Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Trong đại sảnh.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Mấy tên quản lý nhà họ An nghe thấy An Thành Chí từ chối Lâm Hàn thì đều biến sắc.
Nhà họ An vừa cúi đầu trước Lâm Hàn, bất kể anh là Đại bàng núi hay đại ca thế lực vùng xám ở Bắc Đông, bọn họ đều sẽ đồng ý và phục tùng vô điều kiện.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Thế mà giờ, An Thành Chí lại thẳng thừng từ chối Lâm Hàn? Đây chẳng phải là chán sống sao?
"An Thành Chí, cậu muốn chết hả?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
"Còn không mau đồng ý với cậu Lâm, lẽ nào để cậu làm ông chủ nhà họ An mà còn tủi thân ư?"
"Cũng chẳng phải chuyện xấu, cậu từ chối là sao?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
"Cậu muốn hại chết nhà họ An hả?"
Mấy tên quản lý đều nhỏ giọng trách mắng An Thành Chí, sợ Lâm Hàn khó chịu sẽ hỏi tội bọn họ.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Có lẽ hôm qua sẽ chẳng ai trong nhà họ An coi Lâm Hàn ra gì, nhưng hôm nay bọn họ lại cực kỳ sợ Lâm Hàn. Dù sao, sự sống chết của cả gia tộc đều đang nằm trong tay anh.
Lâm Hàn chỉ cần nói một câu thồi thì cơ ngơi trăm năm của họ sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lâm Hàn nghe vậy cũng không giận và chẳng thấy bất ngờ. Theo thông tin mà La Văn đã kể với anh, nếu An Thành Chí đồng ý ngay mới không phải là An Thành Chí, không phải người Lâm Hàn anh muốn tìm.
Lúc này, An Thành Chí hoàn toàn làm lơ mọi lời trách mắng của các quản lý trong gia tộc, mà chỉ nhìn thẳng vào Lâm Hàn, muốn xem anh sẽ xử lý mình thế nào.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Bất kể thế nào, An Thành Chí cũng không muốn đồng ý, không thể thực hiện giấc mơ của mình mà chỉ làm một con rối thì khác gì đã chết?
Nhưng ngoài dự đoán của cậu ta là Lâm Hàn cũng không giận, trái lại còn cười, trông không giống như đang giả vờ.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lâm Hàn cười nói: "Tôi kiến nghị cậu tìm hiểu về những công việc phải làm sau khi trở thành ông chủ nhà họ An rồi hãy quyết định".
An Thành Chí nghe vậy, hơi kinh ngạc, không hiểu Lâm Hàn lấy đâu ra tự tin ấy, song cũng tò mò. Lẽ nào gia chủ mới lần này khác với các đời gia chủ trước ư?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lâm Hàn không nói gì thêm, mà nhìn La Văn bên cạnh.
La Văn lập tức hiểu ý anh, bước lên đưa một xấp giấy tờ đã chuẩn bị từ trước cho An Thành Chí.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
An Thành Chí nghi hoặc nhận lấy rồi cẩn thận đọc.
Mấy tên quản lý đứng cạnh thấy thế cũng lộ vẻ tò mò, không hiểu sao còn chuẩn bị cả giấy tờ?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Bấy giờ, An Thành Chí cũng đã mở giấy tờ ra, bên trên có liệt kê một số mục.
An Thành Chí tức thì càng khó hiểu.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cả gia tộc không được làm ăn phi pháp, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh kinh doanh hợp pháp? Vụ gì đây, bọn họ không phải là thế lực trong vùng xám à? Sao lại không được làm ăn phi pháp?
An Thành Chí khó hiểu cẩn thận đọc tiếp.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trong giấy tờ cũng không nêu gì nhiều, đa số đều là những điều mà các thế lực vùng xám cần chú ý sau khi đồng ý đi theo Lâm Hàn.
Sau khi đọc xong, An Thành Chí không giấu nổi vẻ bất ngờ, đây dường như là muốn tẩy trắng chỉ kinh doanh hợp pháp. Cậu ta tức thì kinh ngạc nhìn Lâm Hàn, hiển nhiên không ngờ anh lại định làm ăn hợp pháp kiếm lợi nhuận lâu dài, mà không đụng tới bất cứ thương vụ phi pháp nào.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Mấy tên quản lý thấy vẻ khác thường trên mặt An Thành Chí cũng tò mò. Từ khi cậu ta rời khỏi nhà họ An tự mình kinh doanh, thì rất ít lộ ra dáng vẻ đó, đa số chỉ trưng ra gương mặt lạnh tanh.
Vì thế, bọn họ lại càng tò mò hơn về xấp giấy tờ mà An Thành Chí đang cầm
trên tay. Nhưng Lâm Hàn chưa cho phép thì có cho họ 8 lá gan họ cũng không dám lấy đọc.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lúc này, Lâm Hàn nhìn An Thành Chí cười hỏi: "Sao? Giờ muốn thay đổi quyết định chưa?"
Sắc mặt An Thành Chí có chút kỳ lạ nhìn mấy tên quản lý kia, rồi nói với Lâm Hàn: "Anh Lâm, không biết anh có tiện không, tôi muốn nói chuyện riêng với anh một lát".
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giờ đây, Anh Thành Chí nói với giọng hết sức kính cẩn, thậm chí là cẩn thận từng li từng tý một, không còn cái dáng vẻ ngông nghênh ban nãy. Quả thật là khác nhau một trời một vực.
Mấy tên quản lý có thể ngồi vào vị trí này, đều là hạng người ranh ma, đương nhiên phát hiện ra sự thay đổi của An Thành Chí, nên ai cũng kinh ngạc không thôi.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lâm Hàn nghe vậy cũng không bất ngờ, cười gật đầu đồng ý.
Sau đó, Lâm Hàn bèn dẫn An Thành Chí đi vào bên trong.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lúc này, các cao thủ nhà họ An đã bị đàn em của Lâm Hàn trói lại. Dù là người bình thường cũng tập hợp ở bên ngoài, bên trong lại chẳng có ai.
Hai người đi vào bên trong, An Thành Chí thấy xung quanh không có ai, cuối cùng không nhịn được mở miệng hỏi: "Anh Lâm, anh thật sự muốn để nhà họ An kinh doanh hợp pháp ạ?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lâm Hàn nghe thấy thế gật đầu, nói: "Đúng vậy, không chỉ là nhà họ An, mà sau này toàn bộ thế lực trong vùng xám đều sẽ chuyển sang kinh doanh hợp pháp".
Nghe Lâm Hàn nói vậy, An Thành Chí lập tức lộ ra vẻ khó hiểu. Lâm Hàn muốn nhà họ An làm ăn hợp pháp thì cậu ta còn thấy bình thường, nhưng không ngờ giờ anh chẳng những muốn nhà họ làm thế mà còn chuẩn bị khiến toàn bộ thế lực vùng xám chuyển đổi hình thức sang kinh doanh hợp pháp.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Đối với cảnh tượng ấy, An Thành Chí cũng rất chờ mong được nhìn thấy. Nhưng cậu ta biết rõ nó quá mơ hồ, quá viển vông, không thể nào là thật được.
An Thành Chí nghi ngờ hỏi: "Anh Lâm, tôi đánh bạo hỏi anh vài điều. Tại sao anh lại làm thế, làm ăn phi pháp kiếm được rất nhiều lợi nhuận mà, anh nỡ từ bỏ sao? Rốt cuộc điều gì đã khiến anh định làm ăn hợp pháp?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trước đó, An Thành Chí cũng đã nắm được thực lực của Lâm Hàn từ chỗ mấy tên quản lý. Có thể nói rằng anh đã bỏ xa Trương Thiên Sơn 8 con phố và hoàn toàn có đủ sức mạnh để làm ăn phi pháp. Hơn nữa, anh còn có thể mở rộng nó hơn, kiếm được càng nhiều lợi nhuận.
Suy cho cùng, thực lực của Lâm Hàn thì khỏi phải bàn rồi, làm ăn phi pháp quả thật là dễ như ăn cháo.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Điều này cũng là nguyên nhân mà nhà họ An chịu đi theo Lâm Hàn, coi anh là đại ca của toàn bộ thế lực vùng xám ở Bắc Đông. Dù sao, Lâm Hàn vốn là đại ca Hoa Đông, còn có thực lực mạnh như thế. Bọn họ đi theo Lâm Hàn, đương nhiên có thể mở rộng quy mô làm ăn, kiếm được nhiều tiền hơn. Тrц*уeлАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất
Nếu đám người nhà họ An biết Lâm Hàn chuẩn bị chỉ kinh doanh hợp pháp, e rằng sẽ trở mặt chống đối anh, không chịu xem anh là đại ca vùng Bắc Đông nữa.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
An Thành Chí nghĩ tới nghĩ lui vẫn không hiểu Lâm Hàn tính làm gì, đứng trước lợi ích thì còn gì quan trọng hơn nữa chứ? Mấy thứ như lòng trắc ẩn, trách nhiệm gì đó đã sớm bị vứt bỏ. Nếu Lâm Hàn nói là vì lẽ ấy, An Thành Chí mới không tin.
Lâm Hàn thấy vẻ khó hiểu trên gương mặt An Thành Chí thì chỉ cười, nói thẳng: "Cậu không cần phải đoán, mục đích của tôi rất đơn giản, là vì để làm ăn càng lâu dài, càng kiếm được nhiều lợi nhuận hơn mà thôi!"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.