Trình Kiêu tiện tay cất chuỗi chìa khoá vào túi, quay người bước hướng cư xá.
Vân Nguyệt nhìn động tác tùy ý của Trình Kiêu, còn có chuỗi chìa khoá tùy lúc có thể rơi ra ngoài, bỗng nhiên lộ ra cười khổ.
"Anh ta đến tột cùng có biết giá trị ngôi biệt thự kia hay không? Đây chính là Vọng Nguyệt lâu, biệt thự tốt nhất Hà Tây, không có cái thứ hai!"
Sau khi Vân Nguyệt đi, Trình Kiêu về đến nhà.
Trong nhà không có ai, Ninh Lan và Tôn Đại Hải đều không ở nhà.
Trình Kiêu tìm một quyển sổ nhỏ, bắt đầu tô tô vẽ vẽ.
Vài phút liền hoàn thành, đây là công pháp tu luyện chuẩn bị cho Tô Lương Tử vào ngày mai.
Đương nhiên, đây không phải công pháp tu tiên chân chính, là được Trình Kiêu căn cứ công pháp tu luyện của Lôi nữ vương, một lần nữa biên soạn lại, uy lực lớn hơn rất nhiều so với quyển Trình Kiêu đưa cho Lôi nữ vương.
Có điều coi như không phải công pháp tu tiên chân chính, công pháp mà Trình Kiêu tự mình ra tay biên soạn, một khi lưu truyền ra, chắc chắn sẽ gây nên sóng to gió lớn ở trên Địa Cầu.
Một lát sau, Ninh Lan mua thức ăn trở về, hỏi thăm Trình Kiêu vài câu đi chơi có vui hay không, Trình Kiêu cười ứng đối.
Ban đêm, vẫn bộ dạng cũ, Trình Kiêu khoanh chân tu luyện, Tôn Mạc ngủ trên giường.
Ngày thứ hai, Trình Kiêu không đi phòng khám bệnh với Tôn Mạc, mà là đi đến bên ngoài tìm một chỗ tiếp tục tu luyện.
Đến hơn bảy giờ tối, Trình Kiêu mới trở về.
Trở lại cửa cư xá vừa vặn khoảng tám giờ, Tô Lương Tử sớm đã chờ lâu, vèo một cái chui ra từ góc tường.
"Sư phụ!" Tô Lương Tử trực tiếp quỳ trên mặt đất, giọng thành kính.
Trình Kiêu thản nhiên nói: "Đứng lên nói đi, đừng để người ta trông thấy.
"
"Vâng!" Tô Lương Tử đứng người lên, cung kính cúi đầu.
Trình Kiêu đánh giá trên dưới Tô Lương Tử, phát hiện hôm nay Tô Lương Tử mặc một thân trường bào màu xanh, rất sạch sẽ, không có miếng vá.
Tóc cũng được chải gọn, hẳn là đã tỉ mỉ chuẩn bị một phen mới tới.
Có thể thấy được, Tô Lương Tử vô cùng coi trọng lần gặp mặt này với Trình Kiêu.
Trình Kiêu đưa công pháp ngày hôm qua viết xong cho Tô Lương Tử, nói: "Cầm đi đi!"
"Đây là! ! công pháp tu luyện võ đạo?" Tô Lương Tử đầy mặt kinh sợ vui mừng, trong một lúc vậy mà quên mất việc nhận lấy.
"Không phải nói muốn trở thành võ giả, bị hạn chế bởi tuổi tác và căn cốt sao? Tôi đã lớn tuổi như vậy, còn có thể tu luyện sao?" Tô Lương Tử có chút bận tâm.
Ông ta một lòng muốn bái Trình Kiêu làm thầy, cũng không nghĩ tới có thể trở thành võ giả, mà là muốn để Trình Kiêu dẫn ông ta tiến vào cánh cửa lớn kia.
Chỉ cần nhìn một chút, chết cũng nhắm mắt.
Trình Kiêu nói: "Ở chỗ tôi, không có bất cứ hạn chế gì.
Nếu như thiên phú của ông không tồi, tương lai tôi có thể cân nhắc để ông chính thức nhập môn.
"
"Thật sao? Đa tạ Sư phụ!" Tô Lương Tử vui mừng, tiếp nhận quyển sổ, lập tức nhìn xem.
Khóe mắt Trình Kiêu quét nhìn, đột nhiên nhìn thấy Tôn Đại Hải lặng lẽ đi đến sau một chiếc xe.
"Tô Lương Tử, bây giờ ông phối hợp với tôi diễn một màn kịch.
Bây giờ, ông là sư phụ của tôi.
" Trình Kiêu bỗng nhiên nói.
"Hả! ! " Tô Lương Tử sửng sốt một giây, con ngươi đảo một vòng, vội nói: "Được.
"
Qua giây lát, Tô Lương Tử đứng nghiêm, trên mặt lại lộ ra bộ dáng cao nhân đắc đạo, cho dù ai nhìn thấy cũng không nhịn được tán thưởng một câu, tiên phong đạo cốt.
Tô Lương Tử liền đứng chỗ ấy không cần nói gì, Tôn Đại Hải tuyệt đối sẽ tin tưởng không nghi ngờ.
Có điều diễn xuất của Tô Lương Tử có thể xưng đỉnh cấp, tuyệt đối là cái một thầy dạy đạt chuẩn, không hổ là xuất thân giang hồ, diễn hay hơn không biết gấp bao nhiêu lần so với mấy diễn viên trẻ thịt tươi kia.
Khi cảm giác được Tôn Đại Hải rời đi, Trình Kiêu mới lên tiếng: "Được rồi.
"
Tô Lương Tử lập tức lại đổi về bộ dáng cung kính: "Sư phụ, ngài làm việc đúng là khiêm tốn! Quả nhiên, sự khiêm tốn mới là khoe khoang trâu bò nhất!"
Trình Kiêu nhìn ông ta một cái, nói: "Trở về cố gắng tu luyện, chỗ nào không hiểu gọi điện thoại hỏi tôi, nếu như tiến độ tu luyện của ông không để tôi thấy hài lòng, vậy tôi liền sẽ thu hồi hết thảy thứ tôi đã ban cho.
"
"Sư phụ yên tâm, tôi chờ hơn nửa đời người mới đợi được ngài, chắc chắn sẽ cố gắng tu luyện!" Tô Lương Tử lời thề son sắt nói.
"Tôi dạy công pháp cho ông, không được truyền ra ngoài, nếu không tôi khiến ông thần hồn tan nát!" Trong ánh mắt Trình Kiêu hiện ra một mảnh núi thây biển máu, Tô Lương Tử bị hù ngu ngơ tại chỗ.
"Đi đi!"
Khi Tô Lương Tử thanh tỉnh từ trong rung động, Trình Kiêu đã đi xa hơn trăm mét.
"Cảnh tượng trong mắt Sư phụ, đến cùng là cái gì? Người, làm sao có thể cường đại đến loại trình độ kia?" Thái độ Tô Lương Tử đối với Trình Kiêu