Những ngày tháng bình yên ở Tây Châu của nàng chính thức bắt đầu, mỗi buổi sáng thức dậy sẽ cùng Vân Hi ca dùng bữa sáng, sau đó nàng sẽ huấn luyện binh sĩ bắn cung,ngày đầu tiên binh lính đều không coi nàng vào mắt, đều nghĩ rằng nàng nhỏ bé yếu ớt như vậy làm sao có thể bắn cung tốt được chứ.
Cẩn Y không nhiều lời, cầm lấy cung tên bạc cuả mình, cầm lên ba mũi tên cùng bắn, kết quả cả ba mũi tên đều trúng hồng tâm, binh lính từ đó đều không còn dị nghị gì về nàng nữa.Chỉ là trong một lần nàng vô tình đi ngang qua chỗ binh lính nghỉ ngơi, đã nghe được một điều khiến nàng có chút không biết nên khóc hay cười.
Bọn họ đang bàn tán với nhau chuyện Vân Hi quân cùng một nam tử thư sinh yếu đuối nắm tay nhau lên đài quan sát, hơn nữa nam tử thư sinh yếu đuối kia lại chính là vị quân sư dạy bắn cung mới đến Tây Châu ít bữa.Cẩn Y nghi hoặc, nàng mặc nam trang giống thật đến vậy sao?Cẩn Y có chút buồn cười, có chút buồn chán liền rời khỏi doanh trại, bước chân nhanh nhạy tiến về phía hồ nước cách doanh trại không xa lắm.
Hồ nước này chính