“A, anh làm gì vậy? Đừng đến đây, đừng đánh tôi mà, a…”
Cô gái trong hẻm kêu to không dứt, cuối cùng sau một trận đấm đá thì bỗng im lặng hẳn ra.
Lúc này, Hoàng Thiên đã nghe thấy rất rõ ràng, cô gái gào thét kia chính là Trần Giang!
Tại sao Trần Giang lại bị đánh ở đây chứ?
Hoàng Thiên rất bất ngờ, anh nhìn sang Lâm Ngọc An một chút thì biết cô cũng đã nghe thấy tiếng hô của Trần Giang, vội vàng chạy đến đầu hẻm để kiểm tra.
Vốn dĩ Hoàng Thiên không muốn lo chuyện bao đồng này, cho dù Trần Giang bị người ta đánh chết thì cũng không liên quan gì đến anh cả.
Nhưng anh lo lắng cho Lâm Ngọc An nên đành phải cất bước theo sau.
Cảnh Thiên Long thấy có chuyện xảy ra nên cũng không trở về tiệm nữa, đi theo Hoàng Thiên và Lâm Ngọc An đến đầu hẻm.
Đến đầu con hẻm thì ba người lập tức nhìn thấy rõ tình hình bên trong.
Hoàng Thiên vừa nhìn đã vô cùng kinh hãi, anh chỉ thấy tóc của Trần Giang biến thành ổ gà, mặt mũi bị người khác đánh sưng vù lên, quần áo cũng bị xé nát vô cùng thê thảm.
Trương Lan Hương cũng không tốt hơn bao nhiêu, trêи mặt đều có vết bầm tím tím xanh xanh, khóe miệng cũng bị đánh đến sưng lên.
Còn người đàn ông Phan Minh Quân kia thì thảm thiết nhất, áo sơ mi nhãn hiệu nổi tiếng đã bị xé nát, trêи người toàn bộ đều là vết thương. Phần đầu của ông ta đã bị đánh lớn gấp đôi quả dưa hấu, răng cửa đều bị đánh rớt.
Bốn người đàn ông đeo kính râm đang cầm dao trong tay, vây quanh đám người Trần Giang.
Trong đó có một người đàn ông hơn hai mươi tuổi trợn mắt lên, dạy dỗ Phan Minh Quân và Trần Giang.
Chát chát!
Hai bàn tay của người đàn ông không ngừng tát lên gương mặt của Trần Giang và Phan Minh Quân, tức giận nói: “Con mẹ nó, ông đây không cho các người đi mà còn dám cứng cổ bỏ đi sao? Có biết tôi là ai không? Tôi chính là Tạ Long, cậu chủ của hội Sói Điên đấy.”
“Biết biết, cậu chủ Long, xin hỏi tại sao lại đánh chúng tôi vậy?”
Cả người Trần Giang đều hoảng sợ, run rầy hỏi Tạ Long.
“Tại sao lại đánh các người hả? Hừ hừ, ông đây muốn đánh các người thì còn cần lý do sao?”
Tạ Long quát lên.
“Đúng vậy đúng vậy, không cần lý do.
Cậu chủ Long cũng đã đánh xong rồi, chúng tôi đi được chưa?”
Trần Giang vội nói rồi chuẩn bị chuồn đi mất.
Nào ngờ Tạ Long lại bắt lấy cánh tay của cô ta lại: “Người khác đều có thể đi nhưng cô thì không thể, dáng vẻ xinh đẹp như vậy, ở lại đây phục vụ tôi đỉ.”
“Cậu chủ Long đừng như vậy mà…”
Trần Giang hoảng sợ đến mức suýt nữa đã tè ra quần, không hề còn dáng vẻ hùng hổ như ở trước mặt Hoàng Thiên nữa.
Trước mặt Tạ Long, cô ta cứ giống như một chú cừu nhỏ vậy.
Phan Minh Quân thấy Tạ Long trêu đùa Trần Giang thì không dám nói tiếng nào, vô cùng hoảng sợ.
Hoàng Thiên nhìn thấy cảnh này cũng rất thỏa mãn, Trần Giang ơi là Trần Giang, sự lợi hại khi ở trước mặt tôi của cô đi đâu mất rồi?
“Đừng như vậy hả? Ha ha, phụ nữ mà tôi nhìn trúng thì không ai có thể chạy khỏi lòng bàn tay tôi đâu.”
Tạ Long cười ha ha một tràng vô cùng thô bỉ, sau đó lại táy máy tay chân với Trần Giang.
Trần Giang thầm kinh hoảng, đột nhiên cô ta lại nhìn thấy Lâm Ngọc An và Hoàng Thiên đứng ở đầu hẻm.
“Cậu chủ Long, cậu quay đầu lại nhìn xem! Cô gái kia xinh đẹp hơn tôi đấy, vóc người cũng chuẩn hơn tôi nữa, cậu bảo cô †a phục vụ cậu đi.”
Trần Giang lấy tay chỉ vào Lâm Ngọc An rồi quát lớn.
Lâm Ngọc An thấy Trần Giang la như vậy thì thật sự đã bị chọc tức. Vốn dĩ cô muốn đến đây giúp đỡ một chút, như thế nào đi nữa thì Trần Giang cũng là chị họ của cô, Trương Lan Hương cũng là dì của cô, dù sao cũng không thể đề hai người họ bị đánh được.
Nhưng bây giờ Lâm Ngọc An thật sự rất tức giận, cho dù Trần Giang bị đánh chết thì cô cũng không muốn xen vào nữa.
Tạ Long quay đầu lại nhìn thì thấy Hoàng Thiên và Lâm Ngọc An.
Không ngoài suy đoán của cậu ta, bởi vì Hoàng Thiên và Lâm Ngọc An lái xe đến quán thịt nướng nên Tạ Long đã lái chiếc Mercedes kia và dẫn theo đám thành viên của hội Sói Điên theo tới.
Bởi vì khu vực của quán thịt nướng là của Cảnh Thiên Long nên Tạ Long không dám đi vào gây chuyện, dù sao thì người giàu có ở đây cũng rất nhiều, cậu ta không dám tùy tiện trêu chọc ai cả.
Cho nên cậu ta đã kiên nhẫn chờ đợi bên ngoài quán thịt nướng, không đợi được Lâm Ngọc An và Hoàng Thiên nhưng lại nhìn thấy ba người Trần Giang.
Cậu ta cũng biết rõ đám người Trần Giang và Hoàng Thiên có quen biết nên lúc này mới bắt cả đám vào hẻm nhỏ, xử lý một chút.
“Hoàng Thiên, đến đây đi, tôi đảm bảo sẽ không đánh chết anh đâu.”
Tạ Long phách lối chi chỉ vào Hoàng Thiên, ý muốn bảo anh qua đây.
Hoàng Thiên thật không ngờ Tạ Long lại mất trí nhớ nhanh như vậy, hôm qua cậu ta vừa mới bị ngược đãi giống như cháu trai mà hôm nay đã quên hết rồi ư?
Cảnh Thiên Long vẫn luôn đi theo phía sau quan sát nên biết mọi chuyện không ổn, cậu ta cũng có nghe danh Tạ Long của hội Sói Điên.
Thấy đàn em của Tạ Long nhiều như vậy, cả đám người còn mang theo dao nên Cảnh Thiên Long sợ Hoàng Thiên thua thiệt, vì vậy len lén gọi điện cho Lã Việt.
Đương nhiên Hoàng Thiên không hề biết Cảnh Thiên Long đã làm như vậy, bây giờ anh chỉ muốn xử lý Tạ Long một chút mà thôi.
“Cậu chủ Long, xem ra trí nhớ của cậu không tốt lắm nhỉ, quên rằng hôm qua đã bị anh