...!Gì thế?
Vì sao ngay cả trong mơ vẫn bị thứ chướng khí này quấn lấy?
Chẳng lẽ hắn đã suy nghĩ quá nhiều về việc làm thế nào để tiêu diệt đối phương từ khi kết thúc trước, cho nên biến thành ngày nghĩ đêm mơ?
Đang lúc Ôn Giản Ngôn trầm ngâm suy tư về nội dung giấc mơ thì kẻ kia đã lẳng lặng tiến đến gần.
Người đàn ông có vóc dáng cực kỳ cao, khung xương rộng lớn.
Mặc dù Ôn Giản Ngôn tự nhận mình không thuộc kiểu người có vóc dáng quá gầy yếu, nhưng khi đứng trước mặt nhau, hắn luôn có ảo giác bản thân vô cùng mảnh khảnh.
Đôi mắt y tựa như vàng nóng chảy, thiêu đốt bóng tối lạnh lẽo.
Rõ ràng đang mơ tỉnh[1], nhưng sau khi bắt gặp ánh mắt của y, không hiểu sao Ôn Giản Ngôn vẫn cảm thấy lạnh sống lưng toát.
Loại cảm giác ấy khiến hắn rất khó chịu.
Chàng trai nheo mắt, hơi nghiêng người rồi đột nhiên rút ngắn khoảng cách giữa cả hai.
Ỷ vào giấc mộng của chính mình, Ôn Giản Ngôn lạnh lùng vỗ nhẹ lên khuôn mặt tái nhợt kia: "Tôi không muốn đối phó anh ngay cả trong lúc ngủ."
Nói xong hắn còn véo nhẹ lên làn da lạnh lẽo mịn màng:
"Đi đi, để cho cha mi ngủ một giấc ngon coi."
"..."
Vu Chúc cụp mắt xuống, không vui không buồn nhìn hắn.
Bóng dáng y không hề biến mất trong khoảnh khắc Ôn Giản Ngôn dứt lời, trái lại y vẫn đứng ở nơi đó, thân hình ngưng thành thực thể, không có bất kỳ khuynh hướng tan biến nào.
Ôn Giản Ngôn:?
Tại sao còn chưa biến mất?
Nói chung trong mấy giấc mơ tỉnh kiểu này, miễn là nhận ra mình đang nằm mơ thì hắn có thể kiểm soát tất cả những gì xảy ra trong mơ và quyết định những gì hắn muốn nhìn thấy.
Ôn Giản Ngôn cau mày vươn tay ra, song hắn còn chưa kịp làm gì thì cổ tay đã bị bóng tối quấn quanh lúc nào không hay.
???
Ôn Giản Ngôn sững sờ, vô thức ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, đồng tử bất giác hơi co lại.
Hơ?
Cái gì thế?
Từng chi tiết trong mơ đều được hoàn nguyên đến thế này sao? Ngay cả trình độ trói người thuần thục cũng giống hệt như ngoài đời?
Giọng nói trầm thấp vô cảm của người đàn ông vang lên: "Mơ? Hóa ra con người các cậu gọi nó là vậy sao."
Ôn Giản Ngôn nghệt mặt.
Chờ chút...!Câu trên có nghĩa gì?
Một giây sau, người đàn ông phía đối diện chậm rãi bước đến, khoảng cách giữa hai người đã rút ngắn tới độ khiến Ôn Giản Ngôn cảnh giác.
Hắn nhận ra rằng "giấc mơ" của mình có gì đó sai sai.
Sắc mặt Ôn Giản Ngôn tái trắng hơn, khí thế hùng hổ vừa rồi lập tức biến mất.
Hắn sợ sệt lùi về sau, song lại bị bóng tối ngưng thành thực thể ngăn cản nên chỉ đành đứng chôn chân tại chỗ.
Nửa người trên của hắn không tự chủ được ngả về phía sau, vạt áo sơ mi lỏng lẻo tản ra hai bên, để lộ nửa vòng eo mềm dẻo trắng nõn, cùng với đường vân đỏ tươi thấp thoáng bên mép xương hông.
Vu Chúc cụp mắt xuống, thong thả duỗi tay.
Mép áo sơ mi bị bóng tối kéo ra, đầu ngón tay tái nhợt ấn lên vùng da không có gì che đậy.
Ngón tay lạnh lẽo chạm vào thắt lưng ấm áp của nhân loại, không thèm để ý mà miêu tả đường vân phù chú uyển chuyển kia.
Dường như nhớ lại cảm giác đau đớn khi bị khắc vân, từng tấc da nhỏ bị chạm chợt căng cứng, run rẩy theo từng nhịp thở của Ôn Giản Ngôn.
"Lần nào cậu cũng tìm được cách mới xúc phạm ta."
Người đàn ông ngước đôi mắt màu vàng lạnh lẽo lên, từ từ áp toàn bộ lòng bàn tay lên làn da mềm mại nhẵn nhụi ấy.
Một nửa vòng eo thon gọn của hắn đều bị Vu Chúc nắm trong bàn tay, có thể dễ dàng cảm nhận cơ thể đối phương đang trong trạng thái căng thẳng.
Giữa căn phòng tối tăm.
Chàng trai ngủ trên giường càng không yên giấc, hơi thở nặng nhọc gấp gáp.
Nửa đầu hắn chúi xuống gối, từ má đến vành tai đều ửng đỏ.
Không biết áo sơ mi của hắn đã bung ra từ lúc nào, để lộ phần ngực bụng săn chắc cùng với làn da trắng sáng trong bóng tối.
Hình xăm đỏ tươi gần sát xương hông bị một sức mạnh vô hình nào đó ấn xuống, bóng tối đè lên đường cong hơi lõm.
"Cậu nói ta nên trừng phạt cậu thế nào đây?"
"Giáo chủ của ta."
Âm cuối Vu Chúc hơi giương lên, đáy mắt mang theo ý cười tàn nhẫn, nhẹ nhàng cất lời.
"...!!!"
Ôn Giản Ngôn chợt mở bừng mắt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bật dậy khỏi giường.
Hắn sợ hãi nhìn vào khắp phòng.
Trước mặt là một mảnh tối đen, chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy đường nét nội thất.
Trong căn phòng trống rỗng tĩnh mịch, ngoại trừ tiếng thở dốc dồn dập thì không còn gì khác.
Ôn Giản Ngôn hít một hơi thật sâu ép bản thân phải bình tĩnh, sau đó dùng tay sờ soạng vách tường...!"Bụp" một tiếng, căn phòng lập tức sáng ngời.
Dưới ánh đèn trắng ấm áp, cả căn phòng hiện lên rõ ràng.
Ngoài hắn ra thì không còn người nào khác.
Vừa rồi...!đã xảy ra chuyện gì?
Ôn Giản Ngôn thở hổn hển đặt tay lên trán, sờ thấy mồ hôi ướt nhẹp lạnh lẽo.
Hắn nhắm chặt mắt, hình ảnh trong mơ ban nãy không bị yếu tố nào ngăn cản hiện lên cực kỳ rõ ràng.
Giữa bóng tối vô biên sâu không thấy đáy, đôi mắt màu vàng tựa như thiêu đốt kia nhìn chằm chằm hắn, phảng phất muốn cắn nuốt sạch linh hồn đối diện.
Và cả giọng nói trầm thấp mang theo ý cười.
...!Giáo chủ của y.
"..."
Nghĩ đến đây, Ôn Giản Ngôn lập tức tỉnh ngủ.
Hắn cúi đầu vén góc áo của mình lên.
Đường vân đỏ tươi tựa bùa chú nằm ngay chỗ giao nhau giữa xương hông và bụng dưới, hằn sâu vào da thịt, phập phồng theo hơi thở dồn dập của hắn, mang cho người ta cảm giác chẳng lành.
Cảm giác vừa bị đối phương sờ soạng vẫn còn lưu lại trên da, khiến sống lưng Ôn Giản Ngôn lạnh toát.
Hiển nhiên, cho dù ở trong không gian hệ thống thì Vu Chúc vẫn có thể lợi dụng thứ này xâm nhập vào giấc mộng của hắn.
Còn cả năng lực điều khiển bóng tối quỷ dị của đối phương...
Đáy mắt Ôn Giản Ngôn sầm lại.
Hắn bước xuống giường đi vào nhà vệ sinh.
Vòi nước được vặn ra, dòng nước mạnh mẽ chảy ào ào xuống bồn rửa tay làm bằng sứ trắng.
Hắn dùng nước lạnh rửa mặt, ngước mắt nhìn bản thân trong gương.
Ánh đèn trong nhà vệ sinh chiếu xuống từ trên đỉnh đầu, dừng trên đầu và vai chàng trai.
Khuôn mặt và tóc mái hắn đều ướt sũng, giọt nước đọng trên lông mi, chóp mũi và cánh môi.
Chúng treo lơ lửng tựa như sắp rơi, phản chiếu ánh sáng nhàn nhạt.
Tròng mắt màu hổ phách khép hờ, ẩn dưới hàng mi đen nhánh ẩm ướt.
Hai gò má hắn nóng đỏ bất thường, thế nhưng ánh mắt lại tỉnh táo đến đáng sợ.
Hắn không thể chờ thêm được nữa.
Phải thoát khỏi sự yếu thế không vũ trang này càng nhanh càng tốt.
Ôn Giản Ngôn cầm chiếc khăn bên cạnh lau khô mặt.
Hắn thầm tổng kết đơn giản thành quả suốt hôm nay của mình.
Mặc dù điều kiện mấy phó bản hắn xem trọng lúc trước phù hợp hơn, nhưng thực tế phải mất ít nhất một tuần để chuẩn bị.
Nếu là trước đêm nay, hiển nhiên những phó bản ấy mới là thứ lý tưởng đối với hắn, bởi dù sao hắn cũng cần thời gian để điều chỉnh.
Tuy nhiên sau khi trải qua cuộc gặp gỡ trong mơ, Ôn Giản Ngôn dứt khoát từ bỏ ý định ấy.
Không gian hệ thống không còn an toàn tuyệt đối.
Lần này hắn có thể tỉnh lại từ trong mơ, nhưng lần sau chưa chắc đã có thể.
Ôn Giản Ngôn lấy điện thoại tìm số liên lạc.
Chẳng mấy chốc hắn đã dừng mắt vào tên một công hội.
Thực tế lần này hắn không định hợp tác với công hội đó, không chỉ bởi vì hắn từng chạm mặt với người của họ trong mấy phó bản trước, mà còn bởi vì thời gian phó bản tiếp theo do họ cung cấp là một ngày sau.
Thời gian quá gần, hơn nữa độ khó phó bản nằm trong khoảng B- đến A, xác suất lớn sẽ rơi vào loại phó bản Ôn Giản Ngôn không hiểu biết nhiều hoặc thậm chí là chưa từng nghe qua...
Khó khăn cao đồng nghĩa với tỷ lệ tử vong cao.
Song Ôn Giản Ngôn không thể tiếp tục chờ đợi.
Hắn hít một hơi thật sâu nhắn tin cho công hội.
*
Tổng bộ Vĩnh Trú.
"Cái gì? Kẻ mạnh nhất trong danh sách người mới chuẩn bị tham gia cùng chúng ta?"
Hai mắt Vương Mạn, phó hội trưởng công hội Vĩnh Trú, sáng ngời, nhìn về phía streamer trước mặt.
Sau mỗi lần livestream, bảng xếp hạng người mới sẽ được cập nhật.
Mà thành tích của kẻ đứng đầu bảng xếp hạng người mới lần này thực sự khiến tất cả streamer cao cấp sợ ngây người.
Không phải không có trường hợp dùng vận may cứt chó đánh được thành tựu bạch kim.
Bởi dù sao, rất nhiều phó bản có giới hạn về số lần qua cửa, thường xuyên có nhiều phó bản bị đóng cửa vĩnh viễn vì các lý do khác nhau.
Sau khi đóng cửa, streamer đạt được mức độ mở khóa cao nhất phó bản sẽ tự động giành được thành thành tích bạch kim đơn.
Ngoài ra trong giai đoạn sau, rất nhiều phó bản có thể dựa vào tổ đội để qua màn, cho nên chỉ cần trong đội có người gánh team thì dù streamer khác có làm cá cảnh cũng giành được thành tích bạch kim đội ngũ.
Sau khi livestream trong thời gian dài, hầu hết streamer cao cấp đều ít nhiều để lại tên tuổi trong Đại sảnh Danh vọng.
Tuy nhiên, chuyện livestream ba lần mà cả ba lần bạch kim chưa ai từng nghe qua.
Nếu nói lần một là chó ngáp phải ruồi, hoặc đúng lúc gặp cao thủ tiếp nhận nhiệm vụ cấp thấp nên mới giành được, nhưng đến lần ba thì chắc chắn có liên quan đến thực lực.
Tất cả công hội đều nhìn trúng tiềm năng của người mới kia và muốn mời hắn vào công hội.
Theo thời gian, không chừng kẻ đứng đầu bảng xếp hạng này còn có khả năng, thậm chí là trở thành streamer cấp SSS trong truyền thuyết.
Số lượng streamer ở các cấp độ khác nhau.
Mỗi khi lên cấp độ mới là số lượng streamer lại giảm rất nhiều.
Rất khó để thống kê xem có bao nhiêu streamer cấp E, bởi dù sao phần lớn streamer cấp E đều không sống nổi qua phó bản đầu tiên của họ.
Tuy nhiên số lượng streamer cấp D lên tới hàng nghìn người, song đến cấp A chỉ còn vỏn vẹn hơn trăm người.
Cấp S có 56 người, cấp SS năm người.
Số streamer cấp SSS là 0.
Các streamer không biết tại sao lại không có một streamer cấp SSS nào.
Có thể là vì họ đã chết trong phó bản sát hạch từ cấp SS lên SSS, cũng có thể là bởi sau khi thăng lên cấp đó, bọn họ đã đổi phiếu thưởng rời khỏi phòng livestream.
Tên streamer mới kia thật sự là hạt giống tốt, nếu mọi chuyện suôn sẻ, hắn thậm chí có thể thay đổi xếp hạng công hội suốt cố định suốt bao lâu nay.
Nghĩ vậy, đáy mắt Vương Mạn lóe lên tia nhiệt huyết.
Streamer phụ trách tiếp xúc với Ôn Giản Ngôn cho hay: "Tôi cũng không biết rõ nữa, có vẻ hắn ta nhận được rất nhiều lời mời của các công hội và vẫn đang do dự.
Cho nên, hắn hy vọng được hợp tác cùng chúng ta ở phó bản tiếp theo để xác định có nên gia nhập công hội chúng ta trong tương lai không."
Vương Mạn lộ vẻ đăm chiêu.
Nếu người mới kia nguyện ý tổ đội với họ trong phó bản tiếp theo, vậy chứng tỏ hắn thích công của họ hơn so với các công hội khác, khả năng đồng ý gia nhập Vĩnh Trú là cực cao.
Cô ta nhìn streamer trước mặt, hỏi: "Đối phương chuẩn bị tham gia phó bản nào?"
Streamer cúi đầu lướt điện thoại di động:
"Một ngày sau, độ khó từ B- đến A+, có thể ẩn chứa đạo cụ cấp khó nhắm vào Boss."
"Là hắn chủ động yêu cầu?"
"Đúng vậy."
Vương Mạn cảm thấy hơi kinh ngạc.
Lần đầu tham gia phó bản cấp khó cô ta đã phải trải qua ít nhất mười buổi livestream, vậy mà kẻ kia lại dám khiên chiến độ khó này ở lần livestream thứ tư.
Hắn thật sự quá lớn mật.
Cô ta trầm ngâm một lúc, sau đó ngước mắt nhìn streamer đứng đối diện: "Được, lần này tôi sẽ đích thân tuyển chọn đội viên."
Cấp bậc Vương Mạn không thấp, nếu cô ta tham gia phó bản thì khả năng cao độ khó dự đoán ban đầu sẽ thay đổi.
Mặc dù rất muốn gặp mặt người mới mạnh nhất trong truyền thuyết, nhưng lần này cô ta chỉ đành bỏ qua.
Vương Mạn cong ngón tay lên, gõ xuống mặt bàn:
"Khi anh gặp streamer mới hắn sử dụng ngoại hình gì? Nếu bỏ ngoại hình thì anh nghĩ hắn là người như thế nào?"
"Ừm..."
Streamer cẩn thận hồi tưởng lại, sau đó ngập ngừng đáp: "Tôi cảm thấy cách ăn nói, hành vi, khí chất và tướng mạo rất phù hợp với ngoại hình hắn, thực sự rất khó tưởng tượng là hắn mua ngoại hình."
Vương Mạn gật đầu.
Điều này cũng có thể xảy ra.
Dù sao phần lớn streamer mới không có nhiều cơ hội tiếp xúc mới streamer khác, tỷ lệ kết thù sinh tử gì đó lại càng nhỏ, hơn nữa tích phân tiêu tốn bên ngoài thật sự không ít, streamer mới không mua được ngoại hình là chuyện hiểu được: "Vậy vẻ ngoài hắn ta như thế nào?"
"Thân cao ít nhất hai mét." Streamer khoa tay múa chân: "Có thói quen