Nhưng có lẽ, chuyện khiến hắn hối hận nhất cuộc đời này chính là đem nàng nói với phụ thân.
Kể từ khi hắn nói với phụ thân, người đã nổi một trận lôi đình, bảo hắn không có ý chí, không có tương lai, không có cầu tiến, hắn còn có hôn ước với Mặc Nhã Tịnh, hắn làm sao có thể không biết liêm sỉ mà đòi cưới Uyển Đồng làm chính thê của hắn, hắn muốn người làm phụ thân hắn tức chết hay sao.
Phụ thân hắn liền dùng gia pháp răn dạy hắn, một tuần liền hắn chẳng thể xuống dường, đợi vết thương tốt lên một chút, hắn liền có gắng nén lại sự đau đớn mà cố gắng bước xuống dường, hắn liền phát hiện ra, bản thân hắn đã bị phụ thân của mình giam lỏng ở trong tiểu viện của hắn, bốn bề canh gác, chẳng cách nào ra ngoài.
Hắn liền nhờ Cẩn Nghiên cùng Cẩn Y ra ngoài, gửi cho Uyển Đồng một phong thư báo bình an giúp hắn, một tuần nay hắn không hề đến, nhất định Uyển Đồng sẽ lo lắng.
Cẩn Y đã được hắn dẫn đến tiệm đậu hũ rất nhiều lần, nàng thông minh như vậy nên đường đi cũng nhớ rất rành mạch, chỉ là đến khi nàng ấy đến quán đậu hũ, nơi đó đã đóng cửa, nghe những người xung