Tối hôm đó, cô nằm trên giường đọc truyện cho Thóc Thóc ngủ.
Thóc Thóc cũng rất dễ ru ngủ.
Vừa nằm xuống không lâu còn nghe cô kể chuyện thì ngủ rất nhanh.
Đêm nay, Lâm Quỳ cả đêm bị mất ngủ, cô nằm nghiêng người nhìn Thóc Thóc.
Cô cứ như vậy mà nhìn Thóc Thóc ngủ tới tận gần sáng mới chợp mắt được một xíu.
Bởi vì ngủ muộn mà sáng sớm hôm nay tới tận chín giờ cô mới thức dậy.
Thóc Thóc chắc được vú năm tắm rửa nên thằng bé đang ngồi ngay ngắn bên dưới chơi lắp ráp.
Cô đi lại xoa đầu thằng bé rồi mới vào nhà vệ sinh rửa mặt và đánh răng.
Mười hai giờ bố mẹ Lâm sẽ xuống máy bay nên cô cũng tranh thủ thay đồ.
Khi thay đồ và makeup xong thì cô bế Thóc Thóc đi xuống lầu.
Vú năm thấy cô xuống thì mỉm cười nói: "Tiểu thư hôm nay Nhiên Nhiên và tiểu Nhi đã có tiết học từ sáng sớm nên chỉ có một mình con ở nhà!"
Cô mỉm cười nói: "Dạ, hôm nay bố mẹ con sẽ tới vú coi nấu gì đó ngon ngon nha."
Vú năm vui vẻ nói: "Hai đứa mau ngồi xuống đi, vú năm có nấu đồ bồi bổ cho Thóc Thóc nhà ta."
Cô để Thóc Thóc ngồi xuống dưới ghế, cẩn thận đút thằng bé ăn.
Thóc Thóc ngây ngô hỏi cô: "Mami, ông bà ngoại có phải rất dữ hay không ạ?"
Cô nghe Thóc Thóc hỏi xong thì bật cười: "Ông bà ngoại rất hiền còn rất thương con nữa!"
Cô xoa đầu thằng bé nói tiếp: "Nếu mà Thóc Thóc ngoan ngoãn, nghe lời ông bà và lễ phép thì ông bà sẽ rất yêu thương Thóc Thóc đó!"
Thóc Thóc gật cái đầu nhỏ lia lịa nói: "Dạ, con sẽ lễ phép với ông bà."
Cô cười, đút Thóc Thóc ăn xong thì cô mới bắt đầu ăn sáng.
Lúc ăn xong thì cũng tầm mười một giờ, cô mang dép và đội nón cho Thóc Thóc rồi mới bế thằng bé ra xe.
Trên xe Thóc Thóc miệng líu lo nói suốt:
"Mami, ông bà có thích ăn dâu tây không ạ?"
Cô lắc đầu nói:
"Ông bà không thích ăn chua."
Thằng bé hỏi tiếp: "Vậy thì táo?"
Cô gật đầu: "Thế con hỏi như vậy là định làm gì?"
Thằng bé quơ tay múa chân nói: "Con sẽ nói vú năm gọt táo thật đẹp rồi sẽ mang ra cho ông bà."
Cô bật cười, lúc tới sân bay đã là gần mười hai giờ.
Vì sợ ra ngoài, Thóc Thóc sẽ bị nắng nên cô cho thằng bé ngồi trong xe đợi.
Bố mẹ Lâm đáp máy bay xuống, khi làm thủ tục xong thấy chỉ có mình cô thì ngó xung quanh.
Cô thấy vậy thì hỏi: "Con ở đây mẹ kiếm ai vậy?"
Mẹ Lâm liếc cô nói: "Tất nhiên là kiếm cháu mẹ chứ chẳng lẽ kiếm con?"
Cô bĩu môi: "Mẹ, sao mẹ có thể thiên vị như vậy hả?"
Bố Lâm thấy hai mẹ con cô sắp đấu võ mồm thì nói: "Đừng ồn ào nữa, mau ra xe đi!"
Cô dẫn bố mẹ Lâm đi ra xe, khi mở cửa xe sau ra, Thóc Thóc đã ngồi đó mỉm cười chào bố mẹ Lâm:
"Con chào ông ngoại."
"Con chào bà ngoại."
"Con tên là Lâm Giản Minh, năm nay con ba tuổi!"
Mẹ Lâm thấy Thóc Thóc thì cưới vui vẻ hẳn lên xe bế thằng bé lên đùi mình ngồi.
Bố Lâm thì cũng cứ chọc ghẹo Thóc Thóc mãi thôi, trên khuôn mặt ông bây giờ cũng vui lên không ít.
Về đến biệt thự, quà mà bố mẹ Lâm đem theo quả thật rất nhiều, khi vào trong mẹ cô đã mang ra cả vali mà chỉ toàn đồ chơi cho Thóc Thóc rồi nói:
"Thóc Thóc, đây là bà ngoại mua cho con, con cứ lấy ra mà chơi được chứ?"
Thóc Thóc gật đầu nhỏ giọng nói: "Dạ!"
Bố Lâm như nhớ ra gì đó ngước lên hỏi cô: "Tên thằng bé là gì?"
Cô trả lời: "Lâm Giản Minh!"
Bố Lâm cười hài lòng: "Quả thật tên rất hay, haha!"
Cả buổi mà bố mẹ Lâm chủ toàn chơi đùa với Thóc Thóc.
Căn biệt thự này có thêm Thóc Thóc có lẽ bầu không khí cũng tươi tắn hơn nhiều.
__________________
Mấy hôm nay Hạ Trí Khanh thức trắng mấy đêm để làm việc.
Anh sắp cho ra mắt thêm một công ty mẹ KQ ở bên Anh Quốc.
Anh muốn được