Mới sáng sớm thôi mà Tống Thiên Hoàng đã bị Mạc Quang Thành đến làm phiền.
Đi ra ngoài mở cửa, cậu nhíu mày hỏi:
- Có chuyện gì mà mới sáng cậu đã đến đây vậy?
Mạc Quang Thành không nói một lời hậm hực bước vào trong nhà.
Tống Thiên Hoàng cũng không có ý ngăn cản.
Sau khi ngồi yên trên giường của cậu rồi, Mạc Quang Thành ôm chiếc gối vào lòng rồi bày ra bộ mặt vô cùng chán nản.
Tống Thiên Hoàng thông qua những hành động và nét mặt của Mạc Quang Thành, cậu cũng đã ngầm đoán được chuyện gì xảy ra rồi.
- Ông biết chuyện của cậu và Nguyên Kỳ rồi à?
Mạc Quang Thành nghe cậu hỏi thì đưa ánh mắt vô cùng sốc nhìn cậu:
- Sao....sao cháu biết?
Đúng là tất cả mọi chuyện không có gì có thể qua được con mắt của Tống Thiên Hoàng.
Quả là lợi hại.
Tống Thiên Hoàng nở nụ cười rồi hỏi tiếp:
- Sau khi biết chuyện ông không đồng ý cho hai người quen nhau nữa?
Mạc Quang Thành nhìn chằm chằm vào cậu như đang nhìn người ngoài hành tinh.
Sao cái gì cậu nói ra cũng đều chính xác quá vậy?
Nhìn biểu cảm của Mạc Quang Thành, Tống Thiên Hoàng không nhịn được mà bật cười:
- Giờ cậu không biết làm thế nào mới tìm đến cháu.
Sau khi trưởng thành ai cũng sẽ thay đổi.
Thấy hồi trước xưng hô "cậu-tôi" vô lễ quá nên Tống Thiên Hoàng đã đổi cách xưng hô cho đúng mực là một ngườu bậc dưới.
- Ừm thì....cậu cũng gặp nhiều khó khăn mà.
Cháu coi coi xem có cách nào không?
Còn chưa kịp trả lời, Lam Thư (giải thích một chút cho mọi người đỡ nhầm nè, mẹ của Tống Thiên Hoàng tên là Mạc Lam Thư nha nhưng mà mình không viết họ của bà) từ bên ngoài đã xông vào, bà đưa đôi mắt kinh ngạc lên nhìn người em trai của mình:
- Em....em....em vừa nói cái gì cơ? Em và ai quen nhau? Thằng nhỏ Nguyên Kỳ á?
Mạc Quang Thành biết không thể dấu được nữa, hắn đứng dậy, cúi đầu xin lỗi Lam Thư:
- Chị, em bất hiếu, làm mọi người thất vọng.
Em thật sự xin lỗi nhưng....nhưng mà em với Nguyên Kỳ là yêu nhau thật lòng.
Chị có thể nói chuyện với ba giúp em không?
Lam Thư lúc này như bị choáng ngợp.
Bà vốn không tin người em trai của mình lại như vậy.
Tống Thiên Hoàng tiến đến đỡ mẹ rồi nói:
- Chuyện này cũng bình thường thôi mà.
Mẹ phản ứng hơi quá rồi đó.
Giữ lại chút bình tĩnh và chút lý trí cuối cùng.
Lam Thư đặt hai tay lên vai Mạc Quang Thành:
- Em nói thật chứ? Em với Nguyên Kỳ thật sự.....
Mạc Quang Thành cũng không trốn tránh, trực tiếp thừa nhận:
- Là thật mà.
Em tuyệt đối không lừa gạt ai.
Nhất là trong chuyện tình cảm.
- Thôi được rồi.
Ba vốn là người khó tính.
Chị sẽ về nói chuyện lại với ba.
- Em cảm ơn chị.
- Nhưng mà....trước hết phải gọi tất cả đến đây, chị phải hỏi rõ mọi chuyện.
Ngay sau câu nói đó, chỉ một lúc sau, tại nhà của Tống Thiên Hoàng đã có mặt đầy đủ tất cả từ Cố Gia Hy, Giang Hạ Lam, Ngô Hàng và đến Nguyên Kỳ.
Ai lấy cũng ngồi theo đôi theo cặp của mình.
Đưa ánh mắt nhìn tất cả.
Không ngờ sáu đứa chơi thân