Chàng Rể Vô Song

Chương 729


trước sau

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********



Chương 729: Làm thế là không đúng

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

 
             Bên trong sân của biệt thự núi Vân Mộng.  

             Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào khó có thể tin nhìn Triệu Tứ Hải. Họ có mơ cũng không nghĩ rằng Triệu Tứ Hải sẽ quỳ xuống trước mặt Lâm Hàn.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Mà lúc này, Triệu Tứ Hải cũng chẳng thèm để ý đến cái nhìn cùa Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào.  

             Nếu là bình thường, Triệu Tứ Hải chắc chắn sẽ cực kỳ để ý đến hình tượng của mình trong lòng hai người họ.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Nhưng giờ, so với đắc tội Lâm Hàn thì chúng chẳng đáng là gì nữa.  
TruyenApp.com cập nhật nhanh nhất.
             Triệu Tứ Hải cũng không biết đại ca của Hoa Đông lợi hại cỡ nào, nhưng riêng người như Tạ Kiến Bình thôi là anh ta đã không đắc tội nổi rồi. Mà ngay cả ông ta cũng bị Lâm Hàn tùy ý nắn bóp thì Triệu Tứ Hải biết mình và Lâm Hàn cách nhau như trời với đất vậy. Nếu chọc Lâm Hàn nổi giận, hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Triệu Tứ Hải âm thầm hối hận, anh ta hẳn là không nên để Dương Duyệt đi ra ngoài, ngăn cô ta lại ngay từ đầu thì đã không có chuyện như vậy rồi.  

             Bấy giờ, Triệu Tứ Hải vội vàng tiếp tục cầu xin Lâm Hàn: "Lâm Hàn, thật ngại quá vì đã gây ra chuyện như này, làm phiền đến hai người rồi. Tôi, tôi lập tức dẫn họ đi, chắc chắn sẽ không gây rắc rối cho hai người nữa đâu!"  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Triệu Tứ Hải nói xong bèn đứng bật dậy, kéo Dương Cảnh Đào và Dương Duyệt đi ra ngoài.  

             Dương Cảnh Đào và Dương Duyệt đều sững sờ tại chỗ.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Ở trong mắt bọn họ, gia đình Lâm Hàn chỉ là có chút của cải, Dương Lệ thì công việc có vẻ khá thuận lợi, nhưng vẫn chẳng tính là gì, không đáng để họ sợ hãi.  

             "Chồng ơi, anh bị gì vậy?", Dương Duyệt hỏi với vẻ khó có thể tin, trong lòng thì thầm bực mình. Tuy trước mắt, con đường nghề nghiệp của Triệu Tứ Hải không thuận lợi, đúng là kém hơn Dương Lệ và Lâm Hàn. Nhưng trong thâm tâm Dương Duyệt, cô ta vẫn xem thường hai người họ.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Nhưng ban nãy, Triệu Tứ Hải lại quỳ xuống xin lỗi Lâm Hàn, nó quả thật khiến Dương Duyệt cảm thấy hết sức mất mặt.  

             Dương Cảnh Đào đứng cạnh cũng hơi bực, ông ta vẫn luôn ngứa mắt Lâm Hàn, lại khá vừa lòng với Triệu Tứ Hải. Nhưng vừa nãy Triệu Tứ Hải lại dứt khoái quỳ xuống trước mặt Lâm Hàn. Điều ấy quả thật rất bất thường!  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             "Tứ Hải, con kể bố nghe xem, chuyện này rốt cuộc là sao!", Dương Cảnh Đào chất vấn.  

             Tuy nhiên, giờ Triệu Tứ Hải lại không muốn để ý đến hai người họ mà chỉ muốn thừa dịp Lâm Hàn chưa nổi giận, nhanh chóng dẫn họ đi. Không thì một khi Lâm Hàn nổi điên lên, sự việc sẽ hết sức rắc rối.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             "Mau cùng con rời khỏi đây đi!"  

             Triệu Tứ Hải mặc kệ lời ấy, dùng sức kéo Dương Cảnh Đào và Dương Duyệt đi.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Thật sự thì giờ Lâm Hàn quả thật rất tức giận, ban nãy anh đã định không nhịn nữa mà nổi giận với Dương Cảnh Đào và Dương Duyệt.  

             Có điều, khi Triệu Tứ Hải chạy tới rồi làm thế, tuy Lâm Hàn biết rõ anh ta làm vậy là vì sợ hãi thân phận của anh, nhưng trong lòng cũng hơi dễ chịu chút. Thấy bọn họ rời đi, anh cũng vui vẻ. Vậy thì sẽ yên tĩnh hơn, đỡ phải bị làm phiền nữa.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Còn Dương Lệ, lúc này trong lòng cô lại khó chịu không thôi.  

             Hôm nay, nếu không có Lâm Hàn phát hiện ra bom thì Dương Lệ đã bị chính anh rể mình bán đứng, bị người khác dùng bom đe dọa. Nhờ có Lâm Hàn ra tay, vất vả lắm mới giải quyết được mọi chuyện. Sau đó đi dạo phố thả lỏng tinh thần, giờ về đến nhà còn xảy ra chuyện như này.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Thoáng chốc, cái gọi là người nhà ấy khiến cho Dương Lệ cảm thấy thật xa lạ và thất vọng không thôi.  

             Lâm Hàn và Dương Lệ đều không có ngăn cản Triệu Tứ Hải.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Dì Hà cạnh đó cũng ngơ ngác nhìn cảnh ấy, không biết đã xảy ra chuyện gì. Sao Triệu Tứ Hải kia bình thường luôn xem thường
Lâm Hàn, nay lại đột nhiên sợ anh, rốt cuộc chuyện này là sao.  

             Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào cũng có vô số dấu chấm hỏi, đều không muốn rời đi, muốn tìm Dương Lệ tranh luận, chất vấn cô tại sao không giúp Triệu Tứ Hải mà còn nhằm vào anh ta.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Nhớ quay lại đọc tiếp tại TruyenApp.com để ủng hộ chúng mình nha.
             Nhưng Triệu Tứ Hải lại liều mạng lôi bọn họ đi, không muốn ở lại đây dù chỉ một giây, để tránh chọc giận Lâm Hàn.  

             Cuối cùng, Triệu Tứ Hải cũng kéo Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào rời khỏi biệt thự núi Vân Mộng.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Lâm Hàn thấy cảnh ấy thì chẳng thèm để ý tới nữa, anh quay sang nói với dì Hà: "Dì Hà, làm phiền dì dọn dẹp chỗ này giúp tôi".  

             "Vâng, cậu yên tâm đi", dì Hà vội đáp.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Lâm Hàn gật đầu, rồi dẫn Dương Lệ về phòng nghỉ ngơi, không muốn để ý đến chuyện gì nữa.  

             Bên kia, sau khi Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào bị Triệu Tứ Hải kéo ra khỏi biệt thự núi Vân Mộng thì anh ta mới dừng lại.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Dương Duyệt lập tức nghi hoặc nhìn Triệu Tứ Hải, không hiểu tại sao anh ta lại làm thế.  

             "Chồng ơi, rốt cuộc hôm nay anh bị sao thế? Có phải đã xảy ra chuyện gì ở Nhân Phàm mới khiến anh sợ Dương Lệ như vậy không?", Dương Duyệt nghi ngờ hỏi.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Dương Cảnh Đào đứng cạnh cũng nói: "Tứ Hải à, không có gì phải sợ hết. Tiểu Lệ là giám đốc đại diện của Nhân Phàm thì sao, con bé vẫn là con gái bố, không sao. Hơn nữa, giờ con cũng đang làm việc ở đó mà, chẳng cần phải sợ Tiểu Lệ gì đâu".  

             Sắc mặt Triệu Tứ Hải hơi khó coi, trong lòng lại thầm thở phào nhẹ nhõm.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Ban nãy, Triệu Tứ Hải sợ mình chậm tý xíu thôi, làm Lâm Hàn bực thì bọn họ chết chắc.  

             Phải biết rằng, ban ngày Triệu Tứ Hải bán đứng Dương Lệ báo lịch trình của cô cho Tạ Kiến Bình đã khiến Lâm Hàn cực kỳ tức giận. Lúc ấy, nếu không nể tình Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào thì anh ta tin rằng mình sẽ chết rất thảm.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Mà giờ, Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào lại đắc tội Lâm Hàn, nếu chọc anh nổi điên thì Triệu Tứ Hải biết Lâm Hàn sẽ chẳng làm gì hai người họ. Dẫu sao, họ đều là người thân ruột thịt của Dương Lệ. Anh có giận đến mấy cũng sẽ vì Dương Lệ mà bỏ qua cho họ.  

             Nhưng Triệu Tứ Hải thì lại khác, suy cho cùng, Triệu Tứ Hải chỉ là chồng Dương Duyệt, là họ hàng với Dương Lệ chứ không phải ruột thịt.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Đến lúc đó, rất có thể Lâm Hàn sẽ trút hết cơn giận lên người anh ta, vậy thì rắc rối to rồi.  

             Triệu Tứ Hải cảm thấy mình không thể hứng chịu nổi cơn giận của đại ca Hoa Đông.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Giờ Triệu Tứ Hải cũng xấu hổ không thôi.  

             Nhớ tới chuyện mình vừa quỳ xuống xin lỗi Lâm Hàn trước mặt Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào, Triệu Tứ Hải lại cảm thấy hết sức mất mặt. Nhưng lúc ấy cũng không còn cách nào, nếu không làm vậy thì có lẽ sẽ chọc Lâm Hàn nổi giận. Có cho Triệu Tứ Hải thêm một cơ hội nữa, anh ta vẫn sẽ chọn làm thế.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Còn giờ, khi đối mặt với Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào, Triệu Tứ Hải cũng chẳng biết nên giải thích thế nào. Dù sao, Lâm Hàn đã nói không được để lộ thân phận của anh và không thể nói cho hai người kia biết.  

             Mặc dù giờ có nói gì Lâm Hàn cũng chẳng biết, nhưng có cho Triệu Tứ Hải tám lá gan, anh ta cũng không dám làm trái ý anh mà nói ra.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             "Chồng ơi, anh đừng im lặng thế, anh có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi", Dương Duyệt thấy Triệu Tứ chẳng nói chẳng rằng liền hối.  

             Dương Cảnh Đào cũng nhìn Triệu Tứ Hải với vẻ khó hiểu.  

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


             Triệu Tứ Hải thấy thế, chỉ đành bất lực nói: "Không có vì cái gì hết, chỉ là cảm thấy hai người làm thế quả thật là không đúng".  

             

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của TruyenApp.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website TruyenApp.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện