoàn Sói Trắng, là thiếu niên thiên tướng trong truyền thuyết
"Ra là cục trưởng Cố, tôi trí nhớ kém, nếu có chỗ bất kính, mong cậu tha tội!"
Từ Thuận vội vàng cúi chào, vẻ mặt kích động, thậm chí thân thể cũng hơi run nhẹ.
Mà lúc này đây,Chương Thiên Vương đã hoàn toàn ngây người thân là một đại lão cấp cao nhất ở Lâm Sơn, lần đầu tiên ông có cảm giác như rơi xuống vực sâu.
Ông ta biết rõ Từ Thuận ở cấp bậc nào.
Đây chính là chỉ huy quân đội đó!
Vậy mà phải cúi người chào thẳng nhãi này?
Chẳng lẽ chàng thanh niên này chính là......
Nghĩ tới đây, mồ hôi lạnh liền rơi xuống, cảm giác toàn thân trở nên lạnh leo.
Còn dám nói là báo thù cho con? Đùa gì chứ, chỉ một câu của người ta, sợ là toàn bộ nhà họ Chương đều bị diệt trừ!
"Chỉ, chỉ huy Từ, đây là......"Chương Thiên Vương vẻ mặt khó xử nhìn Từ Thuận, phải biết rằng, đối phương muốn chính là dầu mỏ, mặc dù anh có quan hệ với cấp trên, nhưng chuyện này lại dính dáng rất nhiều đến lợi ích.
"Cục trưởng Cổ, dầu mỏ của nhà Chu là do tôi quản lí, nếu cậu muốn, tôi có thể đưa ra, chỉ là về phía tổng bộ......!Từ Thuận có chút khó xử, dù sao thì chuyện này thuộc về vật tư chiến lược, cho dù ông đồng ý, bên trên chưa chắc sẽ cho phép.
"Không sao, ông chỉ cần báo cáo lại là được, nếu cấp trên của các ông có ý kiến gì, để họ trực tiếp gọi điện thoại cho tôi!" Cố Bách Thiên thản nhiên nói.
" Tôi hiểu rồi!" Từ Thuận cười khổ gật đầu, ở trong toàn bộ nước Việt Nam này, người xem cấp trên của ông không ra gì, chỉ sợ có mỗi chàng trai trước mắt thôi.
"Cậu Cố, chốc nữa tôi sẽ sai người đưa thỏa thuận cổ phần công ty qua cho cậu, nhưng chuyện của con tôi...!Lúc trước nó có đắc tội cậu, mong cậu rộng lòng tha thứ cho nó!" Lúc này, vẻ mặt Chương Thiên Vương rất ngượng ngùng, cung kính cúi đầu.
"Hừ, đứa con trai đó của ông, phải dạy dỗ lại cho tốt!" Triệu Đức lạnh lùng hừ một tiếng.
Chương Thiên Vương giật mình một cái.
Cố Bách Thiên khoát tay áo :"Thôi thôi, ông cũng đã nói xin lỗi rồi, việc này cho qua đi, nhưng mà, về thân phận của tôi, ông đây biết rồi, nhưng không thể để cho người nào khác biết được!"
"Đã biết đã biết!"Chương Thiên Vương liên tục gật đầu, thân phận của đối phương xuất hiện ở nơi hẻo lánh như Lâm Sơn này, nếu để lộ ra ngoài nhất định sẽ là tin tức động trời.
Huống chi ông cũng biết một ít quy định của quân đội, nào dám nói việc này ra.
"Cục trưởng Cổ, nếu đã đến Lâm Sơn, không bằng đến chỗ tôi một chút, lính dưới trướng của tôi, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng đợi cục trưởng đến chỉ đạo!" Từ Thuận vội vàng mở miệng nói, vẻ mặt cực kì mong đợi.
"Hôm khác đi, tôi đến Lâm Sơn còn phải xử lí vài chuyện nữa!"
Cố Bách Thiên nói xong, liền dẫn Triệu Đức đi ra ngoài.
Hai người Từ Thuận và Chương Thiên Vương, cung kính tiễn Cố Bách Thiên đi.
"Chỉ huy Từ, người này rốt cuộc có thân phận gì?"Chương Thiên Vương nhìn Cố Bách Thiên đã đi xa, lúc này mới lau mồ hôi hỏi.
"Đây không phải là chuyện ông nên hỏi!" Từ Thuận lạnh lùng mở miệng nói.
"Tôi chỉ có thể nói cho ông biết một chuyện, huy chương của cậu ta dù là treo trên vách tường nhà ông, cũng sợ không còn chỗ để treo."
"Chỉ cần một câu nói của cậu ta, dù là quan lại ở Kim Châu, trong khoảnh khắc cũng có thể bị chôn vùi trong cát bui!"
"Trở về quản lí thằng con hư nhà ông cho tốt đi, nếu nó còn dám chọc đến vị này, tôi sẽ dọn dẹp giúp ông trước!"
Chương Thiên Vương nghe nói như thế, tóc gáy cũng dựng lên.
"Vâng vâng vâng, chỉ huy Từ yên tâm, trở về tôi nhất định dạy dỗ lại thằng ranh con kia!"
Sơn Thủy Nhân Gian.
Bên trong hồ suối nước nóng, ánh mắt Triệu Lâm nhìn qua làn hơi nước mịt mù.
Mỗi ngày đúng giờ đi tắm, đã trở thành một loại nhu cầu hưởng thụ thiết yếu.
Nhưng hôm nay, mặc dù ngâm mình trong dòng nước ấm, nhưng đáy lòng vẫn lạnh như băng.
"Vẫn không có tin tức của chú Năm sao?"
"Cậu cả, tạm thời không có, đêm qua bọn họ vào hoàng triều, sau đó thì không thấy đi ra, chỉ sợ là đã.…....."
Bên cạnh có một gã thuộc hạ thấp thỏm báo cáo.
"Không thể nào!" Triệu Lâm hung ác cắt ngang.
Năng lực của chú Năm gã rất rõ.
Đây chính là bí mật nhà họ Triệu!
Mặc dù hành động thất bại, cũng không có khả năng phải ở lại khách sạn.
Nhất định là trên đường đã xảy ra chuyện gì.
"Cậu cả, có người đưa một hộp quà tới đây, nói là để cho cậu