Những ngày tiếp theo đó, như thông thường gia đình anh cũng vẫn phải hỗ trợ để điều tra.
Anh tạm thời cũng không thể trở về Anh Quốc, anh cũng không có thời gian để nhắn tin cho Lâm Quỳ biết.
Chỉ là hằng ngày nghe Thóc Thóc kể về những chuyện xảy ra hằng ngày xung quanh thằng bé và Lâm Quỳ.
Những ngày này của anh trôi qua như một vòng lặp sẵn, hết tới đồn cảnh sát thì lại làm việc với luật sư xong sau đó là lại đến công ty.
Công ty ở đây anh cũng đã đề cử những người đáng tin cậy để quản lý nhưng người nắm quyền chính thức của KQ vẫn là anh.
Anh vẫn luôn đứng sau lưng để âm thầm chỉ đạo mọi thứ.
Giống hôm nay, anh ngồi trong phòng làm việc của mình để tham gia một cuộc họp hội đồng.
Tuy anh không góp mặt nhưng những gì trong cuộc họp đó bàn tới anh đều biết.
Kế hoạch của bọn họ anh cũng đều biết.
Ai nắm giữ mục đích hay âm mưu hạ bệ KQ anh cũng nắm trong lòng bàn tay.
Cũng vừa mới đây, anh đã đưa Mễ Giai vào vị trí Phó Tổng Giám Đốc của công ty đã khiến nhiều người xảy ra mâu thuẫn.
Cụ thể trong cuộc họp hội đồng có tổng thể là 4 phiếu chống đối trên 7.
Mọi người điều đưa ra những lý luận để không chấp nhận đưa Mễ Giai vào vị trí đó.
Mễ Giai ngồi ở gần đó run rẩy, khó xử nhìn phản ứng gay gắt của mọi người:
Cổ đông Chu Thị: "Không được, sao lại có thể giao cho một đứa con gái vào một vị trí quan trọng như Phó Tổng Giám Đốc được chứ hả? Nếu làm như vậy thì công ty làm sao có thể phát triển?"
Cổ đông Trương Thị: "Tôi cũng đồng ý với ý kiến trên, nhưng theo tôi được biết cô Mễ đây từng làm ở một công ty đối thủ của chúng ta.
Nếu như chúng ta nhận một nhân viên cũ của công ty đối thủ tôi thấy e là không được tốt lắm!!!"
Cổ đông Cố Thị: "Đúng đúng, tôi cũng theo họ!!"
Cổ đông Đổng Thị: "Ai mà biết được cô ta sẽ mang đến những gì cho công ty chúng ta!!!"
Những phiếu đồng ý thì là toàn là người quen thuộc của anh, bọn họ cũng đều lên tiếng để bênh vực:
Tống Nam: "Các ông nói vậy thì khác nào cũng đang chê mẹ tôi?"
Tống Nam liếc nhìn bọn họ, sau đó lại nhìn sang Mễ Giai một cái cười nói:
"Con gái thì là con gái, các ông đi theo Hạ Trí Khanh bao lâu rồi? Còn không hiểu sao? Cậu ta chính là phải suy tính rất kỹ rồi mới đưa ra quyết định nên tôi không phản đối!!"
Cổ đông của tập đoàn Nam Thị: "Rất đúng, Hạ tổng sẽ không làm chúng ta thất vọng đâu!!"
Phòng họp bây giờ toàn những tiếng cãi nhau khiến ai nấy cũng đều căng thẳng.
Bỗng nhiên trên màn hình hiện lên video call, trợ lý Giang bấm nhận thì Hạ Trí Khanh xuất hiện.
Anh nhìn các vị cổ đông mỉm cười khẽ nói:
"Xin chào các vị cổ đông của tôi! Rất lâu rồi tôi chưa cùng các vị nói chuyện nhỉ?"
Bọn họ thấy Hạ Trí Khanh xuất hiện thì cũng không ai dám lên tiếng, chỉ có cổ đông của Cố Thị tức giận đập bàn chỉ vào màn hình nói:
"Hạ Trí Khanh cậu hay lắm, chúng tôi đều là bậc trưởng bối của cậu.
Cậu làm như vậy coi được sao?"
Hạ Trí Khanh che miệng cười gian xảo:
"Cố Tổng đây đâu phải là không biết tính tôi? Chưa kể công ty Cố Tổng cũng là đang dựa vào Hạ Thị chúng tôi mà đứng vững như hiện tại phải không nhỉ?"
Cố Tổng nghe vậy thì mím môi, nuốt cục tức vào trong bụng mà im lặng nghe Hạ Trí Khanh nói:
"Mấy hôm nay tôi cũng là suy nghĩ rất lâu mới đứa ra quyết định này.
Tôi muốn bầu em gái tôi, Hạ Giai, vào ghế Phó Tổng Giám Đốc của tập đoàn KQ!!"
Mọi người xung quanh nghe thì bất ngờ xào xáo:
"Gì? Cô ta là em gái của Hạ Trí Khanh sao?"
"Tôi chưa bao giờ nghe phu nhân Hạ Thị có đứa con gái nào cả!!!"
"Gì chứ lừa người sao? Em gái từ trên trời rơi xuống à?"
"Nhìn kỹ thì cô ta quả thật rất có nét giống ba của Hạ Trí Khanh đó không lẽ là con riêng?"
Hạ Trí Khanh ho một tiếng, mọi người cũng không dám bàn tán gì thêm nữa.
Lúc này Hạ Trí Khanh mới tiếp tục nói:
"Tôi tin em gái tôi có đủ năng lực để ngồi vào