Hoàng Thiên đã có chuẩn bị từ sớm, anh cúi đầu tránh thoát khỏi bóng trắng này.
“Keng” một tiếng, một con dao bay thẳng đâm vào bức tường đá phía sau Hoàng Thiên, để lại một cái hố trên bức tường đá.
Một cái bóng đen ngẩng đầu lên, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống trốn trong bụi cỏ.
Nhưng mà Hoàng Thiên đã bắt được cải bóng đen này, cùng với quỹ đạo của con dao, Hoàng Thiên đã xác định được vị trí của đối thủ.
Chỉ thấy Hoàng Thiên chạy vào một cái đến chỗ cái bóng đen.
“Cùng lúc đó đám người Anh Phó cũng vọt ta, đi theo Hoàng Thiên nhào về phía
cái bóng đen.
“Muốn chết!”
Giọng nói khàn khàn của một người đàn ông truyền đến, ngay sau đó có một con dao khác phi về phía Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nghiêng người tránh thoát, lúc này anh đã đến gần người đàn ông này.
Người đàn ông này khá gầy gò khô héo, trên mặt có râu, có bộ dạng của một người Châu Âu.
Hoàng Thiên nhìn rõ mặt người đàn ông này, anh còn đang tự hỏi vì sao phát âm của người đàn ông này không chuẩn, hóa ra là người Châu Âu.
Người đàn ông Châu Âu này muốn móc dao ra, nhưng Hoàng Thiên không cho ông ta cơ hội, lúc này anh xông lên phía trước đá một phát.
Người đàn ông Châu Âu không có cơ hội móc dao ra, nhưng ông ta cũng lợi hại, linh hoạt tránh khỏi một cước này của Hoàng Thiên, sau đó bay ra ngoài đạp về phía bụng Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên không trốn tránh, đưa hai tay ra túm lấy chân phải của người đàn ông Châu Âu.
“Mày ngồi im lại cho