Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 286


trước sau

CHƯƠNG 286

Một người mà ngay cả Lôi Nữ Vương cũng nghiêm khắc căn dặn chỉ có thể lôi kéo anh ta, mà ngàn vạn lần không thể đắc tội.

Nếu như hôm nay Vân Nguyệt không làm chút gì, chắc chắn sẽ làm cho Trình Kiêu bất mãn, bởi thế mà sinh ra khúc mắc trong lòng đối với Lôi Nữ Vương, sau này còn làm sao để lôi kéo Trình Kiêu đứng về phe mình?

“Đặng Gia Luân, người nên cút ra ngoài là cậu!” Vân Nguyệt quát lạnh nói.

Đặng Gia Luân không dám tin nhìn Vân Nguyệt: “Vân Kim Thoa, cô vừa mới đang nói cái gì? Cô vậy mà bảo cho tôi cút ra ngoài?!”

Đặng Gia Luân vẻ mặt âm trầm: “Cô bảo cho ta cút ra ngoài, là không để Đặng gia Tây Hải ta vào mắt rồi sao?”

Vân Nguyệt như là đã ra quyết định, đương nhiên sẽ không sợ hãi sự uy hiếp của Đặng Gia Luân, âm thanh lạnh lùng nói: “Nơi này là Hà Tây, là Lĩnh Nam, không phải tỉnh Tây Hải, muốn giương oai, chạy về Tây Hải của cậu đi!”

Đặng Gia Luân trước giờ cũng từng có qua lại với Vân Nguyệt, nhưng nhiều lần Vân Nguyệt đều là sấm to mưa nhỏ, nhiều nhất quát tháo anh ta vài câu là xong.

Nhưng hôm nay không nghĩ tới thái độ Vân Nguyệt lại cứng rắn như thế!

Xem ra, địa vị nhóc con này trong lòng Vân Nguyệt rất không bình thường!

Đặng Gia Luân chắc chắn sẽ không cứ như vậy mà sợ, bây giờ chuyện này đã không đơn thuần là vinh nhục cá nhân chính hắn, càng là liên quan đến mặt mũi của Đặng gia Tây Hải.

Vả lại, Đặng Gia Luân cảm thấy, Vân Nguyệt nhiều nhất cũng chỉ là hù dọa hắn một chút, không dám làm gì hắn.

Cho nên, Đặng Gia Luân không lo ngại gì mà quát lên: “Vân Kim Thoa, cô đây là muốn đại biểu Lôi Nữ Vương

khai chiến cùng Đặng gia chúng ta sao?”

Toàn bộ hội trường hoàn toàn tĩnh mịch, lời nói này thì khá là nghiêm trọng .

Thế lực Lôi Nữ Vương và Đặng gia Tây Hải ngang nhau, nếu khai chiến, cũng không chiếm được lợi ích gì.

Vân Nguyệt cũng khá kinh ngạc trong lòng, không nghĩ tới Đặng Gia Luân vậy mà điên cuồng như thế, muốn đem toàn bộ Đặng gia kéo xuống nước!

Nếu như là những người khác, Vân Nguyệt có lẽ sẽ cho Đặng Gia Luân cái bậc thang đi xuống, nhưng lần này người mà Đặng Gia Luân đắc tội là Trình Kiêu, là người Lôi Nữ Vương cũng không dám đắc tội.

Trong đầu Vân Nguyệt, vang lên lời Lôi Nữ Vương bàn giao lần nữa: “Người này tuyệt đối không thể là địch, nếu như có thể, dốc hết toàn lực kết giao. . . . . .”

Nghĩ đến đây, Vân Nguyệt Tâm liền có quyết đoán.

“Đặng Gia Luân, muốn chiến liền chiến, nhưng là hôm nay cậu nhất định phải cút ra ngoài cho ta từ nơi này!” Vân Nguyệt trầm giọng nói.

“Cô. . . . . .” Lần này người chấn kinh đổi thành Đặng Gia Luân, Vân Nguyệt vậy mà vì một nhóc con không có danh tiếng gì, muốn toàn diện khai chiến cùng Đặng gia Tây Hải anh ta!

Đặng Gia Luân trong lòng thực sự không nhịn được hiếu kì, nhóc con này đến tột cùng là ai?

Đặng Gia Luân tự nhiên không phải thật sự muốn Đặng gia khai chiến với Lôi Nữ Vương, mà coi như anh ta muốn khai chiến, cha già của anh ta cũng sẽ không đồng ý đâu.

Thái độ của Vân Nguyệt cứng rắn, anh ta tự nhiên thấy sợ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện