Bọn Anh Phó có thể đánh nhau nhưng nếu như so ra thì hiển nhiên không phải là đối thủ của đám người làm nghề sát thủ chuyên nghiệp này của tập đoàn Universe.
Trong lòng biết rõ chuyện này, Hoàng Thiên chuẩn bị dùng sức của mình một mình tử chiến với những người này,
Về phần bọn Anh Phó, Hoàng Thiên không muốn để bọn họ mạo hiểm.
Anh Phó, các người đứng cách xa ra một chút, nếu như thấy tôi thất bại thì các người nhanh chóng xuống núi đi”.
Hoàng Thiên nói với Anh Phó.
“Cậu Thiên, cậu nói gì thế! Hôm nay hoặc là mấy tên bại hoại này phải chết, hoặc là chúng tôi cùng chết với cậu Thiên!”
Tròng mắt Anh Phó đỏ lên, lớn tiếng hét.
“Ha ha, không cần gấp đầu, các người đều phải chết thôi”
Ruslin cười khanh khách một trận, vô cùng độc ác, sau đó vung tay lên ra hiệu cho bốn tên thủ hạ ra tay cùng một lúc.
Nhận được lệnh của cô ta, bốn tên Châu Âu lại giống như phát điện, điên cuồng lao lên vây lấy Hoàng Thiên.
Bọn Anh Phó thấy thế tất cả đều vọt lên.
Bốn tên Châu Âu chia làm hai nhóm, một nhóm hai người, một nhóm đối phó
với Hoàng Thiên, nhóm còn lại đối phó với bọn Anh Phó.
Hai tên Châu Âu cùng huyết chiến với Hoàng Thiên, hai tên Châu Âu khác lại cùng với năm người Anh Phó đánh nhau loạn một đoàn.
Chưa đến năm giây sau một thủ hạ của Anh Phó bị trúng một đáo, máu trên tay không ngừng chảy xuống.
Thấy tình cảnh này, Hoàng Thiên bỗng có chút không vững vàng, anh cũng
không muốn nhìn thấy thủ hạ của mình chết ở đây.
Chỉ thấy Hoàng Thiên hét lên một tiếng, ngay sau đó thanh đao trong tay đột nhiên đâm thẳng vào trước ngực một tên Châu Âu.
“Phốc!”
"Ach a!"
Tên Châu Âu này