Chàng Rể Vô Song

Gia nhập cổ đông công ty giải trí Tinh Quang


trước sau

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp. Tìm truyện ngay
**********



Chương 456: Gia nhập cổ đông công ty giải trí Tinh Quang

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Hạ Minh Hạo bước đến cạnh Hạ Sương, nhỏ giọng nói:

"Cô chủ, cuộc giao dịch này cô cảm thấy sao? Tôi thì thấy, tuy rằng Lâm Hàn thu mua, nhưng chúng ta lại có rất nhiều lợi ích. Cái giá 10 tỷ kia cũng gần như là lợi nhuận trong 10 năm của công ty giải trí Tinh Quang chúng ta rồi".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Hiển nhiên, Hạ Minh Hạo đã động tâm trước ý thu mua của Lâm Hàn.

Tuy ông ta xem thường Lâm Hàn, nhưng ai mà không bị tiền làm mờ mắt chứ. Vả lại, nếu bán được 10 tỷ, với chức vụ của mình, Hạ Minh Hạo cũng có thể thu về 2 tỷ!

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”




"Không được, tôi không đồng ý cuộc giao dịch này".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


So với Hạ Minh Hạo đang kích động, Hạ Sương lại tỏ ra bình tĩnh hơn nhiều.

10 tỷ kia đối với một nhận vật râu ria trong gia tộc như Hạ Minh Hạo thì có vẻ lớn, nhưng với một cô chủ gia tộc là Hạ Sương thì nó cũng chỉ là một đống con số mà thôi. Mặc dù không ít, nhưng Hạ Sương cũng sẽ không mấy hài lòng.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Bây giờ, điều làm cô ta tò mò nhất chính là, rốt cuộc Lâm Hàn có lai lịch thế nào.


Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Người bình thường làm sao có thể hờ hững lấy 10 tỷ ra để mua một cái công ty? Lời lẽ lại như chuyện bình thường ở huyện thế kia.

"Lâm Hàn, chúng tôi không thể bán công ty giải trí Tinh Quang cho anh, dù sao nó cũng là một trong các chuỗi sản nghiệp quan trọng của nhà họ Hạ. Nhưng, ngược lại thì tôi có một cuộc làm ăn khác, không biết anh có hứng thú không?", Hạ Sương khẽ mỉm cười.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Nói thử xem".

Nhìn cô gái đẹp như tranh vẽ trước mắt, trong lòng Lâm Hàn không một tí gợn sóng, anh điềm tĩnh hỏi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Mà ánh mắt chứa đựng sự điềm tĩnh của Lâm Hàn không hiểu sao lại khiến Hạ Sương có hơi thất vọng, biết bao gã đàn ông đã quỳ dưới váy cô, mà Lâm Hàn này lại có vẻ không mấy để ý tới cô ta.

Phụ nữ là thế, đàn ông càng lạnh lùng, thì càng làm phụ nữ hứng thú hơn.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Hạ Sương mở to mắt chớp chớp: "Tuy rằng không bán công ty giải trí Tinh Quang cho anh. Nhưng, chúng ta vẫn có thể trở thành đối tác của nhau. Anh có thể hùn vốn, trở thành cổ đông của công ty giải trí Tinh Quang chúng tôi".

"Cũng được, vậy tôi hùn 5 tỷ".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn gật đầu, không chút do dự nói, nếu trở thành cổ đông của công ty giải trí Tinh Quang, vậy cũng tương đương thế lực của anh sẽ được nâng cao thêm một phần.

Ánh mắt Hạ Sương chợt lóe, nếu hùn 5 tỷ, vậy chẳng khác nào nắm 30% cổ phần của công ty giải trí Tinh Quang rồi, nhà họ Hạ cũng chỉ nắm có bấy nhiêu thôi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Nếu để Lâm Hàn trở thành cổ đông, vậy tiếng nói của anh trong công ty giải trí Tinh Quang sẽ ngang hàng với nhà họ Hạ.

"Xin lỗi, 5 tỷ nhiều quá, tương đương 30% cổ phần rồi. Nhà họ Hạ chúng tôi cũng chỉ nắm bấy nhiêu phần trăm thôi. Nếu anh mua được nhiều cổ phần như thế, địa vị nhà họ Hạ chúng tôi sẽ bị lật đổ".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Hạ Sương thẳng thắn nói:

"Không thì thế này, anh chỉ cần bỏ ra 2,5 tỷ cho 20% cổ phần, vậy vị trí của anh tương đương với cổ đông lớn thứ hai của công ty giải trí Tinh Quang rồi".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Được thôi".

Lâm Hàn gật đầu đồng ý.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn cũng hiểu rõ, nhà họ Hạ chắc chắn sẽ không nhường là số cổ phần lớn, chịu chia 20% thì đã rất tốt rồi, nên biết, kiểu công ty giải trí đã lên sàn như Tinh Quang đằng sau ắt hẳn có rất nhiều cổ đông nhỏ khác.

Đa phần những người đó sở hữu từ 1% đến 5%, nếu nhượng lại cho anh 30%, thế thì những cổ đông nhỏ kia sẽ bị tổn thất lợi ích.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Đồng thời, cũng không khác nào chắp tay dâng luôn cả công ty giải trí Tinh Quang.

"Vậy ngày mai tôi sẽ bảo Hạ Minh Hạo mang hợp đồng đến gặp anh, mong rằng cuộc hợp tác của chúng ta được suôn sẻ".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Hạ Sương lại nói, cô ta càng ngày càng cảm thấy hiếu kỳ về Lâm Hàn hơn, cũng khó hiểu vì sao Lâm Hàn lại muốn hùn vốn vào công ty giải trí Tinh Quang.

"Cậu Lâm, sau khi ký hợp đồng, chúng ta xem như trở thành người một nhà, mong được chiếu cố thêm".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Hạ Minh Hạo bắt đầu nịnh hót, vốn dĩ ông ta còn định dạy dỗ Lâm Hàn một phen, ấy thế mà ông ta cũng không ngờ rằng, chỉ mới trong 10 phút ngắn ngủi mà kịch bản lại thay đổi chóng mặt đến thế.

Lâm Hàn không chỉ không bị ông ta dạy dỗ, mà giờ còn trở thành cổ đông lớn của công ty giải trí Tinh Quang.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Bàn về địa vị, còn cao hơn cả ông ta nữa.

Dù sao thì Hạ Minh Hạo cũng chỉ là bù nhìn trong nhà họ Hạ, khi có bất cứ quyết định gì, thì đều do nhà họ Hạ đưa ra.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

class="16258245986">


"Vậy mai gặp lại".

Lâm Hàn nhàn nhạt nói, giọng điệu đang muốn tiễn khách.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Hạ Sương bật cười, nói: "À mà Lâm Hàn này, không thì chúng ta mở một cuộc họp báo để ký hợp đồng đi? Như vậy cũng sẽ nâng cao độ nổi tiếng cho livestream Sa Ngư của anh".


Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Dù sao thì sự kiện ông chủ livestream Sa Ngư gia nhập vào dàn cổ đông công ty giải trí Tinh Quang cũng là một tin tức lớn".

"Về việc này thì không cần đâu, ký hợp đồng thôi mà, cứ âm thầm làm là được".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn xua tay, chuyện mua cổ phần công ty giải trí Tinh Quang chỉ do anh đột nhiên nghĩ đến, không nhất thiết phải làm rùm ben lên.

Bây giờ, hết thảy chú ý anh đang đặt ở phía nhà họ Hoàng.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Được, theo ý anh vậy".

Hạ Sương cũng không miễn cưỡng: "Vậy mai gặp".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Nói xong, cô ta bước ra cửa.

Hạ Minh Hạo vội đuổi theo, đi đến cửa, ông ta khựng lại, quay đầu cười với Lâm Hàn rồi nói:

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Cậu Lâm, chuyện cậu gia nhập cổ đông là chuyện hệ trọng, nếu cậu không muốn tổ chức họp báo chúng tôi cũng không ép. Nhưng tối mai, sẽ có một bữa tiệc với bên ban lãnh đạo phía chi nhánh công ty, mong cậu nể mặt đến dự nhé, cũng để làm quen với những quản lý bên Kim Lăng".

"Ừ".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn khẽ gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn Hạ Sương và Hạ Minh Hạo rời đi.

Cái miệng nhỏ nhắn Tần Liên hơi mấp máy, mặt đầy tò mò nhìn Lâm Hàn.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn xoay người lại, nhìn thấy Tần Liên đang nhìn mình, anh cười rồi nói: "Sao thế, trên mặt tôi dính nhọ nồi à?"

Tần Liên hoàn hồn, lắc đầu rồi nói:

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Không có, chỉ là cảm thấy hơi tò mò, anh Lâm rốt cuộc có bao nhiêu tiền lận chứ, thương vụ 10 tỷ mà trong miệng anh cứ nói làm là làm thôi".

Vốn Tần Liên cho rằng, Lâm Hàn chỉ là một người giàu có sở hữu khối tài sản không tầm thường thôi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Cùng lắm thì là một cậu ấm sở hữu cả tỷ tệ, dù cho có tiền, nhưng cũng không quá khủng.

Nhưng hôm nay, cô ấy nhận ra mình đã lầm, lai lịch của Lâm Hàn đã vượt xa sức tưởng tượng của cô ấy rồi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


10 tỷ đó! Con số đối với đại đa số người mà nói chính là một khoản tiền 10 kiếp thậm chí là 100 kiếp cũng không có được.

Trong miệng Lâm Hàn dường như chỉ là một con số chẳng đau chẳng ngứa gì cả.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Điều này sao có thể không làm Tần Liên tò mò được.

"Chuyện này không quan trọng, quan trọng là vào buổi livestream ngày mai, cô có thể tuyên bố lui giới, ký hợp đồng với công ty giải trí Tinh Quang và gia nhập showbiz rồi".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn cười nhạt.

"Anh Lâm, anh..."

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Đôi mắt Tần Liên chợt lóe, chẳng lẽ Lâm Hàn gia nhập cổ đông công ty giải trí Tinh Quang là bởi vì cô ấy sao?

Lâm Hàn đang làm công tác chuẩn bị cho cô ấy tiến vào showbiz?

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Nghĩ tới đây, trên má Tần Liên dần đỏ ửng lên.

Trở thành ngôi sao là mơ ước lớn nhất của Tần Liên.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Sở hữu ngoại hình như cô ấy, muốn ký hợp đồng với một công ty giải trí thì rất đơn giản.

Nhưng Tần Liên biết, các công ty giải trí lớn thì đều có rất nhiều quy tắc ngầm, showbiz rất hỗn loạn và nhơ nhuốc.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Một khi muốn dấn thân vào đấy, thì phải dâng hiến thân thể mình.

Thậm chí, đối tượng mà mình hiến dâng còn không chỉ có một người.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Từ nhà sản xuất phim đến nhà tài trợ, và không ít các cửa trung gian khác nữa.

Những điều này đã làm Tần Liên sợ hãi và dừng chân lại dù rất muốn bước vào đấy.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Vì thế, cô ấy mới chọn làm người nổi tiếng trên mạng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện