Sau khi nhìn thấy điều cuối cùng của quy tắc công viên giải trí, hô hấp của Ôn Giản Ngôn thoáng đình trệ.
Hắn ngẩng đầu nhìn Ộp Ộp cách đó không xa.
Trông nó vẫn không khác gì lúc trước, vẫn mặc bộ đồ lông thú màu xanh lá cây phong cách hoạt hình, trên đầu đội chiếc mũ ếch hài hước khoa trương.
Nhưng không hiểu sao, dù chỉ đứng nhìn từ xa thì nó vẫn khiến mọi người cảm thấy sợ hãi.
Ộp Ộp lại trở về với chất giọng vui vẻ bình thường ban đầu:
"Được rồi, sau khi xác nhận tất cả các quy tắc công viên, mọi người có thể tiến vào vui chơi một cách bình thường từ cánh cổng sau tôi.
Tôi đề nghị mọi người nên đến khu vực kích thích trước, ở đó có rất nhiều hạng mục nổi tiếng trong công viên."
Nó ôm mặt làm động tác dễ thương: "Tất nhiên cũng hoan nghênh mọi người mua một phụ kiện có hình tôi, rước tôi về nhà các bạn."
Quảng trường phía Bắc rơi vào khoảng lặng.
Tất cả streamer đều như lâm đại địch nhìn chằm chằm Ộp Ộp cách đó không xa, đáy mắt lóe lên thần sắc nghi hoặc, hai chân giống như mọc rễ không thèm nhúc nhích.
Dường như Ộp Ộp không nhận thấy sự khác thường của đoàn du khách, nó nhảy nhót nhường đường đi, hệt như tất cả linh vật bình thường khác, nó đứng trước cổng công viên mở toang lắc lư theo điệu nhạc.
Ôn Giản Ngôn cúi đầu đọc quy tắc sau bản đồ thêm lần nữa.
[Đừng tin con ếch xanh]
Dòng chữ đen nhỏ được in cuối cùng có vẻ cực kỳ chói mắt.
Ếch xanh...
Có nghĩa là gì?
Là NPC mặc bộ đồ ếch xanh? Hay là có thứ gì khác kỳ lạ hơn?
Hoặc là cả hai đều không thể tin tưởng?
Quan trọng hơn là, điều này lại được ghi trên tấm bản đồ do Ộp Ộp cung cấp và yêu cầu bọn họ phải tuân thủ quy tắc phía trên.
Chính nó đã tạo thành một nghịch lý đáng sợ, khiến cho mọi người rơi thẳng vào sự nhầm lẫn, hoàn toàn không biết phải tin vào đâu.
Tuy nhiên sau khi phó bản bắt đầu, dù trong lòng những streamer đứng trên quảng trường có bao nhiêu nghi kỵ thì họ vẫn phải bắt đầu di chuyển.
Có streamer đi thẳng đến chỗ chủ đề, dẫn đầu bước vào công viên.
Dù quy tắc là thế nào đi chăng nữa, nhiệm vụ chính sẽ không thay đổi, chỉ cần hoàn thành năm hạng mục du ngoạn là bọn họ có thể rời phó bản.
Cũng có những streamer vẫn dừng ở quảng trường phía Bắc.
Có người tiến về phía khu ẩm thực và cửa hàng quà tặng, có người đi về phía NPC trên quảng trường, dường như bọn họ chuẩn bị thu thập thêm thông tin rồi mới bắt đầu hành động.
Ôn Giản Ngôn gấp bản đồ bỏ vào trong túi, sau khi suy nghĩ một hồi, cuối cùng hắn quyết định đi về phía cửa hàng quà tặng.
Cửa hàng quà tặng trong khu vui chơi sáng sủa sạch sẽ, màu sắc tươi sáng, các kệ hàng bày đủ loại thú bông, ngay cả nhân viên thu ngân sau quầy cũng mặc bộ đồ mèo nhồi bông lắc lư đầu theo điệu nhạc.
Đã có một nhóm streamer tụ tập trong cửa hàng.
Một vài người đi lại giữa các kệ, trong khi những người khác thì đứng trước cửa, đăm chiêu nhìn tờ giấy dán dưới quầy thu ngân.
Ôn Giản Ngôn bước vào cửa hàng.
Tầm mắt hắn lướt qua khe hở giữa đám người rồi rơi xuống tờ giấy.
[Quy tắc cửa hàng quà tặng]
1.
Cửa hàng không nhận các loại tiền tệ khác ngoài phiếu thưởng.
Nếu nhân viên cố gắng bán sản phẩm cho bạn theo bất kỳ hình thức nào khác, vui lòng từ chối bằng lời nói.
Sau khi nhân viên rời đi, hãy gọi vào số điện thoại phía sau bản đồ để báo cho chúng tôi, sẽ có nhân viên xử lý vấn đề này.
Truyện Tiên Hiệp
2.
Sẽ không có đổ máu, không có âm thanh, không có đi lại, không có ăn thịt người xung quanh cửa hàng.
3.
Gấu bông Ộp Ộp chỉ bán cho trẻ em dưới 12 tuổi, quý khách có nhu cầu mua xin vui lòng liên hệ nhân viên lễ tân.
4.
Quà lưu niệm đã bán không thể trả lại sau khi mang ra khỏi cửa hàng.
Vui lòng chấp hành nghiêm túc những nội quy trên, nếu vi phạm tự gánh chịu hậu quả.
Ngoài quy tắc thứ nhất và thứ tư của công viên giải trí được lặp lại thì những quy tắc còn lại đều rất mới, không được ghi chú trên bản đồ.
Có vẻ chúng chính là quy tắc đặc biệt của khu vực này.
Ôn Giản Ngôn dời tầm mắt, cất bước đi vào cửa hàng quà tặng rồi dạo một vòng bên trong.
Ngoại trừ quy tắc vô cùng quỷ quái ở cửa thì những thứ khác trong cửa hàng quà tặng đều bình thường đến mức không thể bình thường hơn.
Tất cả gấu bông đều đồng giá 5 điểm phiếu thưởng, phía dưới không có bất kỳ hướng dẫn sử dụng nào, quả thực giống hệt hàng hóa trong một cửa hàng đồ chơi.
Phần lớn streamer chỉ đi lòng vòng xung quanh, không ai thật sự rút phiếu thưởng ra mua.
Suy cho cùng, khi không có hướng dẫn sử dụng làm tiền đề, không ai biết chắc những thứ này có tác dụng phụ gì không? Mà cho dù không có tác dụng phụ thì chúng cũng chỉ là một món đồ chơi nhồi bông bình thường, không đáng để họ dùng tấm phiếu thưởng quý giá trong tay chi trả.
"Thanh toán giúp tôi."
Đúng lúc này, giọng nói trong trẻo của một chàng trai vang lên giữa cửa hàng quà tặng nhỏ.
Đám streamer đứng trong cửa hàng quà tặng đều giật mình, theo bản năng quay đầu nhìn về hướng âm thanh truyền đến.
Chỉ thấy một chàng trai cao gầy đứng trước quầy thu ngân, sau đó đặt một món đồ trang trí hình mèo và một con gấu bông hình chú hề lắc đầu lên kệ.
Nhân viên nhanh chóng đóng gói đồ lưu niệm rồi cho vào chiếc túi in hình "Công viên giải trí Mộng Ảo."
"Tổng cộng của anh là mười điểm phiếu thưởng."
Chàng trai rút hai tờ phiếu thưởng ra đặt lên quầy, sau đó xách túi xoay người đi ra.
Gò má của hắn trắng nõn tuyệt đẹp, dáng vẻ thong dong bình tĩnh, bên môi nở nụ cười nhạt như có như không.
"Leng keng."
Theo tiếng chuông gió treo trước cửa vang lên, đối phương thản nhiên đẩy cửa bước ra ngoài cửa hàng, chẳng mấy chốc chỉ còn thấy bóng lưng hắn đằng xa.
"......"
Những streamer còn lại trong cửa hàng im lặng, kinh nghi bất định nhìn nhau.
Tên kia dũng cảm vậy sao? Cứ thế trực tiếp mua luôn hàng?
Hơn nữa cũng quá hào phóng! Thẳng tay vung 10 điểm phiếu thưởng chỉ để mua hai món quà lưu niệm chẳng biết có tác dụng gì không? Cũng chính là một phần mười điểm phiếu thưởng trong tay họ đấy!
Hay là tên kia có tin tức gì mà họ không biết, cho nên hắn mới mua những con gấu bông này?
Tay Ôn Giản Ngôn xách túi quà, nhẹ nhàng đi về phía lối vào chính của công viên.
Là một người chơi thiếu may mắn và thường xuyên bị hệ thống phó bản hãm hại, không ai hiểu rõ hơn Ôn Giản Ngôn rằng loại phiếu quà tặng này, cho dù tiết kiệm thế nào thì cũng không đủ dùng ở giai đoạn sau.
Dựa theo hiểu biết của hắn về cơ chế phó bản, chắc chắn hậu kỳ hệ thống sẽ dẫn dắt người chơi tranh đoạt phiếu thưởng.
Những thứ như tiền không thể dùng tiết kiệm được...!mà phải kiếm được.
Vì vậy, lý do Ôn Giản Ngôn mua đồ trong cửa hàng quà tặng rất đơn giản...! Hắn chỉ hy vọng có người đến cướp phiếu thưởng của mình.
Đối diện với ánh sáng đầy màu sắc trước cổng công viên giải trí, chàng trai hơi nheo mắt lại, sâu trong đáy mắt màu hổ phách rực rỡ sắc màu.
Hắn hy vọng sẽ có con mồi mắc câu sớm.
Ôn Giản Ngôn vừa đi về phía khu vui chơi, vừa thuận tay mở giao diện livestream của mình.
Phó bản này có hàng trăm streamer, không chỉ có ít NPC mà còn không có cách nào cải trang thành NPC, cho nên hành động của hắn sẽ không khiến người khác chú ý, thậm chí còn được coi như bình thường.
Khi độ khó phó bản tăng lên, tỷ lệ streamer kỳ cựu cũng tăng lên rất nhiều.
Mỗi người đều rất coi trọng độ gắn bó của khán giả trong phòng livestream, bọn họ sẽ dành thời gian tương tác với khán giả bất cứ khi nào có cơ hội.
Bởi trong phòng livestream Ác Mộng – nơi giải trí đến chết và lấy khán giả làm trung tâm, chỉ có độ hot và sự yêu thích từ khán giả mới đảm bảo họ được sống lâu hơn.
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"A a a a a, a, streamer mở bình luận rồi!"
"!!! [Thưởng tích phân 50]"
"Áu áu áu áu, thật là vui vẻ!!! Fan mới xin được làm quen! [Thưởng tích phân 100]"
Sau vài lần livestream, Ôn Giản Ngôn đã tích lũy được một lượng khán giả nhất định, mỗi lần livestream khán giả cũng không còn lạnh nhạt như ban đầu, số lượng người xem online trong buổi livestream lần này đã vượt ngoài dự đoán của Ôn Giản Ngôn.
Vậy mà có khoảng hai mươi nghìn người.
Mặc dù lượng truy cập vào livestream của hắn cao hơn con số này rất nhiều, nhưng hiện tại chỉ mới bắt đầu livestreamer chưa đầy nửa tiếng.
Thế mà số lượng người xem trực tuyến lại đạt đến con số kia nhanh như vậy...
"A, xin chào mọi người."
Chàng trai có chút kinh ngạc chớp mắt mấy cái: "Sao mọi người tìm được chỗ tôi vậy?"
Bình luận lại dấy lên một đợt sóng:
"Người hâm mộ lâu năm không mời mà đến! Chó lừa đảo, lên."
"A a a a, tôi cũng vậy.
Tôi theo chân cậu từ phó bản Bệnh viện Phúc Khang đến giờ, vừa thấy thông báo phòng livestream là tôi vào ngay."
"Tui là fan nhan sắc đến từ trang chủ, streamer nhìn đẹp ghê."
"Có phải phó bản trước streamer lấy được MVP không? Phòng livestream của cậu nằm trong danh sách đơn trên trang chủ đó."
"Không ngờ phó bản Công viên giải trí Mộng Ảo lại xuất hiện cả streamer cấp D.
Hì hì, ngồi xổm ở đây chờ streamer bỏ mạng."
"Mau lên mau lên, chờ cậu chết xong tôi còn phải qua phòng streamer cao cấp bên cạnh, streamer mau chết đi."
Trong màn hình có fan mới fan cũ, có người nhiệt tình bày tỏ yêu thương, cũng có người ác ý thúc giục.
Vì vậy hai bên nhanh chóng xảy ra cãi vã.
"? Lầu trên có biết cách nói chuyện không? Đừng ỷ người mới ít fan nên nguyền rủa người ta chết trước được không?"
"Sao đám fan người mới mạnh mồm thế? Có lẽ ngay cả hạng mục đầu tiên hắn còn chẳng trụ nổi đâu, mấy người bảo vệ hắn như vậy có ích lợi gì? Đúng là lũ thảm hại."
"Đúng vậy, khán giả trong đây ai mà không chờ được xem trò cười.
Streamer cấp D khiêu chiến cấp A, hơn nữa còn là phó bản Công viên giải trí Mộng Ảo? Dù sao tôi cũng sẵn sàng ngồi chờ kịch hay."
"Tóm lại, chào mừng mọi người đến với phòng livestream [Thành Tín tối thượng]."
Ôn Giản Ngôn – người đang ở trong trung tâm chủ đề - cong mắt, dường như hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những nhận xét mang tính ác ý nguyền rủa:
"Phòng livestream của tôi luôn ủng hộ tự do ngôn luận, mọi người muốn nói gì cứ thoải mái, chỉ cần là sự thật thì tôi đều thích nghe."
"..."
"...!Fan cũ câm nín."
"...!Mọi người đánh cho con chó lừa đảo không biết xấu hổ trên màn hình công cộng kia một trận đi."
"Tôi thấy cậu mới là người tự do ngôn luận nhất đó."
Fan cũ và fan mới không chửi nhau nữa, khu bình luận nhanh chóng lắng xuống.
Ôn Giản Ngôn bắt đầu chọn vài câu hỏi liên quan đến phó bản trả lời.
"Tại sao muốn mua quà lưu niệm ngay từ đầu?