Từ nay về sau, Trí Học không còn quy định nhà trường điều thứ 57 nữa!
ánh mắt Nguyễn Manh Manh lấp loé, nếu không phải là cố ý nén kinh ngạc nơi đáy lòng, suýt chút nữa liền muốn ngẩng đầu, dùng ánh mắt không cách nào tin tưởng, trừng trừng nhìn về phía người đàn ông ôm cô.
Lệ Quân Ngự... Cô biết người đàn ông này quyền thế hiển hách, thủ đoạn thông thiên.
Nhưng làm sao cũng không nghĩ ra, người đàn ông này, ngay cả lúc ra mặt cho cô, cũng có thể bá đạo ác liệt như vậy, ngông cuồng tự đại.
Có cần phải như thế không! ! !
Chẳng lẽ không biết, anh bảo vệ vô điều kiện và thiên vị như vậy, sẽ chỉ làm cô càng ngày càng không thể rời bỏ anh?
Nguyễn Manh Manh nỗi lòng rung động, mà một bên bà Nguyễn, lại không có mắt cười lớn.
"Ha, ha ha... Cậu nhóc, cậu cũng thật là nghé con mới sinh không sợ cọp. Thanh niên như cậu tôi đã thấy rất nhiều, cho là có chút tiền lẻ là có thể muốn làm gì thì làm... Chỉ tiếc, cậu tính sai chỗ rồi. Nơi này là Trí Học, không phải trường học bình thường, muốn cho Trí Học sửa quy định nhà trường, không thể!"
Bà Nguyễn cười mang theo miệt thị.
Nghe được lời bà ta nói, Nguyễn Manh Manh kỳ thực rất muốn nói cho bà, có chuyện bà thật sự lầm.
Có tiền, là thật sự có thể muốn làm gì thì làm.
Chỉ có điều, việc này được quyết định bởi trình độ có tiền của người đó.
Nếu như chỉ là nhà họ Nguyễn, đương nhiên không được.
Nhưng nếu tới trình độ cao như Lệ Quân Ngự...
Lệ Quân Ngự căn bản không tiếp lời của bà Nguyễn, ngay cả một cái nhìn thẳng cũng xem thường hạ xuống trên người bà ta.
Anh chỉ là một tay ôm Nguyễn Manh Manh, lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại.
Một lát sau, tiếng nói lạnh lùng từ tính độc nhất của anh, vang lên trong phòng làm việc.
"Ở đâu?"
...
"Không cần, cho chủ tịch thông báo xuống, hủy điều thứ 57 trong quy định nhà trường."
...
"ừm, xe dừng dưới lầu, chúng tôi sẽ xuống."
Nói xong, liền cúp máy.
Từ đầu đến cuối, chỉ có ba câu nói đơn giản.
"Xì, hiệu trưởng ông thấy được chưa, thằng nhóc này cũng quá kiêu ngạo, cho rằng gọi điện thoại liền có thể lật trời... Còn chủ tịch, thực sự là giả vờ giả vịt."
Bà căn bản không tin người trẻ tuổi trước mắt, có có thể ra lệnh cho chủ tịch trường học làm việc.
Trong lúc bà cười lộ ra xem thường, giọng điệu nói chuyện với hiệu trưởng, cũng mang theo tràn đầy trào phúng đối với Lệ Quân Ngự.
Ai biết, vừa dứt lời, điện thoại trên bàn làm việc của hiệu trưởng liền phát ra tiếng vang gấp gáp.
Mọi người cả kinh.
Tầm mắt dồn dập rơi vào
trên bộ điện thoại riêng kia.
Hiệu trưởng cũng sửng sốt.
Sẽ không bất thường như vậy chứ, lẽ nào thật sự là điện thoại của chủ tịch! ?
Ông hai ba bước đi tới bên cạnh bàn, nhận điện thoại, ống nghe vừa kề sát ở bên tai, liền bị giọng từ bên trong truyền đến chấn động.
"Dạ, chủ tịch... phải, là tôi... Cái gì? Ngài thật sự muốn hủy điều thứ 57 trong quy định nhà trường! ! !"
Hiệu trưởng cả kinh cằm đều sắp rơi mất.
Không chỉ là ông, những người khác cũng dồn dập há hốc mồm.
Làm sao có khả năng, làm sao có khả năng biến thành sự thật?
Người trẻ tuổi kia mới cúp điện thoại không tới một phút, quy định nhà trường liền thật sự bị hủy!
Tầm mắt mọi người, đều không hẹn mà cùng rơi xuống trên người Lệ Quân Ngự.
ánh mắt bà Nguyễn nhìn anh, từ miệt thị trào phúng, biến thành sâu sắc kiêng kỵ từ lâu.
Người đàn ông này là ai?
Tại sao anh có năng lực ra lệnh chủ tịch, sửa chữa quy định nhà trường!
Lần đầu tiên, bà Nguyễn dùng ánh mắt e ngại mà cẩn thận, hoàn hoàn chỉnh chỉnh đánh giá Lệ Quân Ngự.
Bà chợt phát hiện, người đàn ông ôm Nguyễn Manh Manh này, rất có thể sẽ trở thành chỗ dựa lớn nhất của Nguyễn Manh Manh trong tương lai.
Chuyện này đối với cháu quý vẫn còn trong tã lót, còn có cháu gái ngoan Kiều Kiều của bà mà nói, tuyệt đối là tin dữ to lớn nhất!
Không, không được, bà nhất định phải nghĩ biện pháp...
Chính vào lúc này, hiệu trưởng đã kết thúc cuộc nói chuyện.
Cúp điện thoại, sắc mặt ông nghiêm túc: "Vừa nãy, chủ tịch tự mình gọi điện báo, từ giờ trở đi, Trí Học hủy điều thứ 57 trong quy định nhà trường."
"Nói cách khác, từ nay về sau, Trí Học không còn điều thứ 57 trong quy định nhà trường... Sự kiện lần này trường học không đáng truy cứu, Nguyễn bạn học, trò có thể rời khỏi."
Truyện convert hay :
Ta Công Pháp Toàn Dựa Nhặt