Thời gian từng phút từng giây trôi qua, Hoàng Thiên vẫn luôn không nói gì, trong không khí lộ ra hương vị căng thẳng.
Hoàng Thiên và Phan Thanh Linh càng không dám nói thêm điều gì, hai người bọn họ cũng không có tâm trạng làm cơm tối, tất cả đều ở lại đây cùng Hoàng Thiên.
Không tới mười phút, Lã Việt mang theo người đuổi tới.
Chẳng qua Lã Việt cũng không mang theo nhiều người, tính cả ông ta cũng mới năm người.
Lái hai chiếc xe tới, sau khi đậu xe xong thì Lã Việt dẫn đầu đi vào tiệm thuốc đông y.
“Cậu Thiên, hai thằng này xảy ra chuyện gì?”.
Lã Việt nhìn hai tên quỳ dưới đất một chút thì nghi ngờ hỏi.
“Hai tên này là Trịnh Hiếu Phong gửi tới, bọn họ có thể tìm được Trịnh Hiếu Phong”
Hoàng Thiên nói.
Trong lòng Lã Việt kích động một phen, nghĩ thầm vẫn là cậu Thiên có cách, thế mà có thể bắt được thuộc hạ của Trịnh Hiếu Phong.
“Ha ha, tên nhóc Trịnh Hiếu Phong này có tiền đồ, có thể thu nhận thuộc hạ”
Lã Việt cười lạnh.
“Sợ rằng không chỉ thu hai tên ngựa chết đơn giản như vậy?”
Vẻ mặt Hoàng Thiên nghiêm túc nói với Lã Việt.
Trong lòng Lã Việt khẽ rung động, hỏi Hoàng Thiên: “Cậu Thiên, ý anh nói là có thể thân phận của Trịnh Hiểu Phong bây giờ rất đặc biệt?
“Chuyện này tôi vẫn không rõ lắm, chúng ta lên đường đi, trên đường tôi lại thẩm vấn hai tên này”.
Hoàng Thiên đứng lên nói với Lã Việt.
“Được”
Lã Việt đồng ý, sau đó mang theo thuộc hạ áp giải tên đàn ông thon gầy và người đàn ông xăm hình nhện lên, kéo ra khỏi tiệm thuốc đông y.
“Hai người không cần sợ hãi, bọn họ sẽ bảo vệ hai người bình an vô sự”
Lúc này Hoàng Thiên nói với Phan Thanh Linh và Hoàng Linh, còn chỉ vào hai thuộc hạ vừa mới đến.
“Biết rồi, anh Thiên, anh cũng cẩn thận một chút”
Phan Thanh Linh nói với Hoàng Thiên.
“Anh, chú ý an toàn”
Hoàng Linh cũng nói.
Hoàng Thiên cười với hai người, sau đó nhanh chân bước ra khỏi tiệm thuốc đông y.
Ra đến bên ngoài, Lã Việt áp giải hai tên đàn em của Trịnh Hiếu Phong lên xe Hoàng Thiên, sau đó ông ta cũng ngồi vào xe Hoàng Thiên, chuẩn bị lái xe cho Hoàng Thiên.
“Mấy cậu đi theo phía sau”
Lã Việt nói với bốn thuộc hạ.
Bốn thuộc hạ cùng đồng thanh, hai người bọn họ một tổ, khởi động một chiếc xe khác chuẩn bị đi theo sau xe Hoàng Thiên.
“Cậu Thiên, lên xe đi.”
Lã Việt nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên không nói gì, anh ngồi ở phía sau, sát bên cạnh người đàn ông gầy nhom.
Người đàn ông xăm hình nhện ngồi một bên khác, vẻ mặt thằng này phiền muộn, lúc này càng không nói lời nào.
Hoàng Thiên cũng không định để người đàn ông xăm hình nhện nhắn nhủ điều gì nên đành xem con hàng này như kẻ câm điếc.
“Mày chỉ đường cho tao, có nghe không?”
Hoàng Thiên quát lên với tên người đàn ông xăm hình nhện.
Người đàn ông xăm hình nhện trừng Hoàng Thiên một cái, gã bất mãn không nói tiếng nào.
“Mày bày ra dáng vẻ liều chết này với tao thì tạo lập tức làm thịt mày”.
Giọng nói Hoàng Thiên chìm xuống quát.
Người đàn ông xăm hình nhận run rẩy một chút, chẳng qua vẫn không nói gì.
“Mày giả ngu hả? Nhanh vâng lời đại ca đi, mẹ nó mày muốn chết thì cũng đừng hại tạo”
Tên thon gầy quát tên người đàn ông xăm hình nhện.
“Được đại ca, em chỉ đường giúp bạn anh”
Người đàn ông xăm hình nhện không tình nguyện nói, sau đó bắt đầu chỉ đường cho Lã Việt.
Lúc này Hoàng Thiên cũng không để ý đến tên người đàn ông xăm hình nhện, anh vỗ bả vai tên thon gầy nói: “Nhóc, cậu rất thức thời, yên tâm, chỉ cần thành thật phối hợp với tôi, tôi sẽ thả cậu”
“Cảm ơn đại ca, anh hỏi đi, em chắc chắn biết gì nói nấy”
Tên thon gầy cười bần tiện, ở trước mặt Hoàng Thiên, gã quả thực tựa như con chó vẫy đuôi mừng chủ.
Trong lòng Hoàng Thiên chán ghét con hàng này nhưng thằng này nghe lời như thế cũng là chuyện tốt.
“Sao cậu lại quen biết Trịnh Hiếu Phong?”
Hoàng Thiên hỏi tên thon gầy.
Tên thon gầy tranh thủ thời gian nói: “Bẩm đại ca, lúc đầu em không ở Châu Phi, đại ca em là Miguel Phose, rất có thể lực ở Châu Phi”
“Từ khi đại ca diệt gọn tên Đặng Kim Du thì cứu Trịnh Hiếu Phong và Trịnh Hải ra, sau đó hai người kia liền gia nhập tổ chức tụi em”
“Lần này Trịnh Hiếu Phong và Trịnh Hải trở về Việt Nam đã đề nghị với đại ca tụi em rằng có thể kiếm một số tiền lớn đem về Châu Phi, đại ca tụi em nghe xong rất vui nên để Trịnh Hiếu Phong làm kẻ dẫn đầu, còn phải mấy người đi theo Trịnh Hiếu Phong cùng về Việt Nam, trong đó có hai tụi em”
Người đàn ông thon gầy nói đến thì chỉ đồng bọn bên cạnh.
Hoàng Thiên nghiêm túc nghe, trực giác nói cho anh rằng lời tên thon gầy nói là thật.
Thật không ngờ kẻ giết hại Đặng Kim Du vậy mà ở chung với Trịnh Hiểu Phong.
Người này tên Miguel Phose, chuyện này hắn nên nói cho Vũ Thanh, cũng không biết Vũ Thanh có đuổi tới Châu Phi hay không.
“Miguel Phose làm nghề gì?” Hoàng Thiên hỏi tên thon gầy.
“Anh ta khai thác mỏ vàng ở Châu Phi”
Tên thon gầy trả lời.
Hoàng Thiên nghe xong thì không khỏi cắn răng.
Quả nhiên phân tích giống Vũ Thanh, thật sự đúng là cạnh tranh với Đặng Kim Du, hại chết Đặng Kim Du.
“Đại ca