Thời gian trôi qua rất nhanh, khoảng thời gian cấp 3 ở Anh Quốc của cô cũng sắp hết.
Doãn Ny thì đã gửi đơn đến trường Đại học cô ấy muốn theo học ở Thuỵ Điển.
Còn cô, cô không có ý định về nước nên cũng phửi đơn vào trường Đại học Cambridge.
Mấy tuần nay, nhóm bạn cô bận phải ôn thi chỉ dành duy nhất ngày cuối tuần để thư giản.
Chúng cô định tổ chức tiệc BBQ ở nhà của Hứa Yến.
Ba giờ chiều.
Hứa Yến gửi cho cô một tin nhắn: "Lâm Quỳ, cậu hết tiết chưa?"
Cô thấy điện thoại rung lên thì lấy ra xem.
Cô thấy là Hứa Yến nhắn nên lập tức trả lời:
"Năm phút nữa là tớ xong rồi."
Hứa Yến nhắn lại: "Vậy lát tớ tới đón cậu đi mua đồ ăn nhẹ với những thức cần thiết cho tối nay nhé?"
Cô khá bất ngờ vì đây không phải là nhiệm vụ của Thu Nhiên sao?
Cô hỏi: "Không phải Nhiên Nhiên bảo cậu ấy sẽ mua sao?"
"Thu Nhiên nói nay cậu ấy còn tiết nên bảo tớ với cậu đi mua trước."
Đúng lúc hết giờ cô nhắn lại: "Được, cậu qua đón tớ đi tớ hết giờ rồi."
Hứa Yến thả cảm xúc xong thì lập tức chạy xe đến đón cô.
Hứa Yến xuống xe mở cửa cho cô xong thì cả hai đi đến siêu thị.
Hứa Yến và cô đi mua trái cây, đồ ăn thịt ba chỉ và một ít đồ biển tươi sống.
Lâm Quỳ thấy trong kia có con bạch tuột to thì mắt sáng lên mồm chữ O.
Hứa Yến bên cạnh thấy cô như vẫn thì phì cười hỏi: "Cậu thích ăn bạch tuột sao?"
Lâm Quỳ không ngại ngần mà gật đầu lia lịa: "Tớ thích nhất là bạch tuột đó nhưng mà cái này thì to quá đây là lần đầu tiên tớ thấy á!!"
Hứa Yến: "Vậy còn chần chừ gì nữa lấy nó luôn đi."
Cô lắc đầu.
Hứa Yến hỏi: "Sao cậu lại lắc đầu?"
"Chúng ta đã mua rất nhiều đồ rồi.
Mua nữa sẽ dư."
Hứa Yến vẫn kêu người lấy con bạch tuột đóng gói lại, xong thì anh quay qua nói: "Không dư đâu, bọn họ sáng giờ cũng chưa ăn gì tối nay họ đợi để ăn đó."
Mua rất nhiều đồ nhưng Hứa Yến cũng không để cô xách phụ mà tự mình giành xách ra xe.
Cô sẽ vào bếp trước nấu những món ăn phụ còn BBQ thì tối sẽ mang ra ngoài nướng.
Lâm Quỳ làm món lẩu mà cô giỏi nhất, món này cô đã nấu cho bố mẹ Lâm ăn rất nhiều lần rồi nên cô khá tự tin.
Hứa Yến thì giúp cô rửa rau, thức ăn và hải sản.
Khi cô nấu nướng xong thì Hứa Yến cũng là người tình nguyện đi rửa bát.
Còn lầm bầm bảo cô là: "Con gái các cậu không nên đụng vào những thứ này đâu sẽ bị hư tay đó."
Cô hơi ngại nên định lấy con dao để gọt trái cây.
Cô gọt trông rất tỉ mỉ nhưng do sơ xuất mà cắt trúng tay.
Cô khẽ rên: "A!!"
Hứa Yến nghe thì lập tức chạy tới nắm tay Lâm Quỳ.
Kéo tay cô lại rửa nước rồi đi kiếm băng keo cá nhân dán vào cho cô.
Lâm Quỳ có lẽ hiểu tưởng tình cảm mà Hứa Yến dành mình nhưng mà cô lại khôn thể nào quên được Hạ Trí Khanh nên cũng chỉ đành làm ngơ.
Nhìn Hứa Yến cuống cuồng vì mình khi cô bị thương thì cô lại thấy hình ảnh của Hạ Trí Khanh lo lắng khi cô bị bệnh.
Cô xém không kìm được nước mắt thì Hứa Yến ngẩng đầu lên, thấy cô sắp khóc thì hỏi: "Sao thế? Đau lắm sao?"
Cô lắc đầu, định cầm lấy con dao để gọt trái cây tiếp thì Hứa Yến giật lấy đuổi cô ra ghế sô pha ngồi.
Cô nhìn lên đồng hồi chỉ thời gian là năm giờ, lúc này bọn họ chắc sắp hết tiết nên cô ngồi xem phim.
Gần một năm nay cô sống rất bình yên, nhưng đôi lúc cô không hiểu đã lâu thế mà tại sao bản thân vẫn chưa quên được Hạ Trí Khanh.
Đôi lúc cô nghĩ mình đã thật sự quên được anh thì những lúc ấy hình ảnh anh lại cứ xuất hiện trong tâm trí cô.
Lúc này bên ngoài sân có tiếng xe.
Là Thu Nhiên, Cẩn Ninh và Doãn Ny đã trở lại.
Đặc biệt hôm nay còn có cả bạn gái mới của Cẩn Ninh tên là Băng Nhi.
Mới vừa vào thì Doãn Ny và Thu Nhiên đã lập tức chạy tới đè lên người cô:
"Khai mau nãy giờ hai cậu làm gì?"
Cô bị đè khó khăn nói: "Làm gì là làm gì?"
Hứa Yến đi từ trong bếp ra giọng bình thản nói: "Cậu ấy dạy tớ món ăn truyền thống của cậu ấy."
Doãn Ny và Thu Nhiên đứng dậy, Lâm Quỳ cũng ngồi dậy thở d.ốc "Các cậu là đồ ác độc."
Thu Nhiên thấy tay cô bị thương thì cầm lên hỏi: "Sao tay cậu bị thương thế?"
Lâm Quỳ nói: "Tớ gọt trái cây cho các cậu nên bị trúng vào tay đó mau chuyển khoản cho tớ để bù đắp đi."
Cẩn Ninh và Băng Nhi ngồi đối diện cũng cười.
Băng Nhi cười nói: "Chị Quỳ Quỳ, chị cứ thích đùa."
Doãn Ny liếc xéo cô nói: "Cậu đừng ảo tưởng."
Cô bĩu môi: "Các cậu ai cũng nói là bạn tốt của tớ.
Bạn tốt nấu ăn cho các cậu mà có mấy tờ tiền cũng không cho a?"
Thu Nhiên nhếch môi cười: "Nhà cậu dư tiền mà, tiền nhà chúng tớ phải để cho người gặp khó khăn hơn."
Cô cùng bạn mình dọn đồ ra ngoài sân để nấu nướng.
Hai người đàn ông Hứa Yến và Cẩn Ninh của nhóm đứng ra để nấu nướng.
Cô, Doãn Ny, Thu Nhiên và Băng Nhi nười cười đùa.
Băng Nhi hỏi: "Chị Quỳ Quỳ?"
Cô bất ngờ trả lời: "Sao?"
Băng Nhi híp