Chào Buổi Sáng, Phó Phu Nhân

Chương 56


trước sau

“Nhiều năm như vậy, trường học cũng không có gì thay đổi.” Thanh âm của cô bị bóng đem nhiễm lạnh.

Thân mình Triệu Tỉnh Nhiên run một cái rất nhẹ, nhìn dưới chân đầy tàn thuốc, không nói.

“Trở về đi. Anh ngốc đủ lâu rồi.” Cô không nhìn hắn, lại xoay người. Giày cao gót lại vang lên, Hồ Tĩnh đã đi ra hai bước.

Triệu Tỉnh Nhiên như bừng tỉnh khỏi mộng, đột nhiên ngẩng đầu, con ngươi tràn ngập tơ máu.

Thanh âm hắn bi thương, “Anh không biết.”

Bước chân Hồ Tĩnh dừng lại, sống lưng thẳng thắn khác thường. Hắn lại nói, “Anh không biết có hay không cùng cô ta..... Anh uống say.......Cái gì cũng không nhớ được.”

“Anh chưa bao giờ là người mê rượu.” Thanh âm Hồ Tĩnh vẫn là bình tĩnh.

“Ngày hôm qua anh từ chức, mời những người liên qua. Bọn họ kính rượu, anh cao hứng. Đều uống hết.” Triệu Tỉnh Nhiên hung hăng nắm tóc, nản lòng đến cực điểm, “Chờ khi anh tỉnh lại liền thành như vậy.”

Nghĩ đến sau khi từ chức, là có thể ở bên Hồ Tĩnh nhiều hơn, Triệu Tỉnh Nhiên cao hứng, liền uống nhiều mấy chén.

Hiện tại nghĩ đến, hắn hối hận đến mức muốn giết chính mình.

“Là Lâm Ngải hãm hại anh.” Đây là giải thích duy nhất.

Hồ Tĩnh nhấp môi, cười, thê lương như vậy, “Anh như thế nào biết là cô ta hãm hại anh, mà không phải.........”

Cô lại quả quyết im lặng, “Cái này đều không quan trọng, trước mắt quan trọng thể ổn định tình hình. Tuấn Tuấn không thể bị ảnh hưởng bởi chuyện này.”

Việc cô cùng Triệu Tỉnh Nhiên thế nào cũng được, chỉ cần không liên lụy đến đứa bé.

“Về nhà tắm trước.” Giờ phút này, trên mặt Triệu Tỉnh Nhiên xanh như tàu lá, thật sự suy sút, Hồ Tĩnh không quen nhìn bộ dạng chật vật của hắn như vậy.

Đột nhiên Triệu Tỉnh Nhiên cứng đờ người, hắn ngẩng đầu nhìn Hồ tĩnh, lại không thể nào phân biệt cô là nói hắn tắm bởi vì hiện nay bộ dáng chật vật hay bởi vì......

Sau khi trở về nhà, Triệu Tỉnh Nhiên đi phòng tắm. Hồ Tĩnh đứng ở cửa sổ sát đất, ôm cánh tay, thần sắc yên tĩnh, không biết suy nghĩ cái gì.

Khi Triệu Tỉnh Nhiên ra tới cô đều không có phát hiện, thẳng đến khi có đôi tay vòng đến eo cô. Hắn chôn đầu ở cổ cô, mới vừa tắm xong, hơi thở ẩm ướt phả trên má, làm Hồ Tĩnh hết sức không thoải mái. Đang muốn mở miệng, thanh âm Triệu Tỉnh Nhiên khàn khàn truyền tới hỏi, “ A Tĩnh, chúng ta còn có thể sao?”

Thân hình cô cứng đờ, sau khi trầm mặc thật lâu, lại là đẩy tay hắn ra, “Việc này về sau lại nói. Hiện tại việc anh nên làm là tìm được Lâm Ngải thống nhất lý do thoái thác, giải quyết tình huống hỗn loạn hiện tại.”

Hồ Tĩnh xoay người đi ra khỏi phòng ngủ.

Triệu Tỉnh Nhiên nhìn chăm chú đôi tay bị đẩy ra, cười suy sụp.

Hắn gọi điện cho Lâm Ngải, lại không thể nào gọi được. Nghe giọng nữ máy móc, Triệu Tỉnh Nhiên siết chặt di động, sắc mặt tương đối khó coi.

Hắn không biết Lâm Ngải sẽ chơi trò gì, nhưng thực xác định cô ta sẽ không nói bậy trước truyền thông. Hiện tại không nhận điện thoại của hắn, bất quá khiến hắn sốt ruột.

Điện thoại đột nhiên vang lên, là Phó Tư Dịch. Triệu Tỉnh Nhiên chần chờ trong chớp mắt, ấn nghe.

“Nghĩ nói với truyền thông như thế nào cho tốt chưa?” Sau khi Phó Tư Dịch xuống máy bay, liền liên lạc với Hồ Tĩnh, biết được đã tìm được Tỉnh Nhiên, tâm trang lo lắng buông xuống được một nửa.

“Không có, tôi còn không có tìm được Lâm Ngải.”

Phó Tư Dịch cau mày, “Cô ta sẽ không tìm được truyền thông.........”

“Cô ta không dám.” Triệu Tỉnh Nhiên lạnh lùng cười, “Cô ta biết chọc giận tôi sẽ có kết quả gì. Lâm Ngải không ngu như vậy, bất quá là vì nắm nhược điểm của tôi, treo giá thôi.”

“Tôi liên hệ Giang Thời Thận, giúp cậu tìm xem.”

“Tìm được rồi cho tôi biết, tôi muốn đích thân cùng cô ta nói chuyện.” Bộ dáng suy sụp của Triệu Tỉnh Nhiên lúc trước biến mất, thay vào đó chính là bộ dáng thương nhân quyết đoán cùng lãnh tuyệt.

Nhanh chóng quyết định, đồng thời hối hận vô tận như con kiến gặm cắn tim hắn.

Hắn không phải không biết tâm tư Lâm Ngải, buổi
biểu diễn âm nhạc lúc ấy, liền đủ để hắn cảnh giác. Đáng tiếc, lúc ấy quan hệ của hắn cùng Hồ Tĩnh đang căng thẳng đến cực điểm, nhất thời lơi lỏng, tạo thành mối họa của hôm nay.

Nếu chuyện này không thể giải quyết thích đáng, việc của Triệu Tỉnh Nhiên hắn cùng Hồ Tĩnh thật sự là xong rồi.

Ngẫm lại mấy ngày trước, bọn họ ở Iceland chung đụng hòa hợp như vậy. Triệu Tỉnh Nhiên cơ hồ có cảm giác tìm về được thời đại học bọn họ ở bên nhau.

Chỉ là trong nháy mắt, thế sự vô thường.

Khi Giang Thời Thận tìm được Lâm Ngải đã là 11 giờ khuya, hắn đầu tiền liền báo cho Triệu Tỉnh Nhiên. Triệu Tỉnh Nhiên nói mình lập tức đến, hắn vừa ra đến trước cửa cùn Hồ Tĩnh nói.

Hồ Tĩnh không nhìn hắn, chỉ nhàn nhạt gật đầu tỏ vẻ chính mình đã biết.

Triệu Tỉnh Nhiên nhìn cô thật sâu, “A Tĩnh, nếu anh có thể chứng minh anh cùng cô ta cái gì cũng chưa phát sinh, em có thể tha chứ cho anh hay không?”

“Nếu anh cùng cô ta cái gì cũng chưa phát sinh, còn nói gì đến tha thứ hay không tha thứ đây?” Hồ Tĩnh không biểu tình mà nhìn hắn, không buồn không vui.

Trong lòng hồ Tĩnh có phán đoán của chính mình. Nếu Triệu Tỉnh Nhiên không có uống rượu, tự nhiên chuyện gì cũng chưa phát sinh. Chính là như những năm gần đây, cho dù quan hệ của cô cùng Triệu Tỉnh Nhiên không xong, Hồ Tĩnh cũng tin tưởng Triệu Tỉnh Nhiên chưa từng làm chuyện gì có lỗi với cô.

Chính là, sau khi chuyện xảy ra, Triệu Tỉnh Nhiên lại trốn đi. Đây là thuyết mình cái gì? Hết thảy không phải rõ như ban ngày sao? Còn nữa, mơ ước Triêu Tỉnh Nhiên không chỉ có một mình Lâm Ngải, vì cái gì cố tình Lâm Ngải lại đắc thủ?

Tình thâm còn yêu cầu khảo nghiệm, huống chi là đoạn tình cảm cũ?

Cuối cùng, Triệu Tỉnh Nhiên trầm mặc rời đi.

Như Triệu Tỉnh Nhiên sở liệu, Lâm Ngải xác thực không dám tự tiện nói bậy với truyền thông, cho nên cô ta tính toán trước trốn tránh Triệu Tỉnh Nhiên. Nhưng mà, cô ta lại xem nhẹ năng lực của Triệu Tỉnh Nhiên.

Cô ta bị Giang Thời Thận chặn lại ở một quán bar, còn bị nhốt lại. Lâm Ngải kinh hoàng một chút, thật nhanh đã liền trấn định lại.

Cửa ghế lô phanh cái mở ra, thân mình Triệu Tỉnh Nhiên liền xông vào, theo sát phía sau là Phó Tư Dịch.

Triệu Tỉnh Nhiên đứng cách cô ta ba bước chân, mặt đều là sương lạnh, “Cô cho rằng cô còn có thể trốn thế nào?”

Lâm Ngải chưa từng gặp qua hắn phát ra tức giận lớn như vậy, nhất thời nhút nhát, nhấp khẩn môi.

“Lâm Ngải, tôi không có thời gian cùng cô nói nhảm nhiều. Trước mặt truyền thông nói như thế nào, trong lòng cô nắm chắc, không cần tôi đến dạy cố chứ?”

Rõ ràng là nên có lời cầu khẩn với cô ta, lại cố tình hùng hổ dọa người như vậy, Lâm Ngải không khỏi cười lạnh, “Vậy nói tình hình thực tế thôi.”

Truyện convert hay : Thấu Thị Y Thánh

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện