Chào Buổi Sáng Mèo Con

Bối Cảnh Của Hai Con Mèo Sinh Đôi


trước sau

Khi trời chập tối Đàm Du Nhiễm mới chậm rãi bước ra khỏi thư phòng.

Trong phòng khách có hai người đàn ông cao lớn đang ngồi trên ghế sofa, Bạch Thiển và Thu Vũ đã biến thành mèo, hai con mèo trắng và cam đang liếm lông cho nhau trên khung leo cho mèo, còn Tần Diệc Phong trong hình dạng mèo thì nằm dài trên bệ cửa sổ nhắm mắt dưỡng thần.

Đàm Du Nhiễm bị mấy con mèo kia dọa thành thói quen, cô biết hai người đang ngồi trên ghế sofa là Lạc Anh và Phỉ Sâm.

Lạc Anh, người Đàm Du Nhiễm đã gặp một lần vào buổi sáng, hiện đang sắp xếp tài liệu trên đùi đặt lên bàn, anh ta đứng dậy đi về phía cô.

“Nhiễm Nhiễm, anh là Lạc Anh.” Giọng người đàn ông trong trẻo nhưng lạnh lùng, bộ dạng có phần lạnh nhạt, hững hờ.

“Em biết.” Đàm Du Nhiễm nghiêm mặt đáp.

“Phỉ Sâm.” Người đàn ông còn lại đứng dậy, bước đến bên Đàm Du Nhiễm rồi tự giới thiệu bản thân.

Phỉ Sâm và Lạc Anh đều có mái tóc màu xám đen và đôi mắt màu hổ phách, gương mặt cực kì tuấn tú.

Đồng thời cũng khiến cho người ta có cảm giác bị áp bức mạnh mẽ.

Đàm Du Nhiễm kinh ngạc, họ là hai anh em sinh đôi nhưng diện mạo lại không quá giống nhau.

“Sao hai anh lại biến thành con người?” Đàm Du Nhiễm còn tưởng rằng họ không thích xuất hiện trong bộ dạng con người.

“Trước khi về nhà, chúng ta sẽ ở chung với nhau vài ngày... em đừng cứng nhắc quá.” Phỉ Sâm đặt tay lên vai Đàm Du Nhiễm, dọa cô sợ hãi nhảy dựng lên.

“Tôi đối với em như thế nào?” Phỉ Sâm không hài lòng.

Khi anh là mèo, anh đối xử với tôi tốt lắm sao?

Đàm Du Nhiễm âm thầm đếm trong lòng số lần cô bị Phỉ Sâm đánh và mắng.

“Trong mấy ngày này, bọn anh sẽ sống trong hình dạng con người, ăn uống và ngủ cùng em.” Lạc Anh giải thích.

Đàm Du Nhiễm nhìn hai anh em trước mặt, một người lạnh lùng, một người khó chiều, hai người này nhìn có vẻ khó ở chung, không biết sống cùng họ sẽ như thế nào.

“Về chuyện ngủ chung thì...” Đàm Du Nhiễm thấp giọng phản đối, không giống như Bạch Thiển và Tần Diệc Phong, hai người này mang cho cô cảm giác rẩt đáng sợ, tạm thời cô không có cách nào chấp nhận việc quan hệ với họ.

“Bọn anh sẽ không động vào em." Lạc Anh bổ sung.

“Được.” Đàm Du Nhiễm thở phào nhẹ nhõm.

Phỉ Sâm nhìn bộ dạng thỏa hiệp của Đàm Du Nhiễm, anh cảm thấy cô thật dễ lừa, chẳng trách dù bị Bạch Thiệu và Tần Diệc Phong cưỡng ép, cô vẫn dễ dàng tha thứ cho họ.

Bữa tối do Phỉ Sâm nấu.

Tài nấu nướng của người đàn ông này tốt đến bất ngờ. Ban đầu, Đàm Du Nhiễm còn lo lắng rằng anh ta sẽ phá hủy phòng bếp như Tần Diệc Phong, nhưng Phỉ Sâm nấu ăn rất gọn gàng.

“Ăn rất ngon.” Đàm Du nhiễm gắp một miếng đồ ăn, hai mắt liền phát sáng.

"Trước đây bọn anh đều phải sống tự lập cho nên rất thường xuyên xuống bếp." Lạc Anh giải thích.

Ba mẹ đã sớm giao công ty cho anh em họ, năm 20 tuổi, ngoài được nắm quyền quản lý công ty, họ còn "được" đuổi ra khỏi nhà, bị bắt tự nhà mua và tìm cô dâu.

Sau tám năm tìm kiếm, vất vả lắm mới tìm thấy Đàm
Du Nhiễm, do đó họ muốn dắt cô về để giành được quyền lợi về nhà gặp ba mẹ ruột.

“Hóa ra là vậy sao?”

“Tên thật của hai anh là gì?” Đàm Du Nhiễm chống cằm, nghiêng đầu nhìn hai người họ.

Sau khi ở chung một thời gian ngắn, cô phát hiện họ không đáng sợ như cô tưởng, mặc dù Lạc Anh ít nói nhưng anh ta luôn ôn nhu và đáp ứng mọi yêu cầu của cô, còn Phỉ Sâm, vẫn bày ra vẻ mặt thối đó.

“Là Lạc Anh và Phỉ Sâm, không phải khi đó em cho bọn tôi tự chọn tên sao?” Phỉ Sâm gắp thức ăn cho Đàm Du Nhiễm.

“Hai anh là người ngoại quốc sao?” Đàm Du Nhiễm nghĩ tới hành động cho mèo tự chọn tên trong từ điển của mình, âm thầm khinh bỉ bản thân một phen.

“Bọn anh là người phương Đông, nhưng căn cơ của gia tộc lại ở nước ngoài. Họ của bọn anh là Finster, chắc em cũng từng nghe qua.” Lạc Anh vẫn lạnh nhạt nói như trước, nhưng lại khiến Đàm Du Nhiễm hoảng sợ

Finster là một gia tộc nổi tiếng, sở hữu nhiều công ty nổi tiếng trong và ngoài nước. Các thành viên trong gia tộc khá kín tiếng, nhưng công ty của họ mỗi năm càng kiếm được nhiều tiền hơn năm trước, thường xuyên được lên tin tức trên tivi.

Bọn họ thật sự là người của gia tộc Finster ư?

Bàn tay đang cầm đũa của Đàm Du Nhiễm run lên.

Vù lúc trước đã bị Tần Diệc Phong làm cho cho sững sờ, lần này cô không sợ hãi như lần trước, nhưng Đàm Du Nhiễm cảm thấy mình sắp mắc bệnh về tim.

Nhà cô có hai mỏ vàng nha.

Hoàng tử cùng với ông chủ tập đoàn lớn, cô không thể với tới hai vị đại Phật này.

Hình như trong gia tộc có phân chia chi chính và chi thứ phải không? Không hẳn tất cả dòng họ trong gia tộc đều là người có tiền, cô không cần lo chuyện bị gả vào hào môn.

“Không ngờ gia tộc Finster cũng thuộc tộc mèo.” Đàm Du Nhiễm nở nụ cười cứng nhắc.

“Chi thứ thì không phải, chỉ có chi chính mới thuộc tộc mèo.” Phỉ Sâm phá nát hi vọng xa vời của Đàm Du Nhiễm.

Đàm Du Nhiễm quyết định sáng mai phải tăng cường hệ thống chống trộm trong nhà, tránh có người xông vào nhà trộm đồ hoặc bắt cóc mèo.

Lời của editor: Tóm tắt thông tin về các nam chính

Hai anh em Lạc Anh, Phỉ Sâm (mèo Anh lông ngắn)

Phỉ Phỉ, tên thật là Tần Diệc Phong (mèo ragdoll)

Viên Viên, tên thật là Bạch Thiển (mèo lai giữa mèo Anh lông ngắn, mèo Ba Tư và mèo Nga)

Nhu Nhu, tên thật là Thu Vũ (mèo munchkin)

Truyện convert hay : Bất Diệt Võ Tôn

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện