Chàng Rể Vô Song

Chương 471


trước sau

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********



Chương 471: Nhà họ Hoàng tới "Được rồi, dẫn tôi vào phòng trước đi, sau đó nhớ dạy dỗ lại. Lần sau còn như vậy, thì đừng trách tôi không khách sáo", Lâm Hàn lại nói.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Sếp Lý gật đầu như giã tỏi, vội vàng kính cẩn đưa Lâm Hàn đi vào phòng trong.

Thấy đám Lâm Hàn rời khỏi, mọi người trong đại sảnh mới thở phào một hơi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


"Đù, cậu Lâm kia rốt cuộc là ai? Còn trẻ vậy mà lại có thể làm cho sếp Lý kính trọng như thế".

"Chưa từng thấy, có điều tôi nghe nói công ty giải trí Tinh Quang chúng ta vừa có một cổ đông lớn mới. Trước mắt thì chính là cổ đông lớn thứ hai trong công ty, không phải cậu Lâm đó đấy chứ?"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


"Chắc vậy rồi, chỉ có doanh nhân thành đạt mới khiến sếp Lý kính trọng như vậy thôi".

"Haiz, ban nãy bản thân còn khinh chàng trai kia, giờ xem ra là chúng ta quá ngây thơ rồi. Ở trước mặt người cầm quyền chân chính, chúng ta chẳng là cái thá gì cả".

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


"..."

Mọi người đang thảo luận thì sếp Lý lại quay ra một mình, cầm mic nói: "Cậu Lâm là cổ đông mới lớn thứ hai của chúng ta, không ai được đắc tội cậu ấy. Cô Tần là nghệ sĩ mới ký hợp đồng, sẽ được công ty giải trí Tinh Quang chú trọng đào tạo để trở thành nghệ sĩ hàng đầu. Ban nãy, người nào từng xấc láo với cậu Lâm và cô Tần, giờ lập tức chủ động cút đi. Đợi tôi tra camera, thì không chỉ đơn giản là cút đi đâu!"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


...

Khi Lâm Hàn dẫn theo Tần Liên đi vào phòng trong, đám người Hạ Sương đã tới trước rồi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Hạ Sương thấy Lâm Hàn bèn lên tiếng chào hỏi, rồi lập tức giới thiệu mấy người khác cho anh.

Lâm Hàn biết bọn họ đều là cổ đông của công ty giải trí Tinh Quang, như sếp Lý, thực tế chỉ được coi là cấp thấp nhất, được trả lương cao làm việc mà thôi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Bữa tiệc bắt đầu, mấy cổ đông bèn bàn bạc hướng phát triển trong tương lai của công ty, cũng có vài người muốn làm quen kéo gần quan hệ với Lâm Hàn.

Lâm Hàn không hứng thú lắm với chuyện đó, dù sao đầu tư vào Tinh Quanh chỉ là anh làm cho vui thôi, chủ yếu trải đường trước cho Tần Liên.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Mà cái gọi là cổ đông, đối với người bên ngoài thì có thể là những nhà đầu tư thành đạt có quyền hành lớn, nhưng với Lâm Hàn, họ thật sự chẳng đáng để mắt tới.

Dù sao, anh mới đầu tư vào công ty giải trí Tinh Quang này 2 tỷ rưỡi đã trở thành cổ đông lớn thứ hai rồi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Sau khi xác nhận sẽ rót một lượng lớn tài nguyên cho Tần Liên xong, Lâm Hàn bèn ngồi chăm chú ăn uống.

Bữa tiệc diễn ra được một nửa, Lâm Hàn dứt khoát dẫn Tần Liên rời khỏi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Anh vừa mới trở về biệt thự nghỉ dưỡng Đức Hoa đã nhận được điện thoại của Ngô Xuyên.

"Anh Hàn, đàn em của tôi vừa nhận được tin, nhà họ Hoàng đã quyết định phái hết tất cả đệ tử trong chấp pháp đường ra, vả lại, tốc độ tập kết còn cực kỳ nhanh. Dự tính khoảng giữa trưa mai là tới Kim Lăng. Bên phía chúng ta toàn là người mới thu phục, chuẩn bị có thể không kịp", Ngô Xuyên lo lắng nói.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


"Ồ, cái này hả".

Giờ Lâm Hàn mới nhớ ra anh vẫn chưa nói chuyện bên Thang Ân Đình sẽ giúp đỡ anh cho Ngô Xuyên biết, bèn đáp: "Chuyện này anh không cần bận tâm, đã có người khác giúp đỡ rồi, chúng ta khỏi phải ra tay. Đến lúc đó, anh dẫn theo những người đáng tin đã tập hợp được đến, để phòng có chuyện gì xảy ra là được".

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


"Ơ? Có người khác giúp à? Đám chấp pháp đường kia đều là cao thủ, mà còn là những tên điên, không phải người bình thường có thể đối phó được đâu", Ngô Xuyên nghe vậy lộ vẻ ngờ vực.

"Tôi biết chừng mực, anh không cần phải lo lắng. Vả lại..."

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Lâm Hàn dặn dò vài câu rồi cúp điện thoại, gọi cho Thang Ân Đình. Không ngờ tốc độ tập kết của nhà họ Hoàng lại nhanh như thế.

Bên kia, Thang Ân Đình nhận được tin báo của Lâm Hàn, cũng lập tức báo cho người đứng đầu thành phố Lư Châu tỉnh Hoản. Sau khi bàn bạc thì cả hai quyết định cùng hành động, một người ở Lư Châu, một người ở Kim Lăng gậy ông đập lưng ông tiêu diệt thế lực nòng cốt của nhà họ Hoàng.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Lúc này, cảnh sát của hai thành phố bắt đầu bận rộn.

Lâm Hàn nhận được điện thoại gọi lại của Thang Ân Đình, sau khi biết sơ về kế hoạch của họ, Lâm Hàn cũng đồng ý. Dù sao tới tận giờ, tin tức vẫn bị ém xuống, bên chấp pháp đường - nhà họ Hoàng hành động nhanh như vậy, có lẽ là vì không để anh có thời gian chuẩn bị, tính đánh cho Lâm Hàn trở tay không kịp. Nhưng họ không biết rằng, chuyện này đã bị cảnh sát theo dõi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Lâm Hàn suy nghĩ một lát, lại bấm gọi cho Ngô Xuyên, bảo ngày mai anh ta dẫn người chờ lệnh ở cổng ra vào đường cao tốc. Đến lúc ấy, xem có thể giúp được gì không, phòng hờ có chuyện ngoài ý muốn.


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Mọi thứ đều được chuẩn bị cặn kẽ, Lâm Hàn mới yên tâm.

"Sau khi giải quyết xong chuyện này, bên Kim Lăng sẽ nhanh chóng yên ổn lại, cuối cùng cũng có thể về Đông Hải gặp vợ rồi", Lâm Hàn xoa xoa trán, nằm nghỉ trong biệt thự.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.



Sáng sớm hôm sau, trời vừa sáng, có mấy chiếc Hummer phóng nhanh trên cao tốc đi về hướng Kim Lăng.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Trên một chiếc xe, Hoàng Bạch Đào nghiêm mặt ngồi ở ghế sau.

"Đường chủ, chúng ta có cần thiết phải điều động toàn bộ người của chấp pháp đường như vậy không? Chỉ vì đối phó một tên Lâm Hàn đột nhiên xuất hiện
ở Kim Lăng thôi ư?"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Một thanh niên ngồi cạnh Hoàng Bạch Đào hơi khó hiểu hỏi.

Ông ta khẽ lắc đầu, nói: "Tiểu Phong, Lâm Hàn kia không phải một nhân vật bình thường đâu. Tuy trước đây tôi chưa từng nghe đến người này, nhưng chỉ với lần tiếp xúc trước, không diệt cậu ta, sau này ắt sẽ thành mối họa lớn! Hơn nữa, thị trường vùng xám ở Kim Lăng cũng hết sức quan trọng đối với nhà họ Hoàng, phải cướp lại bằng được".

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

"Vậy thì cũng không đến nỗi phải điều động hết toàn bộ chấp pháp đường chứ?"

Thanh niên tên Tiểu Phong còn muốn nói nữa, nhưng nhìn thấy vẻ nghiêm nghị trên gương mặt Hoàng Bạch Đào, lại ngậm miệng không dám hỏi tiếp.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tuy Hoàng Bạch Đào đeo kính, khuôn mặt cũng nho nhã, nhưng Tiểu Phong lại hiểu rất rõ sự đáng sợ của ông ta.

Còn Hoàng Bạch Đào, ông ta nhớ đến chuyện hôm đó cũng cảm thấy hơi hối hận, lúc ấy không nên có lòng mời chào mà giết Lâm Hàn luôn có phải giờ bớt việc rồi không.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tin tức của ông ta rất nhanh nhạy, cũng có nghe thấy chuyện bốn người buôn lậu ma túy Nguyễn Nguyên đến từ Tam Giác Vàng đi ám sát Lâm Hàn, nhưng kết quả lại không ai đi ra bệnh viện nổi.

Còn Trần Nam kia, bỗng nhiên dẫn theo đàn em thân tín rời khỏi Kim Lăng, mất liên lạc luôn. Khi đó, Hoàng Bạch Đào lập tức hiểu được mình vẫn quá coi thường anh, nên mới dẫn người của chấp pháp đường rời đi, tập hợp toàn bộ nhân thủ vây giết Lâm Hàn thêm lần nữa.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Phía bên kia, Lâm Hàn đã đến Royal No.1, dẫn theo đám Tôn Hàn Các và Ngô Xuyên đi tới cạnh cổng ra vào đường cao tốc.

"Mấy người ở đây chờ đi, đợi lệnh của tôi", Lâm Hàn dặn.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lâm Hàn nói xong bèn đi đến gần cổng ra phía Nam đường cao tốc thành phố Kim Lăng với Đinh Phong.


Sáng sớm hôm sau, trời vừa sáng, có mấy chiếc Hummer phóng nhanh trên cao tốc đi về hướng Kim Lăng.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Trên một chiếc xe, Hoàng Bạch Đào nghiêm mặt ngồi ở ghế sau.

"Đường chủ, chúng ta có cần thiết phải điều động toàn bộ người của chấp pháp đường như vậy không? Chỉ vì đối phó một tên Lâm Hàn đột nhiên xuất hiện ở Kim Lăng thôi ư?"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Một thanh niên ngồi cạnh Hoàng Bạch Đào hơi khó hiểu hỏi.

Ông ta khẽ lắc đầu, nói: "Tiểu Phong, Lâm Hàn kia không phải một nhân vật bình thường đâu. Tuy trước đây tôi chưa từng nghe đến người này, nhưng chỉ với lần tiếp xúc trước, không diệt cậu ta, sau này ắt sẽ thành mối họa lớn! Hơn nữa, thị trường vùng xám ở Kim Lăng cũng hết sức quan trọng đối với nhà họ Hoàng, phải cướp lại bằng được".

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


"Vậy thì cũng không đến nỗi phải điều động hết toàn bộ chấp pháp đường chứ?"

Thanh niên tên Tiểu Phong còn muốn nói nữa, nhưng nhìn thấy vẻ nghiêm nghị trên gương mặt Hoàng Bạch Đào, lại ngậm miệng không dám hỏi tiếp.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tuy Hoàng Bạch Đào đeo kính, khuôn mặt cũng nho nhã, nhưng Tiểu Phong lại hiểu rất rõ sự đáng sợ của ông ta.

Còn Hoàng Bạch Đào, ông ta nhớ đến chuyện hôm đó cũng cảm thấy hơi hối hận, lúc ấy không nên có lòng mời chào mà giết Lâm Hàn luôn có phải giờ bớt việc rồi không.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tin tức của ông ta rất nhanh nhạy, cũng có nghe thấy chuyện bốn người buôn lậu ma túy Nguyễn Nguyên đến từ Tam Giác Vàng đi ám sát Lâm Hàn, nhưng kết quả lại không ai đi ra bệnh viện nổi.

Còn Trần Nam kia, bỗng nhiên dẫn theo đàn em thân tín rời khỏi Kim Lăng, mất liên lạc luôn. Khi đó, Hoàng Bạch Đào lập tức hiểu được mình vẫn quá coi thường anh, nên mới dẫn người của chấp pháp đường rời đi, tập hợp toàn bộ nhân thủ vây giết Lâm Hàn thêm lần nữa.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Phía bên kia, Lâm Hàn đã đến Royal No.1, dẫn theo đám Tôn Hàn Các và Ngô Xuyên đi tới cạnh cổng ra vào đường cao tốc.

"Mấy người ở đây chờ đi, đợi lệnh của tôi", Lâm Hàn dặn.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Lâm Hàn nói xong bèn đi đến gần cổng ra phía Nam đường cao tốc thành phố Kim Lăng với Đinh Phong.

Giờ tuy là buổi sáng, cách buổi trưa còn mấy tiếng, nhưng cảnh sát Kim Lăng đã tập hợp xong trong đêm.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Lâm Hàn vừa tới đã bị mấy anh cảnh sát ngăn lại.

"Nơi này đang đang tiến hành diễn tập quân sự, mời đi đường vòng", cảnh sát thẳng thừng nói.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Đinh Phong bước lên trước lấy giấy chứng nhận ra, nói: "Tôi là Đinh Phong, đội trưởng đội đặc nhiệm Kim Lăng, giờ hãy dẫn chúng tôi đến gặp ông Thang".

 

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện