Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 111


trước sau

CHƯƠNG 111

Trước đây là một Lôi Chấn Vũ, Tôn Mạc còn có Tôn Đại Hải thiếu chút nữa trở mặt với Trình Kiêu.

Bây giờ thấy Mã Tài lại cúi đầu nhận sai ở trước mặt Trình Kiêu, sự chấn động như sóng thần đánh thẳng vào tâm linh Tôn Mạc.

Tâm tình Tôn Mạc của giờ khắc này hoàn toàn không biết nên lấy cái gì để hình dung!

“Thực sự là buồn cười, ngay vừa rồi mình còn đang cười nhạo hắn không biết sống chết! Kết quả thật đúng là bẽ mặt!”

“Trình Kiêu, đến cùng anh còn gạt tôi biết bao nhiêu việc?”

Trình Kiêu nhìn Mã Tài vẫn duy trì tư thế khom người, mặt không chút thay đổi.

Vừa rồi Mã Tài móc súng ra nhắm ngay anh, Mã Tài trên cơ bản cũng đã bị Trình Kiêu cho vào sổ đen, Trình Kiêu có rất nhiều loại phương pháp, khiến Mã Tài âm thầm chết đi, pháp y đều không giám định được.

Có điều, nếu ông ta là một trong mười hai tôi tớ của Lôi nữ vương, Trình Kiêu quyết định tha Mã Tài một mạng.

Mã Tài chính mình cũng không biết, kỳ thực mình đã chạy một vòng quanh Quỷ Môn quan.

Thế nhưng, tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, Trình Kiêu sẽ không dễ dàng tha thứ.

“Xin lỗi tôi, ông không xứng!”

Trình Kiêu nói rất chậm, hơi ngẩng đầu lên, sự bá đạo phủ cả vạn giới của đại đế Thương Sinh, dù cho chỉ có một chút cũng đủ thuần phục người bình thường như Mã Tài.

“Không phải đâu! Anh ta lại đi từ chối lời xin lỗi của Mã đại lão!” Triệu Cương đột nhiên phát hiện tam quan trước đây của mình hoàn toàn bị phá vỡ sau khi gặp Trình Kiêu.

“Trình Kiêu từ chối lời xin lỗi của Mã đại lão!” Vương Hiểu Hi lặp lại lời Triệu Cương, đầu óc của cô ta

tựa hồ như chập mạch.

Mà ngay cả Tôn Mạc cũng cảm giác bộ nhớ của mình bỗng nhiên trở nên không đủ dùng, trong lúc nhất thời không thể nào tiếp thu được lượng tin tức khổng lồ như thế.

Chỉ có Y Linh, thần thái trong mắt ngày càng nồng.

Mã Tài nhìn Trình Kiêu, đáy mắt lộ ra một sự khiếp sợ sâu sắc.

Trong mắt ông ta, Trình Kiêu thời khắc này giống như một người khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất, cao không thể chạm, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Ông ta như là con kiến chỉ có thể thần phục!

Nghe được Trình Kiêu nói ông ta không xứng nói xin lỗi, đường đường Đại lão Hà Tây vậy mà không tức giận chút nào, trái lại vẻ mặt dáng vóc lần thứ hai khom người.

“Tôi biết mình thân phận thấp, còn xin Anh Trình vô luận như thế nào hãy tha thứ tôi. Tôi nguyện ý ra 300 tỷ, để bồi thường cho Anh Trình!”

300 tỷ!

Triệu Cương mắt trợn trắng lên, thiếu chút nữa té xỉu.

Vương Hiểu Hi trực tiếp không để ý hình tượng há to mồm, mà ngay cả Y Linh cùng Tôn Mạc, cũng là nhịn không được kinh ngạc há hốc cái miệng nhỏ!

Trình Kiêu nhàn nhạt nhìn Mã Tài, nói: “900 tỷ!”

Cái gì!

Bọn người Triệu Cương hận không thể đập đầu tự tử, bọn họ cảm giác được trí tưởng tượng của mình thật sự là hẹp hòi quá rồi. 300 tỷ Trình Kiêu vẫn ngại ít, há mồm lên tận 900 tỷ!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện