Thái Viên Dã đổ mồ hôi, gã ta cảm thấy chuyện đêm nay sẽ bị làm lớn.
“Anh vợ, sao anh lại chọc vào Lã Việt vậy?”
Thái Viên Dã hỏi Phó Lập Thành.
Vẻ mặt Phó Lập Thành dữ tợn, nói: “Anh không quen biết Lã Việt gì đó! Tuy nhiên người họ Hoàng kia, thì cả đời này anh không quên được!”
Thái Viên Dã nghe đến u mê đần độn, trong lúc gấp rút cũng không tiện hỏi nhiều.
Lúc này gã ta liền trừng mắt nhìn Năm Mập mắng mỏ: “Đệt mẹ mày Năm Mập, mày biết Phó Lập Thành và tao có quan hệ gì không?
Em gái ruột của anh ấy, là vợ của tao! Đệt, mày bảo tao giao nộp anh vợ của tao? Mày nghĩ thế nào vậy!”
Năm Mập nghe xong lời này, đầu liền đau gấp ba lần, gã đâu có biết Thái Viên Dã và Phó Lập Thành lại có mối quan hệ này đâu?
Xem ra đêm nay không thể không đánh rồi. Thái Viên Dã chắc chắn sẽ không giao nộp Phó Lập Thành, mà Lã Việt cũng sẽ không chịu để yên.
“Mày còn đứng ngẩn ở đây làm gì? Cút ra ngoài cho tao, bảo Lã Việt và thằng họ Hoàng kia cút đi! Chọc giận bố mày, bố mày cho bọn nó không ra khỏi xã Tân Lãng Thái Viên Dã mạnh mẽ hừng hực lao đến trước mặt Năm Mập, vừa chửi, vừa tát cho Năm Mập mười mấy cái bạt tai!
Đánh Năm Mập đến nỗi miệng đầy máu, nhưng lại không dám đánh trả.
Không phải là Năm Mập quá hèn, mà là Thái Viên Dã quá mạnh, Năm Mập thật sự không dám chọc vào.
“Dạ vâng ông chủ Dã, em ra ngoài báo tin.
Năm Mập bụm mặt, buồn bực đi ra khỏi phòng, ra đến bên ngoài khách sạn.
“Anh vợ anh yên tâm, đến địa bàn của em, không ai dám động đến anh, ha ha!”
Thái Viên Dã cười ha ha, vỗ ngực cam đoan với Phó Lập Thành.
Phó Lập Thành lại rất gian xảo, ông ta đã từng thấy sự lợi hại của Hoàng Thiên, sao dám đắc ý?
Hơn mười mấy đàn em của ông ta không rõ sống chết, đã không còn liên lạc được với một người nào cả, đoán chừng là lành ít dữ nhiều.
“Không, anh phải trốn đi, lập tức rời khỏi nơi này!”
Khuôn mặt Phó Lập Thành lộ rõ vẻ căng thẳng, nói xong, liền nhìn ra phía ngoài cửa sổ.
Nhìn xuống dưới cửa sổ, Phó Lập Thành thầm nghĩ không ổn, bởi vì bên ngoài đã bị phong tỏa, mấy chục người thanh niên đang bao vây xung quanh khách sạn, chính là hàng chục người mà Lã Việt dẫn đến.
“Ha ha, không cần thiết, có Thái Viên Dã em ở đây, không ai có thể động được vào anh! Đừng thấy Lã Việt rất lợi hại, nhưng em cũng không sợ anh tal”
Thái Viên Dã cười ha ha nói, có vẻ rất chắc chắn.
Phó Lập Thành lại không biết Lã Việt là ai. Người ông ta sợ không phải là Lã Việt, mà là Hoàng Thiên!
“Anh cứ tránh đi trước đã, em đối phó với chúng nó thử xem, tốt nhất đuổi hết chúng nó đi”
Phó Lập Thành nói xong, chạy vèo cái ra khỏi phòng, đi tìm chỗ ẩn náu.
Thái Viên Dã rất bất ngờ, gã ta cũng biết tình hình của Phó Lập Thành, biết Phó Lập Thành đã từng là người rất lợi hại, đã từng làm lính đánh thuê ở châu Âu!
Nhưng đêm nay sao lại hèn đến như vậy, lại có thể trốn đông núp tây?
Ở cửa khách sạn, Năm Mập bụm mặt bị đánh sưng vù, đi ra gặp Hoàng Thiên và Lã Việt.
Vừa thấy Năm Mập bị đánh thành bộ dạng này. Trong lòng Hoàng Thiên không biết nói gì.
Không cần hỏi cũng biết, chắc chắn là Năm Mập bị Thái Viên Dã đánh.
“Không thỏa hiệp sao?”
Lã Việt hỏi Năm Mập.
“Đúng vậy anh Việt, tên Phó Lập Thành kia có quan hệ họ hàng với Thái Viên Dã. Ông †a là anh vợ của Thái Viên Dã.”
Năm Mập buồn bực nói.
“Mày nhắc đến anh chưa?”
Lã Việt sâm mặt lại, hỏi Năm Mập.
Năm Mập vội vàng gật đầu, nói: “Nhắc đến rồi, nhưng Thái Viên Dã không chịu thua, lại còn đánh em!”
“Cái gì?”
Lã Việt nghe xong lời nói của Năm Mập, lập tức nổi giận!
Ở trong cả tỉnh này, ngoại trừ ông Kha Phù, ai dám không nể mặt Lã Việt?
Không ngờ một xã Tân Lãng bé nhỏ, lại có loại người ngông cuồng như Thái Viên Dã này!
Năm Mập lén lút nhìn trộm Lã Việt, thấy Lã Việt giận dữ, Năm Mập lại mừng thầm trong lòng.
Thái Viên Dã đánh Năm Mập, Năm Mập sao có thể không căm hận Thái Viên Dã chứ? Những lời nói vừa nãy nói với Lã Việt, chính là để làm Lã Việt tức giận, mượn tay Lã Việt để trừng trị Thái Viên Dãt Đương nhiên, dựa vào tư duy của Lã Việt, hiển nhiên cũng nhìn ra trò vặt này của Năm Mập.
Nhưng những điều này đều không quan trọng, quan trọng là Thái Viên Dã