Quay lại thực tại,...!
Giang Hạ Lam thấy Cố Gia Hy im lặng không trả lời, cô liền lên tiếng:
- Sao vậy? Bất ngờ quá hả?
Cố Gia Hy đúng là bất ngờ thật.
Câu chuyện tưởng chừng như chỉ một mình cô biết không ngờ Giang Hạ Lam lại có thể nhìn ra.
- Sao....sao cậu biết chuyện này?
Giang Hạ Lam mỉm cười, cô cũng không có ý định che giấu liền thành thật khai báo:
- Cũng lâu lắm rồi, cái lần tớ mượn máy ảnh của cậu ấy.
Vô tình nhìn thấy tấm ảnh đó lên tớ đoán thôi.
Thế giờ cậu định tính như thế nào? Tớ nói cho cậu nghe, người như Tống Thiên Hoàng bây giờ rất nhiều vệ tinh vây quanh ý.
Cậu mà không nhanh tay, mất đừng hối hận.
Cố Gia Hy khẽ thở dài:
- Nhưng tớ biết phải làm sao đây?
- Còn sao nữa, tấn công thôi.
Cậu theo đuổi lại cậu ấy đi.
Tớ không tin Tống Thiên Hoàng có thể hết tình cảm với cậu nhanh như vậy.
Cố Gia Hy im lặng một chút rồi cất giọng đầy ngờ vực:
- Cậu có chắc là sẽ thành công không vậy?
- Chắc.
Cậu mà không nhanh tay, Tống Thiên Hoàng chắc chắn sẽ bị một con cáo già nào đó cướp mất điển hình như một cô gái tên Hạ Kiều.
Cố Gia Hy nghe thấy tên một người con gái khác liền hoảng hốt:
- Hạ Kiều?
- Đúng vậy.
Tớ nghe Ngô Hàng kể lại rằng, hôm trước Tống Thiên Hoàng có đi xem mắt với cô gái Hạ Kiều đó.
Cô ta có vẻ rất thích cậu ấy nhưng Tống Thiên Hoàng lại làm ngơ.
Cậu đừng có vì vậy mà đắc ý.
Mau hành động nhanh đi, sau này hối hận không kịp đâu.
Cố Gia Hy ậm ừ đáp:
- Được rồi.
Tớ sẽ suy nghĩ thật kĩ.
- Được.
Nếu cậu muốn đến đây, tớ sẽ giúp cậu.
- Ừm.
Tắt máy, Cố Gia Hy nghiêm túc suy nghĩ về những điều mà Giang Hạ Lam nói.
Cô quyết định hôm sau phải nói chuyện rõ ràng với Tống Thiên Hoàng mới được.
Không thể để mọi chuyện diễn ra như này được.
Lúc trước cô đã làm tổn thương cậu, giờ là lúc cô phải bù đắp thôi.
Sáng hôm sau, Cố Gia Hy chần chừ đứng trước cửa nhà Tống Thiên Hoàng.
Cô lúc này lo lắng, hồi hộp không thôi.
Bàn tay nhỏ nhắn vừa định gõ cửa liền rụt lại.
Trong lúc cô đang đắn đo thì bất chợt cánh cửa mở ra, Lam Thư bước ra ngoài bất ngờ nhìn cô:
- Gia Hy? Sao cháu lại ở đây?
Cố Gia Hy nhìn bà, lúng túng nói:
- Dì, Tống Thiên Hoàng có nhà không ạ? Cháu có chuyện này muốn nói với cậu ấy.
Lam Thư nghe cô hỏi liền có chút hụt hẫng, hoang mang:
- Thiên Hoàng vừa đến Hạ Lam đêm hôm qua rồi.
Nó không nói cho cháu biết à?
Cố Gia Hy được một phen bất ngờ, cô hỏi lại:
- Cậu ấy đi rồi ạ? Không phải mai mới đi sao?
- Đúng là mai mới đi.
Nhưng nó có chút chuyện gấp lên đi ngay trong đêm rồi.
Tiếc quá.
- Cậu ấy đi có về không ạ?
Lam Thư nghe đến đây liền lúng túng:.
truyện ngôn tình
- Dì cũng không rõ.
Nhưng nghe nói nó nhận chức ở một công ty tại Hà Nam lên ra đó quản lý.
Cố Gia Hy không chần chừ một giây phút nào liền hỏi thêm:
- Vậy, dì có địa chỉ của cậu ấy không ạ?
- Có chứ, đợi chút dì ghi cho cháu.
- Vâng ạ!
Sau khi có được địa chỉ của cậu trên tay, cô vội vã đi đến bệnh viện.
Đi