Sau đó ít phút, một nam thanh niên từ ngoài bước vào.
Người thanh niên có vẻ ngoài điển trai, khuôn mặt như ngôi sao, hai má hơi gầy, tóc vuốt ngược ra sau, bóng loáng. Gã ta mặc bộ vest Versace trông rất thanh lịch mà lại cao quý.
“Cậu Trịnh!”
“Cậu Trịnh, lâu rồi không gặp!”
Lúc nhìn thấy chàng trai này, lập tức có mấy người tới chào hỏi, vẻ mặt đều là nịnh nọt.
Người thanh niên này chính là Trịnh Minh Sơn.
Nhà họ Trịnh của gã ta là gia tộc thứ hai ở thành phố Đông Hải, đương nhiên có tư cách được người khác lấy lòng.
Trịnh Minh Sơn cũng mỉm cười tươi rói, nói chuyện vui vẻ với những người này. Gã ta rất quen với xã giao của giới thượng lưu, thuận gió đẩy thuyền ba hoa bốc phét cùng mọi người.
Một lúc sau, lại có một nam thanh niên khác bước vào.
Người thanh niên này rất cao, khoảng 1 mét 8, tóc nhuộm vàng trông rất thời trang.
Đây là Vương Huy!
Bên cạnh anh ta là một người phụ nữ dáng người cao gầy, khuôn mặt thanh tú, Lâm Hàn cũng biết người này, là Chu Nhã Thiến!
Hai người khoác tay nhau rất thân mật.
Vương Huy vừa tới, đương nhiên cũng có người tới bắt chuyện.
Cũng như Trịnh Minh Sơn, Vương Huy cũng rất giỏi xã giao, luôn mỉm cười nói chuyện với người khác.
Khi có người hỏi cô gái bên cạnh Vương Huy là ai, anh ta đáp:
“Đây là bạn gái tôi, Chu Nhã Thiến”.
Chu Nhã Thiến nở nụ cười dè dặt, gật đầu với những người này, rất khéo léo.
“Bạn gái cậu Vương thật đẹp!”
“Trai tài gài sắc!”
Mọi người rối rít khen ngợi.
Nghe những lời này, trong mắt Chu Nhã Thiến hiện lên vẻ vui mừng nhàn nhạt, còn có cả sự ngạc nhiên.
Đây chính là xã giao của xã hội thượng lưu sao? Sau những nỗ lực không ngừng, cuối cùng Chu Nhã Thiến cô ta cũng bước được một chân vào xã hội này!
Lâm Hàn nhìn sang, khẽ mỉm cười, trong bốn gia tộc lớn thì nhà họ Trịnh và nhà họ Vương đều đã đến, tiếp theo sẽ là nhà họ Tống.
Lâm Hàn hơi tò mò về gia tộc khiêm tốn này.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Cộp cộp cộp!
Có tiếng giày cao gót giẫm lên nền đất vọng lại.
Một cô gái mặc váy dạ hội bước vào.
Cô gái này cao khoảng 1 mét 65, đôi mắt rất to, hai má mũm mĩm baby, miệng cười tươi với má lúm đồng tiền dễ thương.
“Cô Tống Ngọc!”
“Đã lâu không gặp, cô Tống vẫn xinh đẹp như vậy!”
“Cô Tống, công ty chúng tôi gần đây đang phát triển theo hướng hàng cao cấp, rất mong được hợp tác cùng nhà họ Tống!”
Mọi người lập tức bước lên chào hỏi.
Cô gái này là Tống Ngọc!
“Ồ, thật sự là người của nhà họ Tống này!”
Lâm Hàn ngạc nhiên, không ngờ lại trùng hợp đến vậy, anh đi trên đường thấy có việc bất bình nên ra tay giúp đỡ, không ngờ lại giúp người nhà họ Tống.
Lúc này Tống Ngọc cũng mang khuôn mặt tươi cười, trò chuyện với mọi người.
Những người con của gia tộc lớn đều được đào tạo cách ứng xử trong những buổi xã giao thế này.
Đặt vấn đề đạo đức sang một bên, những cậu ấm cô chiêu này hơn hẳn những người bình thường trong mảng xã giao.
“Vậy là cả bốn đại gia tộc Hàn, Trịnh, Vương, Tống đều đã đến đủ”, Lâm Hàn nghĩ thầm.
Không lâu sau, một giọng nói từ trong đám đông vang lên.
“Cô Hàn đến rồi!”
“Suỵt! Chú ý lời nói của anh, cô Hàn giờ đây đã là chủ của nhà họ Hàn rồi, phải gọi là bà chủ!”
“Đúng đó, nếu còn gọi cô Hàn nữa là thất lễ lắm!”
“Ừ, bây giờ cô ấy là bà chủ nhà họ Hàn, gia tộc số một ở Đông Hải đấy!”
Mọi người cùng thảo luận, nhắc nhở lẫn nhau.
Người gọi là “cô Hàn” kia lập tức im miệng, không dám nói thêm tiếng nào.
“Hoan nghênh mọi người đã nể mặt một cô gái là tôi đây, tới dự lễ nhậm chức gia chủ của tôi”, Hàn Hinh Nhi bước tới trung tâm sân khấu rồi mỉm cười lên tiếng.
Cô ta mặc một chiếc váy dài màu trắng rất quý phái và trang nhã, cùng với vẻ ngoài thanh tú, trông cô ta tựa như một nữ thần ở trên cao khiến người nhìn có cảm giác hổ thẹn, sợ làm xấu vẻ đẹp này.
Hàn Hinh Nhi nhìn về phía khán giá, khi nhìn đến Lâm Hàn, cô ta lặng lẽ gật đầu thay cho lời chào.
Lâm Hàn cũng gật đầu lại.
“Bà chủ Hàn, ông chủ Hàn Tiếu trước đây quản lý nhà họ Hàn rất tốt, tại sao lại nhường lại vị trí cho cô?”, phía dưới có người đặt câu hỏi.
Khi nghe câu này, tất cả mọi người đều nhìn Hàn Hinh Nhi, họ cũng tò mò vấn đề này.
“Bố tôi bị bệnh nên nhường lại vị trí gia chủ cho tôi. Ông ấy đã về hưu rồi, sẽ không còn can thiệp vào bất cứ chuyện gì của nhà họ