Chỉ thấy Uông Ngân Long lấy ra một cái thẻ to bằng bàn tay, được làm hoàn toàn từ đồng.
Hoàng Thiên tỉ mỉ nhìn xe, trên thẻ này khắc một ngọn lửa cháy rừng rực, phía trên ngọn lửa còn có hình một cái đầu lâu khiến người ta rùng mình.
Nhìn cũng đủ thấy gian ác, Hoàng Thiên không nhịn được nhíu mày, trong lòng nghĩ sao tên Uống Ngân Long lại có cái thẻ như thế này? Chẳng lẽ đây chính là lệnh đuổi giết?
“Anh lấy đồ này từ đâu?” Hoàng Thiên không đánh Uông Ngân Long mà trầm giọng hỏi một câu.
Sắc mặt Uông Ngân Long rất khó coi, anh ta nhìn chằm chằm Hoàng Thiên nói: “Hoàng Thiên, tôi nói cho anh biết, đây là lệnh đuổi giết của Universe! Có biết cái thẻ này là của nhà nào không?”
Hoàng Thiên thực sự rất hứng thú với cái đồ chơi này, bởi vì Trịnh Mỹ Hồng đã từng nói với anh, dòng họ Migfis ở châu Âu đã phát lệnh đuổi giết với anh.
+
Kêu gọi sát thủ trong phạm vi toàn thế giới để giết Hoàng Thiên.
Lúc Migfis còn sống đã kinh doanh tập đoàn Universe, tập đoàn này có lẽ thuộc sở hữu của cả dòng họ Migfis.
Hoàng Thiên nghĩ đến đây, lạnh lùng cười với Uông Ngân Long, nói: “Công Ngân Long, cậu đừng vòng vo, biết gì thì mau nói ra, đỡ phải tổn thương đến thân thể
Uông Ngân Long nghe thấy thể, tức giận không thôi.
Trước giờ anh ta chưa từng xui xẻo như hôm nay, hôm nay coi như ăn gạo sống vậy, đến thành phố Bắc Ninh lại chịu thiệt lớn như thế.
Thế nên trong lòng anh ta rất không phục, thấy Hoàng Thiên rất có hứng thú với lệnh đuổi giết của Universe, anh ta đắc ý nói: “Xem ra anh cũng sợ cái này, ha ha, cũng chẳng trách, chết tới nơi rồi còn có thể không sợ sao?”
Bốp!
Tiêu Văn Hạ