Người đàn ông trung niên này là cha của Vương Tử Tuyên, Vương Chung Bằng.
Ở thành phố Bắc Ninh, Vương Chung Bằng này vẫn là số một, ông ta có một đội xây dựng dưới quyền và đã đảm nhận rất nhiều dự án, ông ta có một nền tảng vững chắc.
Điều quan trọng nhất là ông ta nổi tiếng rất sĩ diện, và hầu hết mọi người thực sự phải cho ông ta mặt mũi.
Sau khi nhận được cuộc gọi của Vương Tử Tuyên, Vương Chung Bằng gần như phát điên, con trai của ông ta đã bị người khác đánh què, ông ta có thể không lo lắng sao?
Vương Chung Bằng mang hơn chục người hùng hổ tới.
Nhưng khi nhìn thấy hàng chục người có mặt, ông ta hơi sững sờ.
Những người ông ta mang theo hoàn toàn không phải là đối thủ với người ta.
“Tử Tuyên, Tử Tuyên!”
Vương Chung Bằng thấy con trai mình khốn khổ như một con chó thì chạy nhanh đến.
“Cha, cha nhất định phải trả thù cho con!
Giết Hoàng Thiên, con chỉ muốn hắn chết!”
Vương Tử Tuyên khóc sướt mướt, không biết là đau đớn hay tuyệt vọng.
Vương Chung Bằng thấy con mình hoàn toàn bị thủ tiêu, tức giận đến nôn ra máu, hét lớn: “Hoàng Thiên là cái quỷ gì?”
Vừa mới măng, liền nhìn thấy Hoàng Thiên ngồi ở trêи ghế sa lon.
Mấy chục người đang đứng, chỉ có Hoàng Thiên đang ngồi, điều này đương nhiên dễ thấy.
Sau khi nhìn Hoàng Thiên, Vương Chung Bằng nghiến răng Bởi vì Hoàng Thiên im lặng ở thành phố Bắc Ninh, Vương Chung Bằng chưa từng nghe đến cái tên này.
“Thằng nhãi, Vương Chung Bằng tao hôm nay sẽ chặt tay chân của mày để làm gậy cho Tử Tuyên!”
Vương Chung Bằng hét lên và cùng với đàn em lao đến Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên ngồi đó nở nụ cười lạnh lùng, nhìn Vương Chung Bằng nói: “Ông tên là Vương Chung Bằng? Cái tên khá đặc biệt đấy”
“Mẹ mày! Làm đi, chặt tay thằng nhãi này cho tao!”
Vương Chung Bằng hét lên với đàn em của mình.
“Ông Vương, ông cũng †o mồm đấy.”
Lúc này, Tiêu Tấn bước ra khỏi đám đông.
Ngay khi Tiêu Tấn ở đây, Vương Chung Bằng và hàng chục người của ông ta không dám di chuyển.
Ở thành phố Bắc Ninh nhiều năm như vậy, nếu bọn họ còn không biết Tiêu Tấn, bọn họ sẽ bị coi là kẻ ngốc.
Tiêu Tấn là cánh tay phải đắc lực của Lã Việt, có ai ở Bắc Ninh mà không biết Tiêu Tấn?
“Anh Tiêu Tấn, tại sao anh lại hành hạ con trai tôi? Không nể mặt Vương Chung Bằng tôi đúng không!”
Vương Chung Bằng cứng họng phàn nàn một câu.
Thật ra ông ta chỉ nói vậy thôi, với thực lực của ông ta làm sao dám thách thức Tiêu Tấn?
“Nếu tôi đánh con trai ông thì sao? Ông thì là cái thá gì mà Tiêu Tấn tôi cần phải nể mặt ông?”
Tiêu Tấn chế nhạo đáp lại Vương Chung Bằng.
“Anh”
Vương Chung Bằng tức giận đến phát run, nhưng không dám manh động.
Nhưng có tức giận thì làm gì được? Đối mặt với sức mạnh tuyệt đối, ngay cả con rồng cũng phải nằm xuống!
Hơn nữa, Vương Chung Bằng chỉ là một con sâu nhỏ bé, so với kẻ có thế lực như Lã Việt thì chỉ coi như rác rưởi.
Hoàng Thiên không có thời gian để lãng phí với Vương Chung Bằng, anh nóng lòng đến bệnh viện để gặp em gái.
Vào lúc này anh gọi cho Lưu Nguyệt Hoa.
“Điều tra Vương Chung Bằng. Trước khi mặt trời lặn, tôi muốn thấy ông ta ăn xin trêи đường.”
“Không có vấn đề thưa cậu chủ, tôi biết Vương Chung Bằng mấy năm nay đảm nhận rất nhiều dự án hỏng, có một tòa nhà dân cư bị sập làm bị thương rất nhiều người. Chỉ cần chuyện này sẽ khiến ông ta không thể trở mình được nữa.”
Lưu Nguyệt Hoa nói với Hoàng Thiên.
“Không thể trở mình? Không được! Tôi không muốn lại nhìn thấy ông ta chạy nhảy bên ngoài nữa.”
Hoàng Thiên nói. . Truyện mới cập nhật
“Đừng lo lắng, cậu chủ, những vi phạm trong hoạt động trước đây của Vương Chung Bằng sẽ sớm bị phanh phui. Những khoản tiền phạt do cơ quan quản lý đưa ra, cùng với khoản tiền bồi thường thiệt hại khổng lồ cho các nhà phát triển, đủ khiến Vương Chung Bằng mệt mỏi.”
Lưu Nguyệt Hoa tự tin nói.
“Làm ngay lập tức.”
Hoàng Thiên nói rồi cúp điện thoại.
Nhìn Vương Chung Bằng và Vương Tử Tuyên nằm trêи mặt đất, Hoàng Thiên hừ lạnh một tiếng.
Sử dụng sức mạnh của Tập đoàn Quốc tế Toàn Cầu, không cần tốn công sức để hạ gục một Vương Chung Bằng với giá trị tài sản hàng chục tỷ.
Hoàng Thiên bây giờ đã nằm quyền điều khiển cỗ máy khổng lồ của tập đoàn Quốc Tế Toàn Cầu, xử lý Vương Chung Bằng chẳng phải là chuyện trong vài phút sao?
Vương Chung Bằng nghe thấy tất cả những gì Hoàng Thiên nói.
Ông ta tròn mắt, tự nghĩ đây là lời khoe khoang của Hoàng Thiên? Khiến ông ta ăn xin? Ông ta có gia tài hàng chục tỷ mà vẫn có thể đi xin ăn, đây chẳng phải là mơ mộng hão huyền sao?
Vương Chung Bằng cực kỳ không tin nhưng không dám nói ra vì quá sợ Tiêu Tấn.
Chỉ vài phút sau, Vương Chung Bằng nhận được nhiều cuộc gọi.
Là tất cả các cuộc gọi từ các cơ quan quản lý cấp cao hơn, cũng như những đối tác đã làm việc trước đó.
Vương Chung Bằng núp ở một bên nghe điện thoại, mỗi lần trả lời một cuộc gọi, tim đều thắt lại, cuối cùng, ông ta sụp đổi Hết số tiền phạt khổng lồ khác và số tiền bồi thường thiệt hại được thanh lý đều đổ lên đầu ông ta, và tất cả những vi phạm trước đó đều bị lật tẩy.
Công ty giám sát mà ông ta đã hối lộ trước đó cũng bị ảnh hưởng bởi ông ta mà phá sản và người phụ trách chính bị bắt giam.
Còn ông ta, ngoài việc phạt hết tài sản mà còn quyt nợ, đối mặt với tình cảnh bị khởi tố mà bị kết án tùi Chỉ trong chốc lát, Vương Chung Bằng ngồi trêи mặt đất, điện thoại rơi xuống, ngẩn người.
Ông ta đã từng dùng tiền để làm rất nhiều việc, nhưng bây giờ tất cả đều xuống sống xuống biển, đè chết ông ta.
Ai là người đứng sau