Chàng Rể Vô Song

Chương 642


trước sau

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp. Tìm truyện ngay
**********



 

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Ôn Xuân Vũ dứt lời.  

             Hai người Hạ Sương bèn sửng sốt, vậy là thẳng thắn thừa nhận luôn đó à? Nhưng bộ muốn được bỏ qua là bỏ qua dễ dàng như vậy sao?  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Hạ Sương cười nói: "Ông dựa vào đâu mà cảm thấy tôi sẽ bỏ qua chuyện này? Đây không phải là một con số nhỏ, hai người chúng tôi chỉ mới thống kê trong một đêm mà đã gần cả tỷ tệ rồi!"  

             Lúc này, đám người ban điều hành còn lại mới rối rít nhìn sang Hạ Sương.  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

TruyenApp.com cập nhật nhanh nhất.

             "Sếp Hạ, tha được cho người khác thì hãy tha đi".  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             "Thú thật với sếp Hạ thì đám người trong ban điều hành chúng tôi chức cao hay thấp cũng đều có, nếu cô kiện chúng tôi ra tòa, cả cái công ty này cũng không thể hoạt động tiếp được".  

             "Đúng vậy, cô đừng động vào chúng tôi, nếu không cả cái công ty này sẽ bị tê liệt đấy, mà bản thân cô cũng khó ăn nói với cấp trên".  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             "Sau này chúng tôi sẽ sửa đổi, không tái phạm lần nào nữa là được mà".  

             "Nếu cô dám động vào bất kỳ người nào trong chúng tôi, toàn bộ chúng tôi cũng sẽ đình công, nhưng nếu chịu bỏ qua, sau này chúng tôi sẽ làm việc thật chăm chỉ".  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Từng người trong ban điều hành anh một câu, tôi một câu.  

             Hạ Sương và Dương Khiết thấy vậy mới vỡ lẽ ra toan tính trong lòng bọn họ, khó trách Ôn Xuân Vũ đồng ý để bọn họ đi vào trong kiểm tra, hóa ra đã trù tính rằng Hạ Sương sẽ không dám động đến cả đám bọn họ.  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Bấy giờ, Dương Khiết lại hơi khó xử, không biết phải nên giải quyết chuyện này sao cho phải.  

             Xem ra, đám ban điều hành đã quyết tâm đoàn kết, nếu bọn họ thật sự lôi đầu một người trong số bọn họ ra thì có thể dẫn đến từ chức tập thể. Đến khi đó, cả công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh chỉ buộc phải dừng hoạt động thôi.  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Dương Khiết cảm thấy vấn đề này khá đau đầu, cô ấy và Hạ Sương đều vừa đến đây, vốn dĩ không quen biết ai ở thành phố Thiên Kinh này, ngoài đám người Nhan Thành cũng không còn ai có thể giúp.  

             Mấy chuyện đánh đấm thì đám Nhan Thành có thể xử lý gọn gàng và đáng tin cậy, nhưng bảo bọn họ nhúng tay vào chuyện quản lý công ty đương nhiên là bất khả thi rồi, bọn họ cơ bản không phải kiểu người am hiểu về mặt này.  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Có thể nói, Dương Khiết thật sự không dám tống cổ hết đám người ban điều hành này, nếu đuổi thì công ty không còn người quản lý, dẫn đến sẽ bị đình trệ hoạt động.  

             Mà dù có tuyển dụng thêm nhưng số lượng nhiều như thế này cũng không thể tìm được trong một thời gian ngắn. Thậm chí đừng nói đến chuyện tuyển được nhiều nhân viên như thế cùng một lúc hay không, mà trong thời gian ngắn tìm được hai ba người am hiểu cũng đã khó lắm rồi.  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Nhưng cũng không thể thỏa hiệp với đám ban điều hành này mà bỏ qua việc bọn họ tham nhũng được. Chung quy số tiền mà bọn họ "nuốt" đều là tiền quỹ của công ty, là tiền của Lâm Hàn, vả lại cũng không phải con số nhỏ, vì thế không thể cứ bỏ qua như vậy được.  

             Dương Khiết bối rối nhìn về phía Hạ Sương, nhỏ giọng nói: "Chị Hạ, chúng ta nên làm gì đây? Nếu sa thải toàn bộ thì không thể tuyển được một lúc nhiều người có chuyên môn như thế?"  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Đám người bên ban điều hành Quang Ảnh thấy Dương Khiết khó xử, còn Hạ Sương thì không nói lời nào, nên đoán rằng đã làm khó được hai người bọn họ, liền tỏ ra đắc ý.  

Nhớ quay lại đọc tiếp tại TruyenApp.com để ủng hộ chúng mình nha.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Chuyện này xong xuôi thì bọn họ vẫn có thể ở lại mà không bị gì cả. Còn về chuyện sau này có tham nhũng nữa hay không thì ai mà biết được? Chỉ cần không bị phát hiện có tham nhũng nữa thì đã sao?  

             Hạ Sương nghe Dương Khiết nói thế nhưng chưa vội đáp, trên mặt cũng không có biểu cảm gì, hình như đang tập trung suy nghĩ.  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Mặc dù, cô ta cũng có kinh nghiệm dày dặn với công ty giải trí, nhưng
trường hợp đuổi cổ hết toàn bộ ban điều hành, Hạ Sương cũng chưa từng làm bao giờ. Mà một khi đã đuổi thì phải tuyển lại ngay trong một thời gian ngắn, nếu không công ty cũng không có cách nào tiếp tục kinh doanh được.  

             Ngay cả khi sau này có thể tuyển dụng lại được hết nhân viên trong ban điều hành. Nhưng, việc công ty tạm ngừng hoạt động trong khoảng thời gian này cũng sẽ mang lại những tổn thất ngoài sức tưởng tượng.  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Còn nếu không khai trừ, Hạ Sương càng không thể làm ngơ được, dù sao đám ban điều hành vốn cũng không phải loại người tốt lành gì, những người đã từng tham nhũng thì làm sao có thể không chứng nào tật nấy được? Loại chuyện này hoặc là không bao giờ làm hoặc là làm rất nhiều lần, Hạ Sương quá hiểu rõ vấn nạn này rồi.  

             Hạ Sương cẩn thận suy tính, trước đó Lâm Hàn đã cho cô ta số điện thoại của Tiêu Nhã, dựa theo lời miêu tả của anh thì Tiêu Nhã có thế lực tương đối lớn ở thành phố Thiên Kinh, bất kỳ mặt nào cô ấy cũng có thể giúp.  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Mà trừ những điều này ra, trước đây Hạ Sương đã từng kinh doanh cho công ty Tinh Quang nên thời gian lăn lộn trong giới giải trí cũng không ít, đương nhiên quen biết rất nhiều người. Trong số đó có những ứng cử viên phù hợp cho vị trí trong ban điều hành, nếu đưa ra mức lương tốt vả lại còn được làm việc ở công ty hàng đầu của ngành giải trí Hoa Hạ nữa, kèm theo mối quan hệ tốt đẹp với Hạ Sương, nhất định sẽ lôi kéo được bọn họ rất dễ dàng.  

             Nghĩ tới đây, Hạ Sương quyết đoán nói: "Mấy người thích đoàn kết chứ gì? Vốn dĩ trong số mấy người có những người tham nhũng không bao nhiêu, chẳng phải chuyện to tát gì, cùng lắm chỉ bị sa thải nhưng không phải dính đến kiện tụng bồi thường, vì dẫu có 'thụt két' nhưng cũng đã cống hiến rất nhiều cho công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh. Nếu bây giờ lòng tham mấy người đã không đáy thì tôi cũng không khách sáo nữa, bắt đầu từ hôm nay, toàn bộ ban giám đốc điều hành đều bị sa thải, tôi sẽ sắp xếp người điều tra rõ từng người rồi mời tất cả ra hầu tòa!"  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Dương Khiết vừa nghe xong cũng kinh ngạc không thôi, không ngờ Hạ Sương lại quyết đoán như vậy nên có hơi lo lắng. Nếu bây giờ thẳng tay sa thải hết ban điều hành, và trong vòng thời gian ngắn không tuyển dụng lại được đủ số lượng thì sẽ là thiệt hại cực kỳ to lớn đối với công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.  

             Mặc dù có lo, nhưng Dương Khiết cũng không nói gì, nếu Hạ Sương đã đưa ra quyết định như thế thì cô ấy chỉ có thể phối hợp theo thôi. Đồng thời, Dương Khiết cũng tin tưởng Hạ Sương, một khi cô ta đã dứt khoát như thế thì chắc hẳn đã có suy tính rồi.  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Tuy rằng chưa tiếp xúc Hạ Sương bao lâu, chỉ mới thảo luận được vài ngày về chuyện sắp xếp công ty trong tương lai, nhưng lúc này Dương Khiết lại rất khâm phục Hạ Sương, cho rằng Hạ Sương là một người phụ nữ cực kỳ mạnh mẽ.  

             Lúc này, cả đám ban điều hành của Quang Ảnh đang chờ mấy người Hạ Sương thỏa hiệp thì đột nhiên nghe thấy những lời này của Hạ Sương, tất cả bọn họ bèn hết hồn, nháo nhào không tin nổi.  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             "Tôi không nghe lầm chứ? Sếp Hạ muốn đuổi toàn bộ ban điều hành chúng tôi ư?"  

             "Thú vị lắm, nếu sa thải chúng tôi rồi thì Quang Ảnh làm sao kinh doanh tiếp được đây?"  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             "Cô bé ơi, cô nói chuyện có suy nghĩ kỹ chưa vậy?"  

             "Nói trước nha, bây giờ mà sa thải thì sau này cô có cầu xin chúng tôi cũng sẽ không quay về đâu đấy".  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             "Đừng đùa chứ, cô thật sự dám sa thải toàn bộ chúng tôi sao?"  

             Cả đám ban điều hành của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh xôn xao không thể nào tin nổi, bèn phản bác lại Hạ Sương. Có điều trong bụng đa số đều đã hoảng hốt, sợ rằng Hạ Sương là người không lường trước hậu quả, chẳng màng đến phát triển của công ty mà thật sự tống cổ hết tất cả bọn họ.  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             Lúc này, Hạ Sương lại điềm tĩnh nhìn đám người ban điều hành Quang Ảnh: "Tôi không nói đùa, quyết định này tôi đã suy tính kỹ càng, toàn bộ mấy người sẽ bị sa thải. Còn chuyện sau này công ty có thể tuyển được nhân viên mới hay không, tiếp tục hoạt động thế nào thì cũng không phiền mấy người bận tâm. Kể từ hôm nay, mấy người đã không còn bất kỳ quan hệ gì với công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh nữa, xin mời nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc và làm thủ tục thôi việc đi, sau đó lập tức rời khỏi Quang Ảnh ngay!"  

             Đám ban điều hành nghe xong bèn kinh hoảng, bọn họ vẫn không tài nào tin nổi những gì mình vừa nghe thấy.  

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

             

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện