Mùa hè năm 2010,
"Lạch cạch, lạch cạch." Mới sáng sớm thôi mà nhà bên cạnh đã làm gì ồn ào quá vậy? Từ trong chăn, ngó đầu ra nhìn đồng hồ, mới sáu giờ sáng thôi mà.
Bước xuống giường, vệ sinh cá nhân sạch sẽ, rồi đi xuống nhà.
Từ phía căn bếp giọng nói dịu dàng của Lam Thư (mẹ Tống Thiên Hoàng) vang lên:1
- Dậy rồi sao? Nhà bên cạnh có người chuyển vào nên làm ồn tới con à?
- Không ạ.
Hôm nay con có hẹn với Ngô Hàng và Nguyên Kỳ nên dậy sớm một chút cũng không sao.
Từ đằng sau, Tống Lãnh bước vào:
- Nghe nói, nhà bên cạnh người chuyển vào là nhà Kim Giai Lệ đúng không nhỉ?
.........!
- Cố Gia Hy, chị còn đứng đó làm gì? Không mau đem đồ vào đi.
Một cậu bé khoảng chừng mười một tuổi chạy lại chỗ Cố Gia Hy rồi huých vào cánh tay cô, nói lớn.
Cố Gia Hy nhíu mày, đầy tức giận:
- Cố Minh Quân, em có biết phép tắc là gì không hả? Xưng hô với chị như thế à?
- Em thích thế đấy.
Lêu lêu.
Cố Minh Quân chạy lên phía trước, quay đầu lại nhìn rồi thè chiếc lưỡi ra trêu trọc cô.
Cố Gia Hy tự nhủ trong đầu "mình là chị, phải nhường nhịn, phải nhường nhịn." Nhưng Cố Minh Quân nào để cô yên ổn.
Cậu chạy tới, trong lúc cô không để ý liền giật mái tóc dài được buộc gọn của cô khiến Cố Gia Hy vừa đau vừa tức giận đuổi theo:
- Cố Minh Quân em chết chắc rồi.
Mau đứng lại đó.
- Hai đứa có thôi đi không? Ở quê đánh nhau chưa đủ hay sao mà lên đến trên này rồi còn đánh tiếp vậy?
Đứng ở trước cánh cửa, Kim Giai Lệ chống tay lên hông mà mắng hai chị em.
Cố Gia Hy uất ức lên tiếng:
- Mẹ, là Cố Minh Quân trêu con trước mà.
- Thôi được rồi.
Mau vào trong thu dọn đi.
Có nhiều thứ phải làm lắm đấy.
Cố Gia Hy, năm nay mười sáu tuổi, thật không thể ngờ, với một sự may mắn nào đó mà cô lại được lọt vào trường Trung học phổ thông Kim Đại-đây là một trường cấp ba nổi tiếng khắp cả tỉnh A của cô.
Vừa hay cha cô-ông Cố Mẫn Nhạc được điều đến Kim Đại để công tác và làm việc.
Để thuận tiện cho việc đi lại của hai cha con, gia đình cô đã quyết định chuyển nhà.
Sắp xếp mọi thứ ổn định, Kim Giai Lệ dường như nhớ ra một chuyện gì đó liền vội vàng nói với ba cha con:
- Ba người mau đi thay đồ đi.
Chúng ta cùng sang chào hỏi hàng xóm.
Vừa hay gia đình của Lam Thư cũng ở gần đây.
Nhắc đến Lam Thư thì bà và Kim Giai Lệ có mối quan hệ thân thiết từ hồi còn đi học.
Họ là bạn thân của nhau.
Sau khi lấy chồng được một thời gian, Lam Thư chuyển lên Kim Đại sinh sống.
Việc tìm nhà lần này cũng nhờ Lam Thư giải quyết hộ nên không thể không đến cảm ơn.
Nghe tiếng gõ cửa, Lam Thư bước ra bên ngoài mở cửa.
Nhìn thấy gia đình của bạn thân lâu ngày không gặp của mình sang chơi, bà vui vẻ không thôi, tươi cười đón tiếp:
- Mọi người vào nhà đi nào.
Lâu lắm không