“Vậy em nói cho ông ấy biết, đến công của phòng khám Đông Y chờ chúng ta.
”
Hoàng Thiên nói với Phan Thanh Linh.
“Vâng”.
Phan Thanh Linh đồng ý, gọi điện thoại nói cho Đào Văn Lâm tụ họp ở cổng của phòng khám Đông Y.
Bên cạnh phòng khám Đông Y, Hoàng Thiên đã sớm sắp xếp đội ngũ bảo vệ, cho nên để một mình Hoàng Linh ở đây, Hoàng Thiên cũng không cảm thấy lo lắng.
Về phần Ruslin đã chạy trốn, Hoàng Thiên đã sớm đoán được thực lực của cô ta, kỳ thật cũng rất bình thường, chỉ là người phụ nữ nước ngoài này ra tay đủ độc ác mà thôi.
Nếu như Ruslin dám chạy đến thành phố Bắc Ninh để kiếm chuyện, Hoàng Thiên cũng không lo lắng, hai bộ đội đặc chủng bảo vệ Hoàng Linh và Phan Thanh Linh, hoàn toàn có năng lực đối phó với Ruslin.
Sau khi đến phòng khám Đông Y, Đào Văn Lâm vội vàng mở cửa xe chạy ra.
“Cậu chủ Thiên!”
Đào Văn Lâm rõ ràng là rất kích động,sau khi đi vào xe liền chào hỏi với Hoàng Thiên.
“Thầy của ông đang ở ngay thành phố Bắc Ninh, nghe Thanh Linh nói, ông cũng rất muốn gặp thầy của mình một chút!”
Hoàng Thiên hỏi Đào Văn Lâm.
Đào Văn Lâm cười một tiếng, nói với Hoàng Thiên: “Đương nhiên rồi cậu chủ Thiên, một ngày làm thầy cả đời làm cha, mà thầy của tôi thì tương đương với làm cha tôi cả nửa đời rồi.
”
“Ừ.
Lời nói này cũng có lý, đi thôi, chúng ta xuất phát”
Hoàng Thiên nói, mang theo Phan Thanh Linh lên xe.
Đào Văn Lâm cũng đi lên xe của ông ta, đi theo sau xe của Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên gọi