Bác sĩ Chu nói bọn họ bị mắc kẹt trong viện điều dưỡng, không ngừng tuần hoàn.
Chỉ là trong vòng tuần hoàn này, mỗi lần đều sẽ có một nhóm bệnh nhân mới lấy thân phận nhà đầu tư tiến vào.
Bác sĩ Chu còn nói, anh ta nghe thấy những nhà đầu tư mới đến kia nhiều lần nhắc tới người chơi trò chơi NPC, trong mắt nhóm nhà đầu tư kỳ quái này, tất cả mọi người trong viện điều dưỡng đều được gọi là NPC.
Anh ta muốn phá vỡ vòng tuần hoàn này, không muốn bị mắc kẹt ở đây nữa.
Nhưng anh ta không làm được..
"Bác sĩ Chu này có chuyện gì vậy? BUG rồi sao?" Khang Mại thì thầm hỏi Ngân Tô.
"Có lẽ là tự thức tỉnh ý thức thôi."
Phó bản là tài nguyên tuần hoàn sử dụng, mỗi một vòng sẽ làm mới ký ức của quái vật trong phó bản. Có lẽ bác sĩ Chu bởi vì thức tỉnh ý thức của mình hoặc là vì nguyên nhân khác, không được reset ký ức nên vẫn giữ nguyên được ký ức của mỗi phó bản.
"Có thể như vậy sao?"
Ngân Tô cười nói: "Loại trò chơi trái với khoa học này còn tồn tại thì có gì không thể?"
Khang Mại: "..."
Cũng đúng.
Phóng viên vẫn đang tiếp tục nói: "Bác sĩ Chu chỉ có thể hoạt động vào ban ngày, rất nhiều chuyện không thể nói cũng không thể làm. Giới hạn trên người anh ấy rất nhiều, thậm chí không được gợi ý cho những người mới đến, buổi tối anh ấy càng không được xuất hiện."
"Mà những bệnh nhân mới đến đó đều nhanh chóng chết sạch."
"Đợi đã!" Khang Mại ngắt lời phóng viên: "Cậu nói, tất cả bệnh nhân từng đến đây đều đã chết?"
Phóng viên gật đầu: "Nhưng mà là bác sĩ Chu nói với tôi, tôi không có những kí ức này."
Bác sĩ Chu nói, chỉ có cậu ta bằng lòng tin tưởng những lời anh ta nói, cũng là một trong số ít đối tượng anh ta có thể giao lưu.
Cho nên thỉnh thoảng trong một vòng tuần hoàn, anh ta sẽ tìm cậu ta nói chuyện, chỉ cần anh ta nói ra ám hiệu đã ước định thì cậu ta sẽ tin tưởng.
Lần này bác sĩ Chu cũng đến tìm cậu ta nói những chuyện đó.
Phó bản mà người chơi chết hết chỉ có thể chứng tỏ độ khó quá cao, Ngân Tô không cảm thấy có vấn đề gì, chắc chắn sẽ có phó bản như vậy tồn tại.
Nhưng mà sắc mặt Khang Mại rất không ổn, dường như nghĩ tới chuyện gì đó đáng sợ.
Cô nhướng mày hỏi: "Có vấn đề gì sao?"
"Cô.. không biết sao?" Khang Mại nói xong mới nhớ ra bạn cùng phòng tâm thần này của anh ta rất thiếu hụt những kiến thức thông thường, rất nhiều kiến thức cơ bản đến cả những người mới cũng biết còn cô lại không biết.
"..."
Cô nên biết cái gì?
Dù sao cô cũng chỉ là một con quỷ xui xẻo để lỡ năm năm!
Cả người Khang Mại ớn lạnh, khẽ giải thích: "Phó bản tử vong. Chỉ có phó bản tử vong mới có trường hợp không một người chơi nào thoát ra được. Độ khó của phó bản này rất vô lý.. Cho nên, rất có khả năng chúng ta đã tiến vào một phó bản tử vong!"
Anh ta cứ cảm thấy phó bản này bất thường.
Bây giờ cuối cùng anh ta cũng hiểu ra được là bất thường ở đâu rồi!
"Phó bản tử vong?" Ngân Tô hừ nhẹ một tiếng: "Để tôi phải xem xem, có thể tử vong đến mức nào."
Cô còn gặp cái tử vong hơn nhiều rồi, như này thì tính là gì!
Khang Mại: "..."
Rốt cuộc cô có nghe mình nói không vậy?
* * *
* * *
Bọn họ đã quay lại tầng một tòa kiểm tra.
Nhưng lúc này những bóng ma trùng điệp trong tòa nhà, vừa nhìn thấy bọn họ là giống như sói đói thấy mồi, đôi mắt lóe lên ánh sáng xanh lá.
Trên tầng thỉnh thoảng còn vang lên tiếng thủy tinh vỡ, hình như có thứ gì đó đang đập phá những vật cản, lao xuống dưới tầng.
"Loảng xoảng!"
Một cái bình thủy tinh lăn xuống từ cầu thang xuống, xoảng một tiếng vỡ tan.
Tiếp đó, trên tầng truyền tới càng nhiều tiếng bình thủy tinh lăn, chúng nó giống như có ý thức, lăn xuống cầu thang, nện lên đại sảnh tầng một, tất cả đều vỡ nát, tiêu bản mốc xanh bên trong đột nhiên sống dậy.
Tiêu bản quay vòng tại chỗ, sau đó nhanh chóng nhắm chuẩn mục tiêu vào bọn họ.
"Loảng xoảng!"
Một nhánh dây leo đâm thủng cửa kính, thò từ ngoài vào trong, áp sát vào nền nhà và trần nhà nhanh chóng sinh trưởng.
Cửa kính loảng xoảng vỡ tan, thực vật bên ngoài chen lấn xô đẩy mọc vào trong tòa nhà.
"!" Nhiệt tình quá trời!
Ngân Tô nắm chắc thời cơ, nhân lúc thực vật còn chưa hoàn toàn chiếm lĩnh tất cả cửa kính, dùng ghế ở đại sảnh đập vỡ một cửa sổ sát đất.
May mà cái cửa sổ này không dùng kính chống đạn!
Ngân Tô ra