Suốt hai ngày qua, Hạ Trí Khanh luôn điên cuồng tìm cách liên lạc với Lâm Quỳ nhưng vô ích.
Lầm Quỳ đã mua điện thoại mới cũng không còn sử dụng số cũ nữa.
Anh ngày nhày sẽ lại đứng ở dưới nhà cô một lúc lâu.
Hút thuốc hai ba điếu thuốc lại rời đi.
Bố mẹ Lâm biết thì không khỏi lắc đầu, cũng đã biết việc gì xảy ra mà khiến cô muốn đi du học.
Hạ Trí Khanh bây giờ đau chết đi được, mỗi lần đến nhà cô về là anh lại một mình ngồi trong phòng uống rượu.
Đến ngày cô đi, sáng sớm cô và Doãn Ny lưu luyến tạm biệt gia đình xong cùng nhau lên phi cơ riêng của cô đi đến Anh Quốc.
Bên đó, bố cô cũng đã chuẩn bị quản gia, vệ sĩ tốt nhất và đào tạo nghiêm khắc nhất để phục vụ hai cô.
Cô với Doãn Ny thay đồ xong thì đi dạo.
Xong thì về nhà làm bánh.
Một ngày trôi qua khá đơn giản nhưng hai cô vẫn cảm thấy rất thoải mái.
Một tuần sau, lúc này Hạ Trí Khanh đang ở bar.
Ngồi trong bar khuôn mặt anh có chút tiều tụy nhưng vẫn đáng sợ như cũ.
Phải nói là đáng sợ gấp 100 lần !!
Hôm nay còn có cả Hạ Diên.
Vì sợ Hạ Trí Khanh lại gây chuyện nên cũng đi theo anh đến bar club
Hôm nay còn có sự xuất hiện của em họ Doãn Ny.
Là bạn của Tống Nam tên là Doãn Quân.
Doãn Quân kính rượu từng người thì dừng lại ở chỗ Hạ Trí Khanh và Hạ Diên mà cậu ấy chỉ gật đầu.
Hạ Diên buộc miệng hỏi: "Chị họ em dạo này sao rồi?"
Doãn Quân còn nhỏ nên tính tình càng thẳng thắng không thể che giấu bí mật gì dù là đã được dặn kĩ nhưng anh không ngần ngại nói:
"Chị Mật sao? Chị ấy vừa đi du học với chị Lâm Quỳ tuần trước."
Ly rượu trên tay Hạ Trí Khanh lập tức vỡ tan tành.
Hạ Diên thì bình tĩnh hơn một chút hỏi:
"Du học ở đâu?"
Doãn Quân hơi sợ gãi gãi đầu: "Em không biết, em chỉ là tình cờ nghe mẹ với mẹ của chị ấy nói."
Hạ Trí Khanh bực mình đứng dậy đi ra ngoài.
Bây giờ anh như phát điên lên rồi, anh chửi tục: "Mẹ ki*p, Lâm Quỳ tới nỗi giải thích em cũng keo kiệt không muốn cho anh sao?"
Hạ Trí Khanh giựt chìa khóa từ tài xe rồi lên xe rồi phóng đi rất nhanh.
Hạ Diên lúc đó cũng chạy ra nhưng không kịp, chỉ có thể kêu tài xế đuổi theo phía sau.
Bên Hạ Trí Khanh bây giờ anh thật sự đã bộc phát lí trí anh không thể kiểm soát được nữa chỉ có thể tăng ga chạy đi.
Về tới nhà, Hạ Trí Khanh đóng cửa cái rầm rồi cũng khóa trái cửa.
Ngồi trong phòng, anh khui mấy chai rượu ra uống liên tục vào người.
Anh cũng không thiết đi học nữa.
Ngày mai đã là ngày khai giảng mà đêm nay anh uống không ngừng nghỉ.
Cho tới tuần sau, Doãn Ny call video với Doãn Quân.
Có Lâm Quỳ ngồi kế bên nên nghe được cuộc trò chuyện của hai người.
Đại khái Doãn Quân kể là: "Hôm trước đi bar club, lúc em kính rượu cho tiền bối thì hai tiền bối của Hạ Gia hỏi em về hai chị.
Em cũng chỉ bảo là mấy chị cùng nhau đi du học.
Mà nha em nhìn thái độ hai anh đó như phát điên lên vậy đáng sợ vô cùng.
Hôm nay em còn nghe mẹ chị nói, cái tên gì Trí Khanh..đúng rồi Trí Khanh.
Anh ta cả tuần nay đều uống rượu đến nỗi bị sốt huyết nằm bệnh viện cả tuần rồi.
Bàn tay đang gõ phím của Lâm Quỳ hơi dừng lại.
Cô không biết mình bị sao nữa nhưng tới tên anh thì lại không thể nào chịu được.
Cô cũng không ngồi đó nữa mà đi lên phòng.
Tới tối thì Doãn Ny gọi cô xuống ăn tối.
Hai cô sống ở Anh Quốc cũng thoải mái.
Vì là học năm cuối ở nước ngoài nên tiếp thu hơi chậm nhưng vì IQ của hai cô không phải ít nên cũng gọi là khá nhanh so với nhiều du học sinh khác.
Lâm Quỳ thì cũng không muốn quan tâm đế Hạ Trí Khanh nữa.
Nên cứ êm đềm học tập, hằng ngày của hai cô là học xong đến thư viện sao đó lại đi học nhảy.
Trong lớp, hai cô quen với ba bạn nam và 2 bạn nữ.
Nhóm cô chơi rất vui mà ba bạn nam đó còn rất chiều chuộng mấy cô nha.
Cuộc sống của cô trôi qua như vậy là tốt rồi.
Cho đến khi cô đang học bài thì nghe tiếng chuông điện thoại.
Là số lạ nên cô nhấn nghe máy.
Giọng của Hạ Trí Khanh vang lên: "Lâm Quỳ.."
Lâm Quỳ nghe giọng anh thì bình tĩnh: "Chuyện gì?"
Hạ Trí Khanh hoảng sợ nhưng vẫn cố kiềm nén: "Anh..anh chỉ là muốn biết em đang du học ở đâu."
Cô lạnh lùng đáp: "Chơi đùa chưa đủ sao? Định qua đây kiếm tôi tiếp tục trò chơi à? Anh nghĩ anh còn cơ hội sao?"
Hạ Trí Khanh mấp máy môi muốn nói rồi lại thôi: "Anh.."
Cô tiếp tục chửi: "Anh làm sao đúng quá hả? Tôi hiện tại không rảnh sau này cũng sẽ không nên mong anh đừng làm phiền tôi nữa."
Cô định ngắt máy nhưng nói tiếp: "Còn nữa anh đừng làm mấy chuyện ngu xuẩn nữa thật trẻ con.
Học hành cho tốt vào sau này anh sẽ lại thích người khác thôi.
Tạm biệt."
Cô nói xong một tràng thì gắt máy, chẳng để cho